chương 73/ 1216


Lão tổ tích cóp từng tí một trong nhiều năm như vậy, bảo khố cũng chỉ có mấy chục kiện thượng phẩm pháp khí. Bởi vậy có thể thấy được độ hiếm của thượng phẩm pháp khí.

Lôi Động cũng là đệ tử thân truyền, còn có cơ hội đoạt được thượng phẩm pháp khí. Nếu là các tán tu không nơi nương tựa ở bên ngoài tông phái, thường thường vì một món hạ phẩm pháp khí cũng đều phải tranh nhau đến đổ máu đầu.

- Sư tỷ, cái này…

Khuôn mặt Lôi Động toát đầy mồ hôi, nói.

- Cái tấm thuẫn này, tiểu đệ thật sự là cam tâm tình nguyện biếu sư tỷ, tỷ không nhận thật khiến cho ta khó xử.

- Vậy cứ coi như là sư tỷ cho đệ mượn dùng đi.

Giống như là Đinh Uyển Ngôn đã sớm quyết định chủ ý, phải mang tấm thuẫn này trả lại cho Lôi Động. Nàng trực tiếp nhét nó vào trong tay hắn, rồi xoay người hướng về bên ngoài đi tới. Pháp quyết vừa bấm, thân hình liền trở nên mông lung, biến mất ở bên trong đám âm khí dày đặc, chỉ đệ lại một câu nói quanh quẩn trong hang động.

- Dù sao thì ta cũng không thích tranh đấu với người khác, nhưng mà đệ thì lại rất thích đi ra bên ngoài gây chuyện thị phi. Đệ lưu lại để phòng thân cũng tốt.

Âm Sát Độn quả nhiên là phi thường thần diệu. Nhất là ở nơi có âm sát khí dày đặc như ở đây. Gần như là trong nháy mắt, bóng dáng của Đinh Uyển Ngôn liền hoàn toàn biến mất ở bên trong tầm mắt và thần niệm của Lôi Động. Dù có hô lên mấy tiếng sư tỷ, cũng không có nửa câu đáp lại.

Lôi Động nhìn lại cái tấm thuẫn phiêu phù ở trên tay của mình. Nhìn thế nào cũng không hề nhận ra được đây đã từng là cái tấm thuẫn được điêu khắc đầy những phù điêu hung quỷ ác ma, có hắc khí lượn lờ ở bên trên. Quả nhiên là không thể nhìn ra được bóng dáng của tấm thuẫn kia nữa. Hắn cười khổ lắc lắc đầu. Đinh sư tỷ này, nghĩ rằng có thể lừa mình dễ như vậy sao? Đây rõ ràng không phải là cái tấm thuẫn kia, mặc dù nói ở trên phẩm chất thì nó không hề kém cỏi chút nào so với cái tẫm thuẫn màu đen kia. Nhưng mà dù cho lão tổ có ăn no rửng mỡ thì cũng không nhàn rỗi đến mức tiêu phí công phu thật lớn như vậy để hoàn toàn thay đổi cái tấm thuẫn này.

Nhẹ nhàng thở dài một hơi, hắn thu niệm toàn bộ nhưng ý niệm thượng vàng hạ cám trong đầu lại, lấy ra một viên Khư Sát Đan nhét vào trong miệng. Lại nín thở ngưng thần, tiến vào trong trạng thái luyện khí đả toạn, chân khí trong cơ thể đang không ngừng lưu chuyển chậm rãi.

Dưới sự rèn luyện, từng chút từng chú một càng trở nên thêm tinh thuần. Thời gian cũng không ngừng trôi qua. Bên tai chỉ nghe thấy tiếng âm sát gào thét giống như tiếng kêu của lệ quỷ. Mà sự cô đơn thì càng trở nên nồng đậm.

Nhưng mà tâm Lôi Động vẫn vững như bàn thạch, bất vi sở động. Nếu mà ngay cả cô đơn cũng không chịu đựng được thì còn nói gì đến chuyện nghịch thiên tu tiên?

Thời gian vội vàng trôi qua.

Lôi Động bị phạt ở trong Tiểu Âm Sát Động một năm. Đây quả thật cũng là một năm gian khổ nhất từ khi Lôi Động gia nhập tông tới nay. Đợi đến khi một lần nữa hắn bước ra ngoài cửa động thì khí chất toàn thân so với một năm trước hoàn toàn như hai người khác nhau.

Khuôn mặt thì còn giữ lại được một chút non nớt ban đầu, thân thể trở nên cường tráng mà kiên nghị. Tuy rằng hơi gầy những cũng cực kỳ rắn chắc. Thế nhưng đôi mắt thì dần dần trở nên lạnh lẽo, mà lúc này nó lộ ra vẻ mệt mỏi không thể ức chế nổi.

Trong một năm này, không giây phút nào không phải vận chuyển sát khí để chống lại âm sát nhập thể. Cũng chỉ có khi nín thở ngưng thần, luyện khí đả tọa thì mới có thể khôi phục được tinh lực. Nếu không cho dù hắn có tu vi Luyện khí kỳ tầng thứ sáu, thân thể đã sớm thay da đổi thịt, khác xa so với phàm nhân thì cũng không thể tiếp tục đứng được ở chỗ này.

Vạn Quỷ Quật được thành lập đã bảy tám chục năm, mặc dù không thể nói thường xuyên sẽ có người bị phạt vào trong đó, nhưng tính trung bình thì năm nào cũng đều có người bị phạt vào trong đó. Nhưng mà số người bị phạt phải ở trong đó một năm thì cũng không có nhiều. Những người có ý chí hơi chút không kiên định, chỉ sợ là vừa được mấy tháng thì sẽ có khả năng tinh thần sẽ bị suy sụp. Ngoài ra chống đỡ âm sát khí nhập thể trong một thời gian dài cũng không phải là chuyện đùa. Nếu không nhờ có lọ Khư Sát Đan mà Đinh Uyển Ngôn đưa cho kia, có lẽ Lôi Động cũng sẽ phải chịu đau khổ do âm sát ăn mòn huyết mạch và linh hồn.

Nhưng mà một năm đau khổ của Lôi Động cũng không phải là không được trả công.

Trước kia tu luyện vì quá mức chú trọng cảnh giới tu vi. Chỉ cần vừa đủ lửa là sẽ nhanh chóng trùng quan để đề thăng cảnh giới. Dần dần chũng khiến cho căn cơ của người ta không ổn định. Tu vi tăng tiến càng cao, càng dễ dàng gặp phải các loại bình cảnh.

Nhưng mà một năm này trôi qua, khi đi vào Lôi Động có tu vi Luyện khí kỳ tầng thứ sáu, khi đi ra cũng vẫn là tầng thứ sáu như trước, nhìn thì như là tu vi không có tiến triển gì thêm. Nhưng thực ra Huyền Âm chân khí bên trong cơ thể có biến hóa rất lớn.

Bởi vì không một giây phút nào không phải chống lại âm sát, mà trên thực tế chân khí cũng không phải là có thể dùng được vĩnh viễn.

Lúc mới bắt đầu, Lôi Động khí phách hào hùng lãng phí chân khí, dần dần đã biến thành cực kỳ keo kiệt. Hắn đã biết được, khi âm sát vận động mạnh thì cường độ vận chuyển chân khí lớn hơn một chút. Khi âm sát yêu đi rồi thì lại tận lực tiết kiệm chân khí. Ngày từ đầu thì thực không thích ứng, dù sao thì âm sát cũng là thứ vô cùng quỷ dị, lúc mạnh lúc yếu, gần như là không có quá nhiều quy luật.

Nhưng dần dà, Lôi Động đã hoàn toàn thích ứng với biến hóa mạnh yếu vi diệu ở trong đó. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

Mà khả năng điều chỉnh cường độ chân khí cũng dần trở thành bản năng, biết điều chỉnh đúng lúc, không làm lãng phí nửa điểm chân khí. Lực khống chế chân khí tăng cường còn thể hiện ở trên tốc độ thi triển pháp thuật và sự khống chế pháp thuật.

Những chỗ vận chuyển khó khăn và không lưu loát trên một số pháp thuật ban đầu, sau này lực khống chế đối với chân khí của mình càng mạnh thì những chỗ khó khăn này đều đã biến mất một cách thần kỳ. Lực khống chế đối với pháp thuật cũng được tăng cường một khoảng thật lớn.

Đương nhiên đây cũng không phải là nói Lôi Động chỉ tiêu phí một năm thời gian là có thể vận dụng chân khí và pháp thuật đến mức lô hỏa thuần thanh, đăng phong tạo cực.

Hoàn toàn tương phản, hiện giờ tiêu chuẩn của hắn, trên thực tế chẳng qua chỉ là nhập môn mà thôi. Nhưng mà khi cùng thi triển ra với các đệ tử cùng giới khác thì có thêm chút ưu thế mà thôi.

Ngoài ra, Huyền Âm chân khí ở trong một năm này được không ngừng mài luyện đã trở nên càng thêm tinh thuần, cô đọng. So với tu sĩ Luyện khí kỳ tầng thứ sáu bình thường thì tinh thuần hơn nhiều.

Dù là Lôi Động tỉnh bơ trở về chỗ ở, chuẩn bị nghỉ ngơi chỉnh đốn mấy ngày thật tốt. Nhưng mà lấy thân phận đệ tử thân truyền của mình, vẫn nhận lấy sự chú ý rất lớn như cũ.

Bình luận





Chi tiết truyện