chương 974/ 1216


Bái La quyết định chú ý sau khí lấy hai con mồi này về, nhất định phải hung hăng thưởng ngoạn thống khoái, sau đó cho một ít thuộc hạ trung thành và tận tụy hưởng dụng cùng, sau đó đưa cho Thâm Uyên chi chủ. Mặc kệ thế nào cũng phải có chút thành phẩm mang về.

- Năm mươi ức?

Lôi Động nở nụ cười, vô cùng hài lòng gật đầu:

- Xem cái giá ngươi báo ra tựa hồ cũng có chút thành ý, được rồi, chờ ta sảng khoái qua một trận rồi đối với ngươi.

Bái La bị ức chế, tên họ Lôi này thật vô liêm sỉ, thế mà lại có chú ý giống như trong lòng mình, hắn không khỏi nổi giận lôi đình. Con mẹ nó ngươi muốn hưởng dụng hai tiểu nữ kia nát vụn rồi mới chuyển cho ta sao? Mà thôi mà thôi, tình thế không bằng người, dù sao đi nữa hai nữ nhân kia cũng có cấp bậc Hóa Thần, nếu muốn phá hủy cũng không phải dễ dàng. Chỉ là hắn cảm giác có chút kỳ quái, Mị ma tộc luôn luôn điệu thấp lại xuất hiện tại nơi đây, lại còn xuất hiện một Hóa Thần kỳ nữa? Đã hơn một nghìn năm qua, chưa từng nghe nói tộc này xuất hiện Hóa Thần kỳ.

- Bái La tướng quân, xin mời dẫn đường đi trước, hôm nay ngày tốt không nên phụ.

Lôi Động nở nụ cười dâm đãng xong rồi trở lại phi xa.

Bái La cực độ phiền muộn lúc cũng biết mình không còn cơ hội, hắn rầu rĩ dẫn đường. Trong lòng tự cười nhạt, tiểu tử ngươi chờ xem, ta là chủ nơi đây, sớm muộn sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là ăn tươi nuốt sống.

Bái La thân là thân tín của Thâm Uyên chi chủ, đương nhiên rõ ràng phong cách và nguyên tắc chủ thượng của hắn, nếu như đang kết minh với tiểu tử này, chắc chắn là lợi dụng hắn để kiềm chế đám điểu nhân chết tiệt, một khi dùng xong sẽ bóc lột thậm tệ, toàn bộ thế lực của tiểu tử đó sẽ bị nuốt sạch không còn chút nào. Đến lúc đấy, chính mình sẽ tìm đến tiểu tử này trả lại ngụm ác khí ngày hôm nay, còn mấy nữ tử nhân loại kia, dường như mỗi người đều rất đẹp, khí chất thoát tục, tiểu tử này quả nhiên hưởng diễm phúc không ít a. Hắc hắc, đến lúc đó cũng đừng trách Bái La ta, nhất định sẽ cho các ngươi biết cái gì là quy tắc của Thâm Uyên vực.

Trong lúc Bái La đang dẫn đường ở phía trước, dâm ý không ngừng tuôn ra trong đầu.

Lôi Động cũng áp hai chiến lợi phẩm kia trở lại buồng nhỏ trong phi xa.

Phi xa của Lôi Động được gọi là Hậu Cung Hào. Đừng nhìn bề ngoài nhỏ nhưng thật ra rất nhiều càn khôn trong đó, lợi dụng các trận pháp không gian, trực tiếp mở ra một vùng non nước Giang Nam bên trong phi xa, đình viện uyển chuyển tinh tế tỉ mỉ.

Dưới cái nhìn chằm chằm của một đám nữ nhân, Lôi Động bắt đầu đưa chiến lợi phẩm vào trong phòng, giải trừ một bộ phận cấm chế của các nàng, ít nhất để các nàng có thể nói được. Nguồn: http://truyenfull.vn

- Nhân loại, chỉ cần ngươi buông tha chúng ta, ta cho ngươi hai trăm ức tài nguyên, cùng với năm bình Sinh Mệnh Thần Thủy.

Nữ Dực thần tộc áo bào trắng lam lũ coi như là một nhân vật, nàng biết nếu như uy hiếp và tranh cãi ầm ĩ thuần túy là hành động ấu trĩ. Mà lãnh tĩnh bắt đầu dụ dỗ mới là thượng sách.

- Sinh Mệnh Thần Thủy.

Lôi Động cười nói:

- Đây chính là thứ tốt a, Dực Thần tộc các ngươi không phải coi vật đó là trân bảo không đưa ra bên ngoài tiêu thụ sao? Ngươi thật là đại gia a, một lần ném ra năm bình. Được, ngươi để thứ đó cho ta, ta lập tức thả các ngươi đi.

Câu trả lời sảng khoái của Lôi Động khiến nữ Dực Thần tộc bị kiềm hãm, nàng cảm giác được một con đường sống, ôn hòa nói:

- Hiện giờ trên người ta không mang theo. Ngươi có thể phái thuộc hạ của ngươi đưa ta trở về Quang Minh thánh vực, đáp ứng ngươi bao nhiêu tuyệt đối không thiếu ngươi nửa phần.

- Được, ta cho ngươi mượn mười nữ Tiềm Long binh, để các nàng đưa ngươi trở về Quang Minh thánh vực.

Lôi Động không nói hai lời lập tức đáp ứng, đồng thời còn lấy ra một ít đan dược từ nhẫn trữ vật:

- Đây là một ít đan dược, các ngươi cầm lấy mà dùng.

Lời vừa dứt, hắn sảng khoái giải trừ cấm chế của các nàng.

Đột nhiên lấy được tự do, Mị ma nữ và nữ Dực nhân không khỏi nhìn nhau, cả hai sống cả đời chưa bao giờ gặp phải chuyện tình quái lạ như vậy. Lẽ nào người này đơn thuần đến thế, nàng nói gì hắn đều tin sao?

Ngay cả Tiểu U cũng có chút choáng váng, vội vàng kéo tay Lôi Động, chớp mắt hỏi:

- Ca ca, ngươi cứ như vậy mà buông tha các nàng sao?

- Uy uy, vừa rồi ngươi còn bảo thấy các nàng thương cảm, bảo ta cứu các nàng mà.

Lôi Động buồn cười xoa tóc Tiểu U:

- Hiện giờ cứu các nàng rồi, đương nhiên muốn để các nàng đi. Chẳng lẽ ngươi nghĩ ca ca là một đại ma đầu, thỏa thích chà đạp và dằn vặt các nàng sao?

- Ha ha, ta không phải có ý này.

Tiểu U đỏ mặt lè lưỡi:

- Ta chỉ nói là lẽ nào ngươi không hiếu kỳ sao? Các nàng một người là Mị ma nữ, một người là nữ Dực nhân, đều có tu vi cấp Hóa Thần, còn đang bị Thâm Uyên vực truy sát. Sao ngươi không hỏi tình hình của nàng?

- Ta van ngươi, ngươi để ta cứu người hay để ta giúp ngươi thỏa mãn lòng hiếu kỳ vậy?

Lôi Động cười khổ lắc đầu:

- Tiểu nha đầu ngươi thật khó hầu hạ a. Đây là chuyện của người ta, việc gì ngươi phải lăng xăng như thế?

Mị ma nữ và nữ Dực nhân như muốn hôn mê. Sống trên đời bao lâu, cả hai nàng vẫn chưa từng thấy qua một người như vậy. Lúc nãy ở bên ngoài, thống lĩnh họ Lôi này giống như một tên dâm côn tội ác ngập trời, không ngờ hắn dĩ nhiên chỉ muốn cứu người. Nữ Dực nhân vì không muốn bị xâm phạm nên đã ném ra một cái giá lớn, trong lòng còn âm thầm nghĩ không biết cái giá này đã đủ chưa, thế nhưng đoạn sau không cần phải nói gì cả.

Từ nhỏ Đinh Uyển Ngôn lớn lên cùng Lôi Động, đương nhiên nàng biết ý tứ của phu quân mình. Nàng che miệng cười cười kéo tay Tiểu U nói:

- Tiểu U a, nữ hài tử hóng hớt nhiều cũng không tốt, ca ca ngươi sẽ không thích đâu.

- Uyển Ngôn tỷ tỷ, ta đâu có bát nháo gì chứ, đây chỉ là lo lắng thôi mà?

Tiểu U chu cái miệng nhỏ nhắn, có chút ủy khuất nói:

- Các nàng một người là Mị ma nữ, một người là nữ Dực Thần tộc, đột nhiên xuất hiện ở trong Thâm Uyên vực, nghĩ thế nào cũng rất khả nghi. Nếu như không hỏi xem rõ ràng mà đã thả, vạn nhất, các nàng…

- Đúng vậy, vì sao ta không nghĩ tới điểm này nhỉ?

Lôi Động cố ý lộ vẻ bừng tỉnh đại ngộ, vuốt cằm nói:

- Xem ra ta nên trói các nàng lại, sau đó dùng nghiêm hình tra khảo một phen, cuối cùng mới ăn.

Mị ma nữ và nữ Dực Thần tộc lập tức khẩn trương lên, người này thay đổi chú ý rồi sao?

Không tốt, nếu hắn cải biên chủ ý, vậy thì hai người chính mình, sợ rằng…

- Ca ca, ta không có ý tứ này.

Tiểu U kéo tay Lôi Động giậm chân không ngừng:

- Ca ca, ngươi thật là xấu.

- Ha ha.

Lôi Động sủng ái vuốt tóc nàng, quay sang hai nữ Hóa Thần kia cười nói:

- Mấy người chúng ta nói giỡn thôi, chúng ta không có ác ý đối với các ngươi, các ngươi dùng đan dược mà chữa thương, khôi phục một chút tinh khí thần. Đến ban đêm ta sẽ phái người đưa các ngươi trở lại Quang Minh vực, được rồi, chuyện người đáp ứng ta cũng không thể thiếu, một lời nói ra tứ mã nan truy. Ha ha, tự nhiên phát tài ngoài ý muốn, cảm tạ nhé.

Bình luận





Chi tiết truyện