chương 977/ 1216


- Bảy ngàn?

Lôi Động có chút hiếu kỳ:

- Mị Nhi cô nương, đến tột cùng ngươi tìm được tin tức tình báo này ở đâu? Có chuẩn xác không?

- Đương nhiên chuẩn xác. Xem ngươi đã cứu tính mạng ta, ta cảnh cáo ngươi một chút, mau rời đi, nếu không một khi ngươi tới thành của Thâm Uyên chi chủ sẽ không còn cơ hội nữa.

Mị Nhi nghiêm túc, lời nói không có chút đùa cợt nào.

- Bảy ngàn sao, so với dự đoán của ta còn nhiều hơn một ít.

Lôi Động cũng hơi nghiêm nghị, so với kết quả hắn dự đoán kém nhất cũng nhiều hơn không ít. Dù sao Lôi Động cũng từng tính toán qua, nếu như số lượng quân của Thâm Uyên chi chủ đạt đến một vạn, thậm chí là hơn một vạn thì nên làm thế nào?

Đương nhiên đó là kết quả tồi tệ nhất, dựa theo quy luật bình thường, trong thời gian ngắn như vậy, cho dù có dư thừa tài nguyên thì Thâm Uyên chi chủ cũng không có khả năng tạo một chi quân đội trên vạn Nguyên Anh. Trên thực tế, Lôi Động biết mặc dù dưới trướng Thâm Uyên chi chủ có trên vạn Nguyên Anh thì cũng phải chiến một trận. Nếu không để Thâm Uyên chi chủ có nhiều thời gian hơn thì lúc đó phiền phức sẽ vô cùng. Cũng không phải Lôi Động muốn làm cứu thế chủ, làm anh hùng hảo hán gì. Nhưng nếu mặc cho Thâm Uyên chi chủ tự do phát triển mà không khống chế hắn, sớm muộn một ngày sẽ đến lượt hắn bị hại. Mà lại có năng lực giải quyết hắn thì sẽ đoạt được cho người nhà và mình, cớ sao không làm?

- So với dự định của ngươi nhiều hơn một chút?

Mị Nhi cười nhạt liên tục:

- Lôi Động, có phải ngươi quá tự mãn không? Quân đội mấy nghìn Nguyên Anh, cho dù không thể quét ngang thiên hạ nhưng nếu muốn lau đi một vực vẫn có thể làm được. Ngươi cứu quỷ…

- Được rồi, Mị Nhi. Nếu trong lòng Lôi thống lĩnh có nắm chắc ứng phó thì chúng ta không cần nói gì nhiều. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Tài Quyết vương Tạp Lâm Na lộ vẻ bình tĩnh trong ánh mắt, thản nhiên nói:

- Chỉ là, Lôi Động ngươi đã cứu chúng ta, ân không thể không báo, xin để cho chúng ta ở lại trận doanh. Không có chuyện gì đương nhiên là tốt, nếu như ngoài ý muốn, Lôi Động ngươi cũng có thêm chút lợi thế trong tay để đáp trả.

Lôi Động suy nghĩ tỉ mỉ một phen rồi lắc đầu nói:

- Cảm ơn Tài Quyết vương, tâm ý của ngươi tại hạ đã biết. Nếu như các hạ quyết định chân chính hỗ trợ thì mời đi về đầu kia dưỡng thương, để hai trăm ức tài nguyên và năm bình Sinh Mệnh Thần Thủy cho ta là được rồi. Hai trăm ức tài nguyên kia có thể đổi sang linh thạch được không? Hai trăm ức tương đương với năm mươi mai là được.

Tài Quyết vương Tạp Lâm Na có chút tức giận, Mị Nhi muốn nói nhưng nàng ngăn lại, chăm chú nhìn Lôi Động thật sâu:

- Được, đáp ứng tài nguyên cho ngươi, ta sẽ viết thư cho thân tín của ta ra hỗ trợ tìm kiếm. Ngoài ra ta và Mị Nhi sẽ tiếp tục ở trong trận doanh của ngươi. Nếu không tới nhiều, ta có thể giúp ngươi giết chết Bái La, giải quyết giúp ngươi một cường địch. Lôi Động, ta còn muốn hỏi ngươi một ít đan dược chữa thương nữa, chờ thân tín của ta tới rồi sẽ trả lại cho ngươi.

Lôi Động biết tính cách của Tài Quyết vương rất kiên định, thậm chí có thể dùng từ quật cường để hình dung, thế nhưng quả thật hắn không ngờ nàng lại quật cường tớimức này. Biết nếu như lúc này cự tuyệt rất dễ trở mặt thành thù. Hắn gật đầu nói:

- Được, vậy khi nào Lôi mỗ cần các hạ xuất thủ sẽ không khách khí hạ lệnh. Ngoài ra, Lôi mỗ cũng nói trước, lần hành động này cũng có một ít minh hữu, đã từng minh ước qua ước pháp tam chương. Trong đó điểm trọng yếu nhất của lần hành động này là phải nghe toàn bộ theo lời tại hạ chỉ huy, nếu kháng thì sẽ mất mạng, là địch nhân của Lôi mỗ. Không biết Tài Quyết vương và Mị Nhi có thể làm được không?

- Minh hữu? Phục tùng mệnh lệnh? Được, ta đột nhiên có chút xem trọng hành động của ngươi. Chỉ là ta cũng nói trước, ta và Mị Nhi chỉ nghe lệnh chỉ huy từ ngươi thôi.

Tài Quyết vương cân nhắc một hồi rồi quyết định như vậy, nàng cũng là nhân vật cấp bá chủ một phương, biết lâm chiến mà cãi lệnh chính là tối kỵ.

- Ừm, ngoài ra bởi vì chiến lợi phẩm đã phân phối từ trước, Lôi mỗ không thể làm trái với minh ước, đào thêm ra một khối xứng đáng cấp cho hai vị.

Lôi Động vừa gật đầu vừa nói:

- Chỉ là xin hai vị yên tâm, Lôi mỗ sẽ lấy chiến lợi phẩm của chính mình cho hai vị dùng chung.

- Lôi Động, chiến lợi phẩm thì ta không cần.

Đột nhiên Tài Quyết vương lạnh lẽo nói:

- Ta chỉ muốn biết mục tiêu lần này của ngươi đến tột cùng là thế nào? Có kế hoạch đối phó với Thánh Diệu vương hay không? Dù sao hiện giờ Thánh Diệu vương đã chạy đến Thâm Uyên vực rồi.

Thánh Diệu chủ thành đã qua đây? Lôi Động cảm giác ngoài ý muốn, chỉ là hắn cũng không bởi vậy mà dao động, ánh mắt chuyên chú nhìn vào Tài Quyết vương:

- Tài Quyết vương các hạ, lần này các hạ gia nhập vào trận doanh chống Thâm Uyên chi chủ, cùng kết minh đối kháng với mục tiêu. Đương nhiên bao quát cả Thánh Diệu vương. Đối với chuyện này, các hạ có đồng ý hay không?

- Ta đây chỉ có một yêu cầu, nếu như trong tình huống cho phép, ta hi vọng có thể tự tay giết chết Thánh Diệu vương.

Thân thể mềm mại của Tài Quyết vương bắt đầu run rẩy.

Lôi Động hơi ngạc nhiên, thầm nghĩ rốt cục Thánh Diệu vương đã làm chuyện tình thương thiên hại lý gì mà khiến cho Tài Quyết vương không tiếc gia nhập trận doanh Thâm Uyên vực cũng muốn tự tay giết chết hắn?

Đối mặt với Lôi Động có chút hiện ra nhãn thần quái dị, Tài Quyết Vương Tạp Lâm Na , trong lòng vô cùng kiên định, đột nhiên lại hơi hoảng hốt, vô ý thức mở miệng giải thích nói:

- Tiểu nhân đê tiện vô sỉ kia không có chiếm được ta liền...

Mới giải thích phân nửa, Tài Quyết Vương liền cảm giác được bản thân có chút quá mạo muội, vội vàng im miệng, bắt đầu có chút hoảng loạn.

Mị Ma Nữ Mị Nhi cũng là nhãn thần có chút quái dị nhìn Tạp Lâm Na, lộ ra dáng tươi cười cổ quái nói:

- Vẫn là để ta tới giải thích đi sao, cho dù tỷ tỷ ngươi cũng không có bởi vậy mà thiệt thòi, cùng Lôi thống lĩnh giải thích rõ ràng thì tốt hơn, bằng không, mọi người đều nghẹn một bụng tức khí, rất dễ sản sinh hiểu lầm.

Trong lời nói của nàng, một ngữ hai ý.

Tài Quyết Vương mấp máy môi, muốn nói lại thôi, nhưng không có đi ngăn cản Mị Nhi giải thích.

Đợi đến khi Mị Nhi đem một ít việc làm của Thánh Diệu Vương giải thích cho Lôi Động nghe xong, Lôi Động nghe được cũng là có chút nghẹn họng nhìn trân trối:

- Thánh Diệu Vương này có phải là đầu óc bị hỏng rồi hay không? Dùng loại phương thức này, sao có thể khống chế được nữ nhân?

- Lôi thống lĩnh người có điều không biết, hành động này của Thánh Diệu Vương cũng không thuần túy là ngang ngược.

Mị Nhi cười khanh khách, hồ mị lướt qua người Lôi Động:

- Mị thuật loại đồ vật này, cũng không phải thuật pháp đặc biệt của nữ nhân. Tộc của ta đối với mị thuật cũng có nhiều người nghiên cứu. Đã biết từ trước tới nay vẫn là nam tử có mị thuật phi thường lợi hại. Thường thường có thể làm ra được, trong một hai lần, hoàn toàn không chế được nữ tính và thần hồn.

Bình luận





Chi tiết truyện