chương 404/ 1216


Cái chưởng này của hắn liền giống nhu một khẩu pháo, bắn ra một cột sáng trắng như ngọc. Dưới tình trạng đối phương không có lá chắn hộ thể, trong nháy mắt cột sáng này liền đánh trúng ngực tên tu sĩ xui xẻo kia. Xé rách cương khí hộ thể của hắn, trực tiến đánh tan toàn bộ lục phủ ngũ tạng của hắn. Ngực của tên tu sĩ kia có thêm một cái lỗ lớn, cả người bay ngược về phía sau.

Sau một chiêu này, sắc mặt Tiền đội trưởng cũng trở nên trắng bệch, thế nhưng trong ngực lại tràn ngập một cỗ cảm giác vui sướng không nói nên lời. Chỉ có điều Tiền đội trưởng còn chưa kịp ăn mừng xong, hai tu sĩ của đối phương đã bi phẫn bạo khởi thi triển ra sát chiêu liều mạng, đối tượng chính là đội hữu họ Trương của hắn. Hắn chính là tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ duy nhất ở bên, ngoài Tiền đội trưởng. Chưa kịp nhận thua đã bị hạ, bị đội trưởng của đối phương đánh một cái đại ấn khiến cả người thành thịt vụn.

Sắc mặt Tiền đội trưởng nhất thời trở nên cực kỳ xấu xí, thắng lợi đã đến gần ngay trước mắt thế mà cuối cùng vì vô ý nên làm tổn thất một gã đội hữu, đó là một tu sĩ Trúc Cơ chín tầng a. Hai gã tu sĩ quân địch liên thủ, tiếng quát trầm thấp vang lên:

- Liều mạng, đi.

Sự việc đã tới nước này, sự tình đã không còn dễ dàng như xưa. Tuy rằng liều mạng bỏ chạy không nhất định hữu hiệu thế nhưng ở lại đây chính là tử lộ. Hai người đã thấy nguy hiểm, lộ tuyến chạy trốn không phải tứ phương mà từ không trung hóa thành một đạo quang thải phi thẳng xuống dưới nước. Có lẽ sớm có dự mưu cho nên vừa đánh vừa chạy, bọn họ đã đi tới gần mặt nước tầm mười trượng, lại toàn lực bạo phát gia tốc. Chỉ trong nháy mắt liền chui vào mặt nước, cho dù Lôi Động cũng khó có thể đuổi theo, trừ phi Lôi Động cũng nguyện ý chui xuống nước. Mọi người đều biết thủy vực càng lớn càng dễ xuất hiện thủy quái và nhiều chuyện nguy hiểm lớn. Người xuất hải xưa nay đều rất ít khi xuống nước, bởi vì nguy hiểm dưới nước không biết bao nhiêu mà kể.

Tiền đội trưởng cũng bởi vì lão Trương mà tức giận đến nổi giận lôi đình, vừa định đuổi theo liền bị Lôi Động lắc mình ngăn trở:

- Đội trưởng, ngươi xuống, nguyên hình tất lộ, đứng đây thủ, cần gì phải xuống dưới mạo hiểm?

Trốn vào trong nước, ưu thế lớn nhất chính là có thể nhanh chóng thoát khỏi tầm truy kích của người đuổi cùng với thần niệm. Dù sao thần niệm của tu sĩ tiến vào trong biển rộng sẽ bị suy yếu trên diện rộng. Cho dù ngay cả thần niệm của tu sĩ Kim Đan cũng không cách nào thâm nhập xuống chỗ sâu dưới đáy biển. Có người nói chỗ sâu nhất dưới đáy biển có thể đạt tới vạn dặm. Đương nhiên tu sĩ nhân loại, cho dù là tu sĩ Nguyên Anh cũng không có khả năng thâm nhập sâu như vậy.

Nguyên hình lộ có thể dò xét Trúc Cơ kỳ hoặc tu sĩ Kim Đan, yêu thú trong vòng ba mươi dặm. Đương nhiên nó ở dưới nước sẽ bị suy giảm, thế nhưng chung quy so với tu sĩ dùng thần niệm của chính mình mạnh hơn rất nhiều.

Tiền đội trưởng vỗ trán, tự mắng chính mình mất đi lý trí. Hắn lấy ra thủy tinh cầu, đưa thần niệm và chân khí vào, bắt đầu thao túng. Sắc mặt lập tức trở nên âm trầm, nhìn thoáng xuống phía dưới nói:

- Hừ, bọn chúng đang ở chỗ sâu khoảng hai trăm trượng dưới đó, vẫn còn tiếp tục lặn xuống. Phỏng chừng muốn đi đến địa phương nguy hiểm nhất chính là địa phương an toàn nhất, muốn chúng ta cùng chui xuống dưới đó.

Tu sĩ Trúc Cơ bởi vì đã đả thông một chu thiên kinh mạch để đến tới giai đoạn Tiên Thiên, đạt được Trúc Cơ. Trong thời gian thật dài có thể không cần dựa vào năng lượng bên ngoài để bổ sung, chỉ cần dựa vào chân khí của chính mình có thể duy trì được sinh mệnh. Tỷ như thực vật hô hấp vậy, đương nhiên, chuyện này cũng không thể duy trì vô cùng vô tận. Thứ nhất là chân khí sớm muộn cũng sẽ tiêu hao, thứ hai, tu sĩ Trúc Cơ kỳ, tuy rằng trên danh nghĩa là Tiên Thiên nhưng trên thực tế thỉnh thoảng vẫn phải dùng ngoại vật để bổ sung. Giống như con cá vậy, cho dù cá lợi hại đến mấy cũng cần phải nổi lên mặt nước để hô hấp, nếu như ở trong mặt nước thời gian quá dài sẽ hít thở không thông mà chết.

Chỉ cần biết được phương hướng đối phương đi, việc tiếp theo là chỉ cần chờ. Hai người bọn họ cho dù là cá thì sớm muộn cũng phải nổi lên khỏi mặt nước. Tiền đội trưởng dùng phi chu hạ xuống cách mặt nước chừng ba mươi trượng. Mọi người trực tiếp ở chỗ này ôm cây đợi thỏ. Lôi Động cũng thu hết tất cả chiến lợi phẩm đặt trên phi chu, trầm giọng nói:

- Lôi mỗ có một thói quen. Đó chính là nếu như tổ đội chém giết đạt được chiến lợi phẩm thì sẽ giao cho đội trưởng kiểm kê rồi sau mới xử lý. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Tiền đội trưởng lộ vẻ kinh ngạc trong ánh mắt, thần sắc tán thưởng và cảm kích.

Nguyên hắn cho rằng Lôi Động có xuất thân bất phàm, lại là tu sĩ có thực lực cường đại đến khó tưởng tượng. Hắn hẳn sẽ vô cùng kiêu ngạo, khó có thể ở chung. Quan trọng nhất chính là ở trong tiểu đội sẽ không dễ dàng làm phó. Thế nhưng ngàn vạn lần không ngờ hắn dĩ nhiên hiểu quy củ như vậy, thành thật đưa tất cả chiến lợi phẩm giao ra, bao gồm cả một ít sinh hồn.

Đây là một người đáng kết giao, cho đến lúc này Tiền đội trưởng mới phảng phất tín nhiệm Lôi Động. Trong lòng có chút cảm giác mạc danh kỳ diệu, tựa hồ nếu kết giao cùng Lôi Động, chính mình tuyệt đối sẽ không bị thua thiệt. Thanh nương tử và tu sĩ họ Triệu kia thấy vậy cũng nhanh chóng lấy hết chiến lợi phẩm ra đặt trên phi xa.

- Lôi Động, ta quyết định ngươi là bằng hữu của ta.

Tiền đội trưởng vẻ mặt trịnh trọng nói:

- Chỉ cần ngươi đừng ghét ta thực lực kém là được.

- Đội trưởng sao lại nói như vậy, Lôi mỗ chỉ dựa theo quy củ mà làm việc, nếu thừa nhận ngươi là đội trưởng thì tự nhiên sẽ tôn trọng tất cả quyền lực đều của đội trưởng.

Lôi Động thản nhiên nói vậy thế nhưng trong lòng lại có tính toán khác. Chính mình không quen cuộc sống ở Triệu châu, nếu như không có chút bằng hữu huynh đệ đáng tin cậy, sợ rằng đi đường sẽ tương đối khổ cực. Hơn nữa mặc dù mục tiêu của mình là trở lại Khang châu nhưng cho tới bây giờ, vị trí Khang châu ở đâu còn không biết. Tính thế nào? Đường về nhà cũng không quá dễ dàng, nhìn Tiền đội trưởng có vẻ làm người không tệ lắm, sau khi đội viên chết liền giận tím mặt, liều lĩnh đuổi theo báo thù. Có thể nhìn ra hắn là một con người thú vị. Có một bằng hữu như hắn cũng không tồi, nhất là người này đã đạt đến Trúc Cơ kỳ đỉnh phong, tùy thời có thể tấn chức Kim Đan kỳ, tuổi tác cũng không quá lớn, vẫn còn có cơ hội.

Nếu kết giao cùng đám người Kim Đan sẽ mất đi chút tình cảm. So với ham một ít lợi không bằng dùng chút tình cảm để đầu tư. Kết giao sớm một chút cũng tốt.

Đáng tiếc người trên thế giới này hiểu quy củ càng ngày càng ít. Tiền đội trưởng cảm khái một câu:

- Tiễn những đồng đội này của chúng ta đi thôi, tuy rằng không ở chung với nhau lâu, và đều do Tiền mỗ lôi kéo. Tiền mỗ lôi kéo đội hữu cố nhiên coi trọng thực lực nhưng còn nhiều hơn là nhận thức về nhân cách.

Bình luận





Chi tiết truyện