chương 278/ 1216


Lôi Động suy nghĩ Thiên Ma vì sao lại làm như thế, đột nhiên lại nghe được câu hỏi này, thiếu chút nữa thì nghẹn chết, hắn trừng mắt nói:

- Này, hình như đây là việc riêng của đệ tử phải không? Thiên Ma đại nhân tuy rằng có địa vị được tôn sùng nhưng mà cũng không thể nào quản được việc riêng của đệ tử phải không?

Một câu Thiên Ma đại nhân, hai câu lại Thiên Ma đại nhân, bộ dạng phảng phất như chưa từng cùng mình phát sinh ra sự tình gì, điều này trêu chọc đến tâm tình của Thiên Ma, làm cho nàng hơi chút bạo nộ, âm trầm nói:

- Lôi Động, tính tình của ta không được tốt, ngươi đừng có chọc ta tức giận.

Tính tình của nàng chính là muốn làm việc gì sẽ làm ngay việc đó, rất ít khi bận tâm đến những chuyện liên quan. Đối với Lôi Động, nàng tự nhận là mình đã vô cùng tốt rồi, nhưng mà lại lấy khuôn mặt nóng bỏng tiếp xúc với cái mông lạnh của người ta.

Tâm tình của Lôi Động nguyên bản đã bình tĩnh xuống, thoáng cái lại bạo nộ lên. Thiên Ma nếu cứ nói chuyện bình thường với hắn thì hắn còn nhẫn nhịn được, nhưng mà nàng tức giận một chút thì hắn lại tức giận gấp mười lần, lạnh lùng nói:

- Đại nhân, người là Thiên Ma cung chủ, mà ta lại chỉ là đệ tử Vạn Quỷ Quật mà thôi, lúc trước chúng ta cũng chưa xảy ra vấn đề gì. Vì sao ta phải nói cho ngươi chuyện tình của ta? Đúng, thực lực của ngươi rất mạnh, động chút ngón tay là có thể bóp chết ta. Ngươi muốn giết thì cứ giết, Lôi mỗ nếu như nhíu mày một chút thì trừ khi mặt trời mọc đằng tây.

- Ta mặc kệ ngươi, nghĩ tới nghĩ lui đều làm phiền chết ta.

Thiên Ma thẹn quá hóa giận, ma khí quanh thân hiện lên, hình thành ra một cỗ quái phong cuốn lấy Lôi Động mang đi.

- Dù sao đi chăng nữa thì từ ngày hôm nay ngươi sẽ trở thành người của ta.

Lôi Động tránh né liên tục nhưng cuối cùng vẫn không thoát khỏi ma khí cuồn cuộn ngập trời mà đến, bị lời nói của nàng làm cho càng trở nên tức giận:

- Ngươi muốn làm cái gì?

- Ngươi không cần xen vào, nắm tay ta to, bàn tay thô, muốn làm cái gì thì làm cái đó.

Thiên Ma từ nhỏ đến lớn chẳng bao giờ trải qua đoạn tình cảm nào, thái độ làm người lại quá mức trầm mặc. Vì vậy khi gặp phải Lôi Động, nàng cũng không biết phải xử lý ra sao, lấy lòng không được nên nàng phải trực tiếp sử dụng biện pháp mạnh bạo, đơn giản dùng võ lực để giải quyết.

Lời nói này của nàng thiếu chút nữa làm cho Lôi Động ngất đi. Những lời nói này có vẻ giống như những lời mình đã nói với Âu Dương Dung Nhi, thật đúng là ác giả ác báo.

Cát bay đá chạy, quái phong xoáy tròn liên tục, trong tiểu cốc ma khí bắt đầu khởi động. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

***

Sau một hồi chiến đấu kinh thiên động địa, hai người đều lăng không phía trong ma khí nồng nặc. Nhưng dù vậy Lôi Động cũng có thể thấy được rõ ràng thân thể hoàn mỹ kia bên cạnh mình, chiếc lưng cong ưu mỹ, đôi chân thon dài như một nữ thần, da thịt nhẵn nhụi trắng như tuyết. Lúc này nàng không biết là phát tiết sự uất ức trong lòng hay là lại một lần nữa bị cái loại kích thích điên cuồng như trước, tâm tình và thân thể phóng túng ra bên ngoài.

Khuôn mặt hoàn mỹ và thành thục của nàng hiện lên một tia đỏ bừng, thể hiện vẻ kiều mị làm cho người khác phải động tâm. Mái tóc dài ẩm ướt buông xuống che khuất một phần khuôn mặt, làm cho nàng càng thêm phần quyến rũ, gợi cảm, mê hoặc lòng người, khiến cho các nữ nhân khác đều cam lòng yếu kém.

Hay là đây mới là nội tâm chân chính của nàng, vẻ bên ngoài lạnh lùng, tính cách một lời không hợp là động thủ chỉ là để ngụy trang bên ngoài mà thôi. Dần dà lâu ngày có lẽ ngay cả nàng cũng không nhận ra được tính cách chân chính của mình là như thế nào nữa.

Nàng lẳng lặng nhìn khuôn mặt cương nghị của Lôi Động, nội tâm của nàng lúc này cư nhiên cảm thấy thích thú không nói nên lời. Loại cảm giác này cả đời nàng chưa bao giờ trải nghiệm qua, từ sâu trong nội tâm hiện lên một tia an nhàn, bình tĩnh, còn có chút lâng lâng.

Lôi Động lúc này cũng đã cảm thấy hơi mơ hồ rồi. Tuy rằng ngay từ đầu là nàng chủ động, nhưng Lôi Động bị nàng trêu chọc làm nổi lên dục hỏa và lửa giận trong lòng, rất nhanh liền nắm giữ lấy quyền chủ động, dùng kinh nghiệm trong trí nhớ của kiếp trước, mang theo hai người cùng nhau đi tới, một người đè lên một người, phảng phất như cao phong không bao giờ ngừng nghỉ.

thừa nhận ra bởi vì nhân tố dược vật kích thích nên ký ức lần trước Lôi Động không được rõ ràng cho lắm, vô cùng mông lung. Thế nhưng lúc này thần trí của Lôi Động lại vô cùng thanh tỉnh, phảng phất giống như chỉ có lúc này đây mới để hắn cảm nhận được nữ nhân tuyệt vời như thế nào. Nhất là khu vực thần bí của nàng có thể làm cho vô số tu luyện giả phải kính ngưỡng, thậm chí là chỉ có vô cùng sợ hãi khi có một nữ nhân

như nàng.

Mà lúc này kiều đồn của nàng liên tục uyển chuyển hầu hạ Lôi Động, không cần ai dạy cũng biết, hai chân nàng giống như một con bạch tuộc quấn quanh cổ hắn, sau thắt lưng hắn... Loại tâm lý và sinh lý này làm cho Lôi Động có thể cảm nhận được tu vị tuyệt vời là như thế nào.

Điều duy nhất làm cho Lôi Động có chút không vui chính là lúc này nàng lại là người chủ động hơn mình. Điều đó càng làm tăng thêm khát vọng thực lực trong lòng hắn, huyễn tưởng ra một ngày thực lực của mình trở nên cường đại rồi, không cần quan tâm nàng có nguyện ý hay không, phải mạnh mẽ chiếm đoạt nàng một lần, tốt nhất là nàng chống cự lại thì càng tốt.

Nghĩ đến chỗ này, một cỗ tức giận trong lòng Lôi Động xuất hiện, bắt đầu thiêu đốt lên, hai tay hắn không ngừng chậm rãi xoa nắn, in dấu lên thân thể hoàn mỹ trắng mịn như tơ của nàng. Sau hai lần tiếp xúc giao phong, Lôi Động đã có chút quen thuộc với cơ thể của nàng, đã biết đến một số địa phương có thể làm cho nàng trở nên điên cuồng.

- Uhm...

Quả nhiên nàng rên rỉ lên một tiếng trầm thấp, nhãn thần vốn còn một chút bình tĩnh của nàng cũng trở nên mê dại đi. Nhưng mà bỗng nhiên nàng lại nghĩ tới điều gì đó, gian nan giữ chặt lấy hai tay Lôi Động lại, thanh âm hiện lên vẻ ôn nhu trước nay chưa từng có:

- Ngươi còn phải đi quyết đấu đấy, tiết kiệm thể lực một chút.

Lôi Động nhất thời hơi ngạc nhiên một chút, trong đầu lập tức thanh tỉnh lại, cười khổ lên một tiếng. Nữ sắc quả nhiên là vô cùng lợi hại, bản thân mình là một người có ý chí kiên định như vậy mà vừa rồi cư nhiên lại quên hết mọi chuyện trên đời, thậm chí quên luôn cả sinh tử chiến ước hẹn mười năm.

Hắn vội vàng đứng dậy, lấy ra một bộ quần áo trong thủ trạc trữ vậy mặc vào. Về phần ba kiện cực phẩm linh khí kia, Lôi Động đã dụng tên tế luyện, làm cho chúng nó dung hợp vào trong thần hồn của mình trở thành bản mạng linh khí rồi, vì vậy cũng không sợ mất. Một lần nữa đứng lại lên trên mặt đất, Lôi Động cảm giác như hai chân mình như nhũn ra một chút, nhất thời không giữ được thăng bằng, lảo đảo về phía trước một chút. Lúc này hắn thấy được Thiên Ma cũng đã thay một bộ hắc sắc trường bào khác, sắc mặt có chút hồng hào bay xuống trước mặt mình, Lôi Động nhịn không được tức giận hỏi:

- Ngươi có phải làm cho ta thế này để giúp cho đệ tử ngươi không?

Bình luận





Chi tiết truyện