chương 960/ 1216


A Gia Na vẻ mặt trịnh trọng nói ra:

- Bây giờ chúng ta không diệt dị đoan, thì tên thủ lĩnh dị đoan đó sẽ kích động dị đoan trong lãnh địa của chúng ta, cho dù áp chế nhất thời, cũng không thể áp chế cả đời.

- A Gia Na, thực sự không phải là thúc thúc không muốn đi thu phục đại lục Thần Hi.

Thánh Diệu Vương nhíu mày nói:

- Đám dị đoan chiếm lĩnh đại lục Thần Hi đã khóa truyền tống trận pháp. Nếu như muốn thông qua vô tận hư không bay qua, vậy thì nguy hiểm quá lớn, mà thời gian quá lâu.Ngươi cũng biết, đại lục Thần Hi rất vắng vẻ, một chi đại quân bay qua, ít nhất cũngmất mấy năm.

- Thúc thúc, ta biết rõ, muốn thông qua vô tận hư không bay qua, thời gian thật lâu, cũng rất nguy hiểm. Nhưng chẳng lẽ cứ như vậy để dị đoạn tàn sát bừa bãi đại lục Thần Hi, xâm hại nhân dân?

A Gia Na lời lẽ rất chính nghĩa, có chút hùng hồn hiên ngang, nói:

- A Gia Na bất tài, nguyện ý suất lĩnh đại quân, phản công Thần Hi, chinh phạt dị đoan, cũng vì đại quân chúng ta. Khai thác tuyến đường an toàn.

Quang Minh vực, vốn là một khối đại lục lơ lửng trong hư không, phiêu phù trong vô tận hư không. Nhưng trong đó chiến tranh vô cùng kịch liệt, cho nên nổ tung thành tám khối đại lục. Năm đó Tiên tộc, đã từng trợ giúp Quang Minh Thánh Vực, trên tất cả các khối đại lục, thành lập truyền tống trận có tính vĩnh hằng.

Dực Nhân Tộc, có thể thông qua những truyền tống trận này, lui tới tất cả đại lục, phi thường thuận tiện. Cũng bởi vì thuận tiện, cho nên trong ý thức của những người Quang Minh Vực, cho dù bị nghiền nát, thì nó cũng là một chỉnh thể nghiêm chỉnh.

Nhưng một khi truyền tống trận bị đóng lại, một khối đại lục bị người ta chiếm lĩnh, Dực Nhân Tộc mới ý thức được. Tất cả đại lục với nhau, có lẽ trong niên đại dài dằng dặc, càng bay càng xa. Hôm nay, cho dù cưỡi tàu cao tốc đi lại trong vô tận hư không tới đại lục khác, chính là một chuyện vô cùng gian na vất vả.

Có lẽ thời điểm khối đại lục bị nghiền nát khoảng cách cũng không xa bao nhiêu, cộng thêm những khối thổ địa vụn vặt tách ra trong đó, hình thành các loại hòn đảo, chính là các Phù Không Sơn lớn nhỏ, mật độ của những Phù Không Sơn này cực cao, cho nên hạm đội tàu cao tốc, không cách nào phi hành với tốc độ cao nhất. Nhưng mà, những Phù Không Sơn này, cũng không phải không có chút nguy hiểm gì.

Vô tận hư không, mênh mông bao la bát ngát.

Trong đó vẫn có rất nhiều sinh linh thần bí, dùng phương thức hết sức đặc thù, sinh tồn trong vô tận hư không, trải qua di chuyển và sinh hoạt nhiều năm. Những sinh linh thần bí này, đem những quần đảo Phù Không Sơn vụn vặt này, trở thành sào huyệt của mình, nuôi thả rất nhiều đồ ăn. Cách một thời gian ngắn, sẽ di chuyển tới, săn mồi, giao phối, sinh sản hậu đại, sau đó lại rời đi.

Vòng đi vòng lại, nghe nói trong vô tận hư không này, tràn ngập rất nhiều nguy hiểm. Đương nhiên, những nguy hiểm này, cũng thường xuyên sẽ trở thành uy hiếp của tất cả đại lục.

Những thế lực cường đại, đối với những sinh linh hư không chẳng có linh trí cao, cho nên sau khi chạy tới đại lục tàn sát bừa bãi một phen, trải qua quân đội tiêu diệt toàn bộ, chúng lại thoát đi. Giống như nhân loại làm ruộng, rất là chán ghét châu chấu vậy, mà Quang Minh Thánh Vực, có truyền thống thiên tai. Mà các loại sinh linh hư không khác lạ, Dực Nhân Tộc trong Quang Minh Thánh Vực, gọi chúng là Hư Không Ma tộc.

Đương nhiên, trên lý luận mà nói, đám Hư Không Ma tộc cùng Ma Giới Ma tộc cao đẳng, cũng không có quan hệ huyết thống gì. Chỉ có điều, tất cả mọi người rất có thói quen, đem một vài thực lực cường đại, làm cho người ta chán ghét, hoặc những người làm nhiều chuyện thương thiên hại lý, gọi là ma.

Cũng bởi vậy có thể thấy được, A Gia Na muốn đi khai thác tuyến đường an toàn, vốn là một chuyện vô cùng nguy hiểm, Dực Thần Tộc tuy cường đại, nhưng trong Hư Không Ma tộc vẫn có tồn tại cường đại, cũng không phải ăn chay.

- A Gia Na, tinh thần của ngươi có thể khen.

Thánh Diệu Vương khen một tiếng, thở dài nói:

- Đáng tiếc, chúng ta bây giờ không cách nào chỉnh hợp liên quân, đi phản công đại lục Thần Hi. Thúc thúc, có khó xử của thúc thúc.

- Thúc thúc, rốt cuộc là khó xử gì?

A Gia Na có chút không thuận theo không buông tha, nhưng lại thập phần nghiêm trang nói:

- A Gia Na nguyện ý vì thúc thúc, phân ưu giải nạn.

- A Gia Na, hiện tại bên trong Cửu Châu Lục Vực, rất không yên ổn ah.

Thần sắc của Thánh Diệu Vương có chút ngưng trọng nói:

- Tự đại tiêu điều đến nay vài vạn năm, Cửu Châu Lục Vực mặc dù có ma sát xung đột nhỏ, nhưng đại chiến chính thức, lại chưa bao giờ có. Các tộc với nhau, cũng xem là thời gian tích lương dưỡng sức. Nhưng mà, thời gian thái bình không được bao lâu nữa, các chủng tộc với nhau, cho rằng thực lực tích súc không sai biệt lắm, sẽ bắt đầu rục rịch. Nhất là nhân loại trong Cửu Châu, đại chiến Thượng Cổ, bọn họ là kẻ được lợi nhất đại tiêu đến nay, cũng phát triển rất tốt. Nhân tộc, khuyết điểm rất nhiều, hơi có thực lực, sẽ có dã tâm bừng bừng. Lần này đại lục Thần Hi nội loạn, biểu hiện ra ngoài, là tộc nhân Dực Không giương cờ hiệu báo thù rửa hận, nhưng đằng sau đó, chưa hẳn là không có bóng dáng của nhân loại. Ngoài ra, còn có U Minh Quỷ Vực bốn tộc đại chiến không ngớt, gần đây cũng ngừng chiến, dùng tư thái đoàn kết nhất trí. Nếu tùy ý cho bọn chúng đoàn kết lại, Tu La Vực từ trước tới nay có sách lược giao hảo với bọn họ, sớm muộn gì cũng sinh ra uy hiếp lớn nhất cho tộc ta. Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn

Thánh Diệu Vương một hơi nói nhiều như vậy, nhưng lại lắc đầu nói ra:

- Phía trước còn nhiều chuyện, chỉ là chuyện nhỏ. Đối thủ cũ của chúng ta là Tu La tộc, cùng với Thâm Uyên Vực mới chính là họa căn.

- Thúc thúc? Đám gia hỏa trong Thâm Uyên Vực, cực kỳ ưa thích nội đấu, làm người không có uy tín và lý niệm, lại còn bài xích các tộc khác. Hơn nữa, chủng tộc Địa Ngục trong đó, cũng giống như Huyền Băng tộc, khu vực sinh tồn của bọn họ quá đặc biệt, không có dã tâm xâm lấn bên ngoài.

A Gia Na hơi cau mày nói:

- Chỉ sợ, chẳng lẽ đám người kia chuẩn bị rục rịch rồi sao?

- Lời nói mặc dù như thế, nhưng thúc thúc căn cứ tình báo biết được, Thâm Uyên Chi Chủ là chủ của Thâm Uyên Vực, dường như tìm được tài nguyên phong phú hơn trước, dựa vào dị vực, Thâm Uyên Chi Chủ đạt được đại lượng tài nguyên, đang nuôi trồng tinh nhuệ dưới trướng, hùng tâm bừng bừng muốn thống nhất Cửu Châu Lục Vực đấy.

Ánh mắt Thánh Diệu Vương lóe lên.

- Cái gì? Dị vực: nước khác?

A Gia Na trừng to mắt, có chút không dám tin tưởng:

- Rốt cuộc là dị vực gì, làm sao khiến cho Thầm Uyên Chi Chủ dã tâm bạo tăng? Thống nhất Cửu Châu Lục Vực, hắn đúng là lớn gan. Đầu hắn bị cửa kẹp rồi sao?

- A Gia Na, cho dù tài nguyên trong dị vực kia, không đủ để chèo chống hắn chế tạo một chi đội quân có thể quét ngang Cửu Châu Lục Vực, nhưng ít ra, có thể làm dã tâm của hắn bành trướng, trở nên cực kỳ tự đại. Khẳng định không phải là mặt hàng tầm thường.

Bình luận





Chi tiết truyện