chương 411/ 1216


Hiện giờ hắn có thân phận tu sĩ Kim Đan, tìm tu sĩ Trúc Cơ kỳ đàm đạo sẽ có hiệu quả vượt xa trước đây. Mà Lôi Động cũng nhân cơ hội này bổ sung một ít đan dược trên Thương Lan đảo. Ở Triệu phủ, giá cả đan dược vô cùng tiện nghi, muốn bổ sung một chút không thành vấn đề.

Vừa hỏi qua mấy người thương gia để mua Bồ Đề Thanh Tâm trà hoặc là loại trà khác có công năng tương tự để thay thế, thế nhưng đáp án lại khiến Lôi Động có chút thất vọng.

Quả thật Triệu châu có vài đại tông phái có linh trà tăng thêm cường độ thần hồn, chỉ là thứ linh trà đó quá mức thưa thớt, đa phần đều bị các lão quái vật Nguyên Anh chiếm lấy, rất khó tuồn ra bên ngoài. Mặc dù thỉnh thoảng có một ít rơi vãi ra thì giá cả cũng sẽ bị đẩy ào ào lên trên trời, cực kỳ không đáng để mua.

Nhưng thật ra có một thương gia nguyện ý giúp đỡ Lôi Động, chỉ là cái giá hắn báo cũng khiến phú hào như Lôi Động khó có thể tiếp nhận. Đối với việc này đành phải tạm thời đình chỉ. Lôi Động cũng không phải không có thu hoạch gì, hắn tìm hiểu được một tin tức đó là ở sâu bên trong hải vực, thỉnh thoảng có thể tìm được một loại yêu thú tên là Long Quy, yêu thú này thân hình khổng lồ, sống tính theo đơn vị vạn năm, thời kỳ thành thục sẽ là yêu thú cấp Kim Đan. Thế nhưng Long Quy lại không giống với các yêu thú bình thường khác. Đó chính là Long Quy thành niên thì cơ thể sẽ ngưng kết ra một khối Long Quy Hương. Khi bế quan tu luyện châm long quy hương lên có hiệu quả an ổn thần khí, rất có công hiệu phụ trợ thần hồn.

Cũng chỉnh bởi vì thế cho nên loại yêu thú Kim Đan như Long Quy so với yêu thú Kim Đan bình thường đáng giá hơn, cũng đồng thời bị đuổi giết và săn bắt nhiều hơn. Chính vì thế cho tới bây giờ rất hiếm thấy Long Quy, nó đã trở thành vật hiếm lạ. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

Đương nhiên đối với tin tức này, Lôi Động cũng chỉ nghe qua liền tỉnh mộng. Vô Tận hải vực hắn cũng đã từng đi qua, thế nhưng suốt cả một tháng cũng chỉ dám chống chọi ở bên ngoài vô tận hải vực. Muốn tìm Long Quy trong biển rộng tựa hồ vô tận, tỷ lệ thực sự quá thấp.

Ở trên Thương Lan đảo mấy ngày, Tiền La dựa vào thân phận đặc thù của tu sĩ Kim Đan nhanh chóng kiếm cho Lôi Động bốn con yêu thú Kim Đan. Thế nhưng giá cả cũng vô cùng xa xỉ, bốn con yêu thú mất gần bảy trăm vạn linh thạch. Điều này khiến cho Lôi Động thoáng cái mất đi mảng lớn của cải. Chỉ có điều tâm Lôi Động có chút kích động đứng đậy, có mấy đầu yêu thú này, tin tưởng không mất bao lâu sẽ giúp Bạo Kích quỷ vệ tăng lên quỷ tướng. Mà sức chiến đấu của quỷ tướng so với quỷ vệ thì cách biệt một trời một vực.

Mọi người tề tụ đông đủ, lúc này mới bắt đầu xuất phát đi đến chỗ sâu bên trong biển rộng. Lôi Động cũng không dự định rời khỏi, dù sao đó là một địa phương nguy hiểm, lại là nơi vô cùng cực đoan. Ở chỗ này kiếm lời ít tiền, sau đó đi vào trong nội lục Triệu châu, bán chút đan được trân quý ra ngoài, chính mình sẽ kiếm được một bút tiền chênh lệch giá vô cùng lớn.

Lần này rời bến cưỡi lên phi chu mà lần trước cướp được, Lôi Động sở hữu năm thành cổ phần trong đó. Còn Tiền La cũng bởi vì hiệp nghị trước, thân là đội trưởng đạt nửa thành giá trị. Cuối cùng mọi người phân phối tỉ lệ còn lại với nhau. Lôi Động cao nhất được ba thành rưỡi. Tiền La có hai thành rưỡi. Còn lại bốn thành do Thượng Quan, Thanh nương tử và lão Triệu mỗi người một thành, một thành cuối cùng để cho việc khác.

Ví dụ như dẫn quái đuổi theo hoặc những việc nguy hiểm. Đại hình phi chu này dài hơn ba mươi trượng, tuy rằng linh thạch tiêu hao nhiều thế nhưng tốc độ lại nhanh hơn gấp đôi so với trước. Tốc độ đạt được cao nhất có thể đi được hai nghìn dặm trong một canh giờ. Đám người Lôi Động đứng ở trên mũi thuyền. Tiền La đã không làm lái tàu nữa mà giao cho ba tu sĩ Trúc Cơ kỳ khác luân phiên phụ trách.

- Tiền đội trưởng, thử xem cước lực của tu sĩ cấp Kim Đan?

Lôi Động thừa dịp phi xa vừa mới xuất hải không được bao lâu liền tủm tỉm cười hỏi.

Tiền La có chút sửng sốt, chợt cười nói:

- Không cần so đâu. Ta tin tưởng cánh của huynh đệ ngươi so với ta nhanh hơn rất nhiều.

Ngoài miệng khách khí như vậy nhưng trong lòng đã hơi động. Hắn thầm nghĩ rằng mặc dù cánh của Lôi Động rất nhanh thế nhưng dù sao hắn cũng là tu sĩ Kim Đan, mặc dù chưa dùng linh thạch để đi mua pháp bảo thuộc về Kim Đan kỳ thế nhưng linh khí phi hành lúc trước có phẩm chất không thấp. Hơn nữa lấy tu vi hiện giờ của hắn cũng đủ niềm tin để cho rằng Lôi Động không nhanh hơn được.

Lôi Động sao không biết tâm tư của hắn, cười nói:

- Tiền đội trưởng, chúng ta so gần là được. Cự ly trăm dặm là được rồi, dùng một khỏa linh thạch cực phẩm đề đổ.

Con mắt Tiền La nhất thời sáng ngời, hắn là người thiếu linh thạch nhất, trong lòng có chút tham lam. Chỉ có điều ngại Lôi Động có ân với chính mình, chẳng lẽ lại kiếm một khỏa linh thạch từ hắn, lắc đầu nói:

- Mà thôi mà thôi, không thể so được. Ta là một tu sĩ Kim Đan kỳ lại đi khi dễ tu sĩ Trúc Cơ kỳ như ngươi không có ý nghĩa. Hơn nữa đừng nói một khỏa linh thạch cực phẩm, cho dù linh thạch thượng phẩm cũng không lôi ra được mấy khỏa.

- Ha ha, Tiền đội trưởng không cần phải khách khí với Lôi mỗ.

Lôi Động cười nói:

- Ngươi thua thì cho ngươi nợ là được.

Tiền La vừa thành Kim Đan, tự nhiên trong lòng có một cỗ cảm giác kiêu ngạo, nghe được lời đó sao còn nhẫn được, hắn nở nụ cười sang sảng nói:

- Được! Lôi huynh đệ, nếu ngươi muốn đưa linh thạch cho Tiền mỗ. Ta cũng không khách khí nữa.

Mời lão Triệu tới làm trọng tài, quát lên một tiếng xong hai người đồng thời bay ra. Ngay từ đầu Lôi Động dùng Quỷ Ảnh Độn, Huyết Sắc Phi Phong cộng thêm U Minh đại pháp ngay lập tức bạo phát tốc độ lên hai nghìn dặm một giờ. Phi giữa không trung giống như một đạo huyết ảnh, thế nhưng Tiền La lúc này đã là tu sĩ Kim Đan, tùy tiện vận khởi tốc độ một chút đã ngang hàng với Lôi Động, hắn thuận tiện cười ha ha nói:

- Lôi huynh đệ, ngu huynh đi trước một bước.

Lời vừa dứt, hắn bạo khởi thành một đoàn thanh quang bay vượt qua Lôi Động.

Khóe miệng Lôi Động nở nụ cười, mở ra Tu La chi dực ra dùng hết sức đuổi theo!!!

Cùng lúc đó, Lôi Động hóa thành một đoàn hắc quang xé rách không gian. Mọi người nhìn lại thì hắn đã xuất hiện bên ngoài vài dặm, chỉ thấy hắn lăng không đứng giữa không trung, hai cánh phe phẩy, xung quanh hai bàn tay có quang mang thanh sắc.

Qua một thời gian, Tiền La có chút nan nan đi tới trước mặt Lôi Động, cười khổ nói:

- Hiện giờ ta mới hiểu được vì sao tu sĩ Trúc Cơ kỳ không có khả năng đào thoát khỏi tay ngươi. Linh khí này của ngươi quả thật quá mức biến thái. Giá trị cụ thể của nó ít cũng phải hơn một nghìn vạn linh thạch đi?

Hơn một nghìn vạn? Ha ha, đùa gì vui vậy. Đương nhiên Lôi Động cũng lười nói ra giá trị của vật ấy, miễn hù chết Tiền La mới lên Kim Đan. Sở dĩ hắn đùa như vậy là muốn gõ đầu Tiền La một chút.

Bình luận





Chi tiết truyện