chương 614/ 1216


Điều cực khó có được là Ác Quỷ Chướng chỉ cần thôn phệ đủ âm hồn quỷ phách thì sẽ có thể tấn cấp không ngừng. Bình thường thì Lôi Động cũng không "bạc đãi" Ác Quỷ Chướng chút nào. Hiện nay Ác Quỷ Chướng của hắn đã thôn phệ vô số âm hồn quỷ phách, chất lượng đã vượt qua trung phẩm phi hành pháp bảo bình thường, có thể từng bước, từng bước tiến lên thượng phẩm phi hành pháp bảo.

Đương nhiên là càng về sau thì Ác Quỷ Chướng tiến cấp sẽ càng chậm lại. Mặc dù một vài người trong Âm Sát Tông có thể thăng cấp Ác Quỷ Chướng lên thành thượng phẩm pháp bảo, nhưng từ khi khai tông lập phái đến bây giờ, chưa từng có ai có thể thăng cấp được Ác Quỷ Chướng lên cực phẩm pháp bảo.

Nguyên nhân rất đơn giản, tuy rằng Ác Quỷ Chướng có tiềm lực thăng cấp lên cực phẩm pháp bảo, thế nhưng muốn tiến cấp từ thượng phẩm lên cực phẩm pháp bảo thì số lượng và chất lượng âm hồn quỷ phách phải đạt đến con số không thể tưởng tượng được.

Ngay cả Lôi Động cũng phải nghĩ rằng việc thăng cấp Ác Quỷ Chướng lên cực phẩm pháp bảo cũng có chút hư vô mờ mịt.

Nhưng mặc dù chưa đạt tới thượng phẩm pháp bảo nhưng tốc độ phi hành của Ác Quỷ Chướng cũng không thấp, khi từ trong đám mây lao qua, ác khí ngập trời, khi phi hành tạo thành một đạo lưu tinh hắc sắc, mang theo cái đuôi thật dài lướt trong không khí.

Tốc độ lúc này của Ác Quỷ Chướng cực nhanh, thời gian một canh giờ mà nó đã đi được năm nghìn dặm rồi, so với tuyệt đại đa số tầu cao tốc thì nhanh hơn nhiều.

Bản thân Lôi Động tuy rằng có thể trong một thời gian ngắn thi triển ra tốc độ nhanh hơn thế này, nhưng nếu tính về thời gian duy trì thì không thể so sánh với Ác Quỷ Chướng được, cho dù Lôi Động từ trước tới nay luôn chú trọng về tốc độ phi hành, bây giờ cũng có chút thỏa mãn với Ác Quỷ Chướng.

Nếu như có thể tấn cấp lên thượng phẩm pháp bảo thì chắc chắn tốc độ phi hành của Ác Quỷ Chướng sẽ vượt qua sáu nghìn dặm một canh giờ.

Lôi Động triệu hồi ra A Sửu, lệnh ra ngoài thôn phệ tạm một ít huyết nhục và thú hồn yêu thú. Cùng lúc đó, Lôi Động cũng bắt đầu cho Ác Quỷ Chướng hấp thu một chút âm hồn quỷ phách. Đương nhiên là việc này không thể nào vội vàng được, sau khi A Sửu ăn xong, Lôi Động ra lệnh cho nó tạm thời tiến nhập vào trong Dưỡng Hồn Tháp tu luyện, sau đó hắn ngồi xếp bằng trên Ác Quỷ Chướng bắt đầu chữa thương.

Trước đó vài ngày đại chiến một trận kinh thiên động địa với Thiên quỷ đế kia, mọi người đều thụ thương không nhẹ, thông qua truyền tống trận trở về hắn vẫn chưa có thời gian chữa thương. Lần này đi Đông Hải, kể cả với tốc độ của Ác Quỷ Chướng thì cũng cần thời gian lên đến hơn nửa tháng, vì vậy dọc theo đường đi Lôi Động tận dụng cơ hội để điều trị thương thế của mình.

Thời gian đúng là trôi qua rất nhanh, Lôi Động vừa mới trở về đã lập tức phải đi Đông Hải, nhưng hắn không thể ngờ tới, một hồi nguy cơ trước nay chưa từng có đang hướng đến Lôi Động, thậm chí là toàn bộ Âm Sát Tông.

Hiện nay tại Khang Châu đã bị Lăng Tiêu Bát Tử đến quậy phá có chút long trời lở đất. Nếu nói rằng Lăng Tiêu Bát Tử này tuy rằng lợi hại nhưng nghĩ tới toàn bộ Khang Châu, tùy tiện tập hợp hai môn phái liên thủ với nhau cũng khó thể thủ thắng được. Nhưng mà điều then chốt chính là thân phận của Lăng Tiêu Bát Tử.

Thái Thượng Tông là môn phái cường giả như mây tại Đại Kiền Châu, cũng là một trong những môn phái cực lớn. Nếu như toàn bộ môn phái xuất lực thì tất cả các môn phái trên Khang Châu mới có thể miễn cưỡng đối phó được với họ. Cũng bởi như vậy mới có thể thấy được Thái Thượng Tông kia đã có trình độ như thế nào.

Giấy không bao giờ có thể gói được lửa.

Tuy rằng đám người Lôi Động có vẻ lặng yên không một tiếng động tiêu diệt Lý Diệu, nhưng mà Lăng Tiêu Bát Tử không ngừng truy tung, hầu như có thể xác nhận địa phương Lý Diệu xuất hiện cuối cùng chính là trong Âm Sát Tông.

Lúc này, tên đại sư huynh Huyền Chân Tử trong Lăng Tiêu Bát Tử tâm cao khí ngạo, thực lực đã đến Nguyên Anh hậu Kỳ đang ngồi ngay ngắn trên vị trí của Âm Sát Tông chủ trên đại điện, còn lại bảy tên khác cũng đồng dạng đang ngồi thẳng bên dưới trong đại điện, trong ánh mắt tràn ngập vẻ kiêu căng ngạo mạn.

Cao tầng Nguyên Anh Kỳ trong Âm Sát Tông lúc này hầu như đều tập hợp đầy đủ, chỉ ngoại trừ những người đang bế quan sinh tử mới không thể trở về mà thôi. Thái Thượng Tông là môn phái mà Âm Sát Tông không thể đắc tội được.

- Âm Sát lão ma, ta cho ngươi một lần cơ hội, giao ra hung thủ đã giết sư đệ của ta, bản tôn có thể thiện ý ổn định lại việc này được.

***

Huyền Chân Tử đắc chi bưng chén trà lên uống, không coi ai ra gì cả, ngay cả đôi mắt cũng không thèm liếc mắt nhìn tới Âm Sát Ma Tôn một chút nào. Đừng nói là Âm Sát Ma Tôn không biết ai giết Lý Diệu, coi như là biết thì làm sao hắn có thể giao ra hung thủ được? Âm Sát Ma Tôn dù sao cũng đường đường là một tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ, trong Âm Sát Tông mặc dù không bài danh đệ nhất nhưng cũng có thể là một trong ba người đứng đầu. Cả đời này của Âm Sát Ma Tôn đã dính qua không biết bao nhiêu tiên huyết, há có thể chỉ vì một câu nói uy hiếp của Huyền Chân Tử mà chột dạ ngay được.

Tuy rằng Âm Sát Tông xa xa không bằng được Thái Thượng Tông nhưng cũng không phải như quả hồng mềm tùy ý cho người ta nắn bóp, Huyền Chân Tử chẳng lẽ muốn thế nào là được như vậy ngay hay sao? Thể hiện ra bộ dáng này, Huyền Chân Tử cho rằng mình là hóa thân của tuyệt thế cường giả sao?

Đương nhiên, đã sống đến tuổi tác như thế này, trải qua vô số phong ba bão táp, Âm Sát Ma Tôn cũng không phải là hạng người hành động theo tình cảm. Hắn đương nhiên biết việc duy nhất có thể làm là lừa dối mà thôi. Mặc kệ nói thế nào thì nói, Huyền Chân Tử kia cũng đang đại biểu cho Thái Thượng Tông truy tung hung thủ mà đến. Sắc mặt Âm Sát Ma Tôn không thay đổi chút nào, thần sắc thản nhiên nói:

- Huyền Chân huynh, lão phu đã sớm nói qua, nếu như Lý Diệu chết là do Âm Sát Tông ta gây nên thì đương nhiên sẽ không nói nhiều lời, lập tức giao ra hung thủ cho ngươi. Chỉ có điều việc này không quan hệ với Âm Sát Tông ta, còn thỉnh Huyền Chân huynh xem xét lại cho rõ sự tình.

- Âm Sát lão ma, sư huynh đệ mấy người chúng ta cũng kính ngươi là nhân vật tông sư, lúc này mới khách khí với ngươi.

Nữ tử Phiền Khúc Thanh có tu vi Nguyên Anh trung kỳ nói, thần sắc tràn ngập vẻ không kiên nhẫn:

- Nếu như ngươi cứ chối từ thì đừng trách chúng ta báo cáo lên sư môn, để trưởng bối đến đây chủ trì công đạo. Đến lúc đó trưởng bối cũng không nói chuyện tốt như chúng ta đâu. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

Vừa nghe thấy hai chữ trưởng bối, thần sắc Âm Sát Ma Tôn cũng hơi biến đổi một chút. Thái Thượng Tông sở dĩ đáng sợ, ngoài việc môn nhân hành sự quái đản, nguyên nhân chủ yếu chính là hai chữ trưởng bối kia.

Hóa Thần kỳ tu sĩ, mấy chữ này đủ để cho Đại Kiền Châu Thái Thượng Tông trở thành một đại tông phái.

Bình luận





Chi tiết truyện