chương 1038/ 1216


Hai người giao thủ phát ra tia lửa điện tung tóe, biểu hiện thì có vẻ Lôi Động đang rơi vào thế hạ phong, thế nhưng thật ra trong lòng Thánh Diệu vương kinh hãi đến cực điểm, hắn dựa vào tu vi gần đạt đến Hóa Thần cao giai toàn lực công kích, hắn tự tin cho dù là Hóa Thần trung giai tầm thường dưới công kích của mình không chết thì cũng bị thương nặng.

Mà Lôi Động lại dùng thực lực Hóa Thần sơ giai ứng phó với công kích toàn lực của chính mình, lại không có bộ dáng tổn hao gì cả, điều này khiến cho Thánh Diệu vương cực kỳ khiếp sợ. Tới nước này hắn cũng không dám khinh thường Lôi Động là tiểu bối nữa, trên người tiểu tử Lôi Động này toát ra một vẻ vô cùng quỷ dị.

- Thánh Diệu vương quả nhiên lợi hại.

Lôi Động từ xa nở nụ cười:

- Ngươi muốn làm cho ta toàn lực ứng phó a.

Lời vừa dứt, hắn đánh ra một cái pháp quyết, không gian ba động từng đợt quanh thân, mấy thân ảnh chậm rãi hiện lên.

Trước tiên xuất hiện chính là khôi lỗi Hóa Thần mà Lôi Động được thừa nhận là cường giả đỉnh phong. Nguyên bản khôi lỗi cao vỏn vẹn một trượng lúc này thân hình lay động vọt lên hơn mười trượng, cầm trong tay vũ khí, quanh thân là một màu đồng cổ mang vẻ trầm trọng. Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn

- Ngao.

Lôi Hổ lớn lên rất giống Lôi Động, ánh mắt nóng chảy rít gào một tiếng, thân hình nhanh chóng tăng vọt, trong sát Nguyên Anh biến thành một đầu hơn ba mươi trượng, Ám Ảnh mãnh hổ bừng tỉnh huyết mạch của hung thú viễn cổ. Từ lúc Lôi Hổ tấn cấp Hóa Thần xong, ngoài thân thể hùng vĩ ra đã có loáng thoáng một tia uy áp từ thời thái cổ, khí tức của lão thần thú Bạch Hổ. Mặt khác có hai đạo thân ảnh xuất hiện hai bên Lôi Động, Quỷ Minh thân thể thấp bé, vóc người thon dài.

Thánh Diệu vương không khỏi ngẩn người, không ngờ Lôi Động còn ẩn giấu thủ đoạn như vậy, một hơi triệu hồi ra bốn cấp Hóa Thần. Mà nhìn đám Hóa Thần này và Lôi Động, phảng phất như thần niệm tương liên, Thánh Diệu vương biết Lôi Động không phải đang chơi trò nhiều người làm xiếc mà thực sự đang sử dụng chiến lỗi, chiến sủng, cùng với quỷ phó của hắn để đánh thật.

Dựa theo truyền thống của lục vực cửu châu mà nói, khôi lỗi, chiến sủng, quỷ phó đều tính trên thực lực cá nhân. Mà hắn và Lôi Động, tuy rằng không nói gì cả nhưng đều muốn một mình đấu với nhau. Trên thực tế, cho tới bây giờ cả hai vẫn án binh bất động không gọi các viện trợ khác đến giúp đỡ.

Thánh Diệu vương không thừa nhận Lôi Động đủ năng lực nên không cần giúp đỡ. Mà Lôi Động thì vừa mới tấn cấp Hóa Thần không lâu, cũng có ý muốn thưởng thức một chút cực hạn thực lực của chính mình. Bởi vậy hai người cam chịu trạng thái chiến đấu một mình như này.

Tất cả mọi người đều là bá chủ hào kiệt một phương, nhất là Thánh Diệu vương, danh tiếng hiển hách, trên đời này ngoại trừ Hóa Thần trung giai đỉnh phong miễn cưỡng có thể so sánh với mình ra, những giai vị tầm thường khác coi như không tính.

Hiện giờ tình hình trước mắt đã buộc Thánh Diệu vương phải đi tìm người hỗ trợ, nếu chỉ có một mình sẽ bị rơi vào thế hạ phong. Mà hắn cũng mơ hồ có chút bội phục Lôi Động, lấy thực lực Hóa Thần sơ giai dĩ nhiên kiên trì quyết đấu cùng chính mình.

Đã như vậy, Thánh Diệu vương ta cũng không thể thua kém. Thánh Diệu vương quát lớn một tiếng:

- Lôi Động, bản vương thừa nhận ngươi là một trong những cao thủ, hoàn toàn xứng đáng là nhân vật cấp bá chủ. Đến đây đi, để bản vương và ngươi quyết một trận tử chiến.

Lời vừa dứt, thân hình chớp nhoáng, đánh một quyền đến Lôi Động.

- Vây giết.

Lôi Động chỉ huy thần niệm ba động, bốn đại Hóa Thần dưới trướng bắt đầu thi triển vây công Thánh Diệu vương. Thánh Diệu vương không hổ là người nổi danh cùng với U Minh quỷ đế, quả nhiên vô cùng lợi hại.

Cho dù bị bốn người vây công kín mít nhưng vẫn chiếm thượng phong như cũ. Chỉ là Lôi Động cũng không phải ngồi không, nếu không có Ma Đế Chân Ngôn thuật, thì không thể nào so sánh với Thánh Diệu vương, thậm chí vì thần niệm của Lôi Động mạnh cho nên trên phương diện Chân Ngôn thuật còn muốn cao hơn Thánh Diệu vương nửa phần, điều này khiến Thánh Diệu vương ăn nhiều đắng cay.

Chỉ là Thánh Diệu vương chuyên đánh ra kỳ chiêu, năm người đánh một nhưng song phương lại chỉ cân bằng, không ai làm gì được ai. Nhưng trên thực tế, nếu như đánh tiếp như vậy, mấy người sơ giai như Lôi Động sẽ bởi vì lực lượng không đủ mà yếu thế.

- Trẫm nói, không gian ngưng đọng.

Lôi Động hét to một tiếng.

Thánh Diệu vương hơi kinh hãi, Chân Ngôn thuật của Lôi Động rất lợi hại, ngay cả hắn cũng thoáng bị trói buộc một hồi. Thân hình hơi hoảng loạn, nỗ lực tránh né không gianngưng đọng. Nhưng mà thật ra Lôi Động chỉ nói suông vài câu mà thôi, hắn nhanhchóng điểm ra vài chỉ kình.

U Minh chỉ, Thánh Diệu vương căn bản khinh thường không thèm trốn, chỉ khởi động Thánh Quang thuẫn ra phòng ngự.

Thế nhưng Thánh Diệu vương trăm ngàn lần không ngờ chuyện tình xảy ra. U Minh cung bị hắn khinh bỉ dĩ nhiên bộc phát ra uy lực cực đại, xuyên thấu qua Thánh Quang thuẫn, trực tiếp tạo thành mấy lỗ trên người hắn.

- Điều này không có khả năng.

Trong đau xót, Thánh Diệu vương không dám tin tưởng gào thét lên. Hắn biết rất rõ năng lực phòng ngự của Thánh Quang thuẫn, đừng nói mấy U Minh chỉ kém cỏi này, cho dù uy lực mạnh gấp đôi cũng đừng mong xuyên thấu qua Thánh Quang thuẫn của hắn. Thật không ngờ lại giống như đậu hũ, công phá Thánh Quang thuẫn xong còn tạo thành mấy cái lỗ thủng to bằng nắm tay trên người hắn.

Hắn là cường giả Hóa Thần trung giai đỉnh phong a, lại đang lột xác tiến hóa không ngừng, thân thể có thể so với kim thiết.

Trúng kế rồi, trong lúc Thánh Diệu vương gào thét đột nhiên tỉnh ngộ ra. Trước Lôi Động dùng U Minh chỉ để làm mình mất cảnh giác, sau đó hắn lại dùng U Minh chỉ để làm chính mình bị thương.

Trong lúc Thánh Diệu vương đột nhiên cảnh giác, bên người Lôi Động lờ mờ xuất hiện hơn mười thân ảnh, mỗi một thân ảnh đều vô cùng bưu hãn mà tỏa ra khí tức cường đại, tất cả dều là cường giả Hóa Thần. Xuất hiện phát cùng nhau đánh ra một đạo hắc long.

Lấy bản tính của Lôi Động, từ trước tới nay cho rằng giết chết địch nhân mới là vương đạo. Về phần cái gì quang minh chính đại chiến đấu, vinh quang hay không vinh quang, từ trước tới nay không phải là thứ Lôi Động quan tâm. Hắn chỉ là một tiểu nhân lợi dụng bản tính kiêu ngạo quá mức của Dực Thần tộc mà thôi.

- Trẫm nói, không gian ngưng đọng.

Lôi Động thừa dịp Thánh Diệu vương bị thương, chân chính thi triển ra một cái Chân Ngôn thuật mà không phải nói đùa. Hơn mười con hắc long gầm gừ như mưa rền gió bấc lao đến chỗ Thánh Diệu vương.

- Hỗn đản đê tiện vô sỉ, dĩ nhiên lợi dụng phương thức chiến đấu một mình để làm cảnh giác của mình hạ xuống, bày ra một cái sát chiêu.

Thánh Diệu vương chỉ cảm thấy tính tình Lôi Động vô cùng nhục nhã, tâm bản tướng như trăng sáng, thế nhưng trăng sáng chiếu mương máng.

Nhưng mà chung quy Thánh Diệu vương thân là chưởng khống giả Quang Minh thánh vực, trên đỉnh đầu có rất nhiều con bài chưa lật. Lúc này ánh mắt hơi yêu thương lại không chút do dụ dùng thần niệm bóp nát một lá bùa màu vàng.

Bình luận





Chi tiết truyện