chương 180/ 1216


Đương nhiên, so sánh lợi hại, cũng chỉ có một con Trúc Cơ chủ hồn. Mà con Trúc Cơ kỳ chủ hồn, chỉ số thông minh tuy cũng không cao, nhưng so với những con có chỉ số thông minh không đáng nhắc tới, chỉ thôn phệ theo bản năng thì mạnh hơn rất nhiều.

Dưới mệnh lệnh của Lôi Động, chủ hồn bắt đầu chỉ huy mấy trăm lệ quỷ, bay ra khắp sơn trang, tàn sát tất cả sinh vật còn sống.

Đồng thời cũng gọi hai con quỷ vệ bồi dưỡng trong Thượng phẩm Dưỡng Hồn tháp nhiều năm, lại thôn phệ không ít huyết nhục cũng xuất hiện, sắc mặt Lôi Động tái nhợt như giấy. Tuy còn thừa hai con Thượng phẩm quỷ vệ, nhưng cũng chỉ có cấp một.

Nhưng dưới tình huống điều khiển ba con quỷ vệ, đã có chút vượt qua cực hạn của Lôi Động. Trước khi bế quan năm năm, Lôi Động tuy nói thường xuyên tu luyện Đoán Thần Quyết, nhưng so với trước kia, chung quy có chút vội vàng xao động. Nhưng mà, cố hết sức thì cố hết sức, Lôi Động vẫn có thể miễn cưỡng ủng hộ. Nếu đã quyết định giết người đoạt bảo, Lôi Động tuyệt đối không nhân từ nương tay. Mà bản thân hắn cũng không phải thế hệ nhân từ nương tay, cộng thêm đồ vật đó quá mức trọng yếu với bản thân, hắn không muốn có nửa điểm khả năng tiết lộ ra ngoài.

Nếu không, cuộc đời này của mình sẽ bị hủy diệt. Phệ Hồn Tháp là bảo vật nghịch thiên, cho dù là Nguyên Anh kỳ, cũng điên cuồng vì nó.

Kể từ đó, bốn năm trăm con lệ quỷ, ba con quỷ vệ, một đầu Phệ Hồn Ảnh Hổ, bắt đầu tàn sát bừa bãi trong sơn trang. Nhất là những tên Luyện Khí kỳ, lúc nhìn thấy việc không ổn liền bay đi, nhưng chưa bay được bao xa, đã bị quỷ vệ đuổi theo, không qua bao lâu liền chém chết. Sau đó có một đám lệ quỷ vây lại, thôn phệ sạch sẽ.

Trong lúc nhất thời, cả sơn trang thế này, phát ra tiếng gào thét thảm thiết, quần ma loạn vũ.

Một lão già mặt mày hồng hào, mang theo mấy hậu bối tộc nhân ưu tú, chạy ra khỏi Âm Sát Tông.

Những tu sĩ tiểu bối Luyện Khí kỳ này, giống như từ trước tới nay chưa từng nhìn thấy cảnh tượng, khí thế hùng vĩ như ở Âm Sát Tông, cộng thêm điển lễ mừng Thiên Ma tấn chức Nguyên Anh làm bừng tỉnh. Sau khi đi ra khỏi cửa, vẫn còn hưng phấn, không ngừng trò chuyện với nhau. Chủ đề, phần lớn là những chuyện xung quanh lễ mừng Thiên Ma tấn chức Nguyên anh cả thôi. Tông phái đỉnh cấp, đúng là có khí thế của tông phái đỉnh cấp, cho dù là phường thị, đồ vật bày bán cũng tốt hơn những nơi nông thôn của bọn họ rất nhiều, ngay cả kỳ vật dị bảo hiếm thấy như Trúc Cơ Đan cũng xuất hiện vài viên.

Lão giả cũng rất hưng phấn, lần xem điển lễ này, hắn đã đem tài lực tích lũy nhiều năm của gia tộc mang ra làm quà mừng. Cuối cùng nhất, lại vờn quanh với địch nhân lâu năm, đấu giá cướp được một hạt Trúc Cơ Đan. Tuy tốn hao rất nhiều, cũng xuất huyết rất nhiều. Nhưng những thứ như Trúc Cơ Đan, chỉ có thể ngộ mà không có thể cầu. Có một hạt Trúc Cơ Đan này, trong vòng mười năm, có lẽ trong tộc sẽ xuất hiện thêm một tu sĩ Trúc Cơ kỳ.

Kể từ đó, Trần gia sau này, uy thế càng lớn. Không bao lâu sẽ kiếm lại lợi nhuận đền bù tổn hao do mua Trúc Cơ Đan, thu trở về còn nhiều hơn.

Lão giả vừa định cho hai tiểu bối bước vào trong sương mù, nhưng đột nhiên dừng bước lại, thần sắc hưng phấn trên mặt thu liễm lại, trầm giọng nói:

- Bằng hữu, đừng dấu đầu lòi đuôi, xuất hiện đi!

- Thần niệm rất khá, rất nhạy cảm!

Một thân áo đen khoác qua vai, người tới toàn thân có ma khí vờn quanh, từng bước một, từ trên không trung của rừng cây mà đi ra. Âm thanh có chút khàn giọng, khẩu khí âm trầm làm cho nội tâm của lão giả nhảy mạnh, nhìn chăm chú lên người tới, khuôn mặt của người này có khói đen vờn quanh, hình như là trung niên nhân, sắc mặt hung ác nham hiểm lại trắng bệch. Với kinh nghiệm của lão giả, vừa liếc nhìn đã nhận ra người này mang mặt nạ, dấu đầu lòi đuôi, nhưng từ bộ dáng có thể nhận ra kẻ này thực lực bất phàm, hắn tìm tới cửa thì có chuyện tốt để nói sao? Trong nội tâm cảm thấy hãi hùng khiếp vía, có cảm giác đại họa lâm đầu. Cưỡng ép giữ vững tinh thần, trầm giọng nói:

- Tôn giá đến Tú Hồ Sơn Trang của ta, có chuyện gì không? Nếu có sở cầu, chuyện Trần mỗ có thể làm, nhất định sẽ đáp ứng ngươi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Với thị lực của lão giả, có thể nhận ra thực lực của người này là Trúc Cơ tầng một, thua xa tu vi tầng ba của hắn. Nhưng không biết vì sao, lão giả từ trên người của kẻ này, ngửi được một tia cảm giác nguy hiểm khó nói nên lời. Giống như, người này giống như một đầu tuyệt thế hung thú đang ngủ đông, ẩn nấp chờ thời, vào bất cứ lúc nào cũng có thể thức tỉnh.

- Trần lão đầu, không biết ngươi có nhớ rõ hay không, ba mươi năm trước ngươi đi thăm bạn, tá túc tại nhà của đôi phu thê tán tu hay không?

Âm thanh của Lôi Động có chút khàn giọng, trong lời nói tràn đầy cừu hận và oán độc.

- Cái gì?

Sắc mặt của lão giả biến thành trắng bệch, đồng tử của hắn giãn ra, sát cơ trong hiện ra:

- Ngươi là thế nào với bọn họ?

Vụng trộm, hắn vô cùng cảnh giác, thần niệm xâm nhập vào trong trữ vật thủ trạc, tùy thời sẽ xuất linh khí tấn công kẻ địch.

- Là người sẽ lấy mạng của ngươi!

Lôi Động oán hận nói một câu, quỷ khí toàn thân tăng vọt, từng sợi hắc khí hóa thành du hồn, thoáng ẩn thoáng hiện, giống như thủy triều cuốn về phía lão giả.

- U Minh đại pháp!

Lão giả quát lên một tiếng đầy sợ hãi, khó trách từ trên người của hắn ngửi được hương vị của nguy hiểm, thì ra hắn chính là đệ tử tinh nhuệ của Âm Sát Tông. Trong nội tâm bị chấn nhiếp, trong đầu cũng nhớ lại chuyện cũ diễn ra ba mươi năm trước, đó vốn là đôi phu thê tán tu, nam phong thần tuấn lãng, nữ nhu mì thanh tú.

Mà hắc y nhân này, chẳng lẽ là con của bọn họ? Rốt cục truy xét ra chuyện này, cho nên tới đây báo thù?

Cưỡng chế đè cảm giác không yên trong lòng xuống, lão giả hít một hơi thật sâu. Hỏa diễm quanh thân nhảy động liên hồi, mười ngón tay giao thoa, từng sợi hỏa diễm thiêu đốt, giống như pháo hoa sáng lạn, công kích về phía của Lôi Động.

- Hừ, chút tài mọn!

Lôi Động lăng không đi vài bước, thân hình liên tục tránh né, lướt đi tạo thành vô số bóng dáng quỷ mị, mà những hỏa diễm kia, chỉ xoẹt qua hư ảnh của hắn mà thôi. Cái gọi là chuyện ba mươi năm trước của đôi phu thê tán tu, cũng là trong trí nhớ của nhị trang chủ bị Lôi Động sưu hồn tìm được, dùng Sưu Hồn thuật nhìn thấy tất cả. Đây là một chuyện mưu tài sát hại người khác, gặp sắc nảy lòng tham.

Trên thực tế, đối với một ít tán tu không có gốc rễ như thế, nếu như trên người có được bảo vật đáng tiền, mà Trần gia lại xuất thân từ tà tông cũng không bao giờ nương tay. Nhưng đôi phu phụ đó, hai tên lão giả họ Trần vô cùng ấn tượng mà khắc sâu trong trí nhớ, bởi vì hai người này chẳng những khí chất phi phàm, trên người còn lộ ra tài vật kinh thế, có thể không tham sao? Cho nên đã hạ dược, tham luyến sắc đẹp, cướp đoạt tài vật. Mới phát hiện đôi nam nữ này, nam xuất thân từ Ma Ngục Tông, nữ lại đến từ Thiên Âm Cung, trong mắt của Lôi Động, đây là một câu chuyện không thú vị, tuổi trẻ tài tuấn của Ma Ngục Tông, cùng với nữ tử Thiên Âm Cung thông đồng thành gian.

Bình luận





Chi tiết truyện