chương 932/ 1216


Nếu như gặp phải một cuộc chiến đấu thuận lợi, bọn chúng không ngại ở trước mặt đám nhân loại ngu như chó lợn bày ra một chút vũ dũng cùng với sự cường đại của Dực Thần tộc cao quý. Nhưng mà một khi gặp phải nghịch cảnh, thậm chí là tuyệt cảnh, phần tâm tính cường giả sớm đã sứt mẻ kia lập tức vỡ tan tành giống như một mảnh thủy tinh yếu ớt.

Quân địch cường đại cùng tàn nhẫn, cường giả Hóa Thần Lôi Long khí phách, khiến cho đám dực nhân ở trong thủ quân đạm nhiệm các chức quan quân đều rơi vào trong cảnh tuyệt vọng. Xích Diễm Long Pháo bá đạo cùng với lời kêu gọi đầu hàng của Lôi Long đã xé rách phòng tuyến cuối cùng của đám quan quân dực nhân.

Bọn chúng dẫn theo quân lực dưới trướng của mình bước ra đầu hàng. Có một, lập tức có hai. Ào ào hỗn loạn, từng nhóm từng nhóm tuyên bố ngừng phản kháng, tiếp nhận giám sát của quân địch. Ngược lại, nhân loại trung thành đối với Thần Hi Vương, bị tẩy não quá độ có được tín ngưỡng mạnh liệt, quả thực không thể nào tiếp thu được sự thực là phải đầu hàng đám "dị đoan", dưới tình huống phản đối vô hiệu, họ liền dùng phương thức xông lên tự sát với ý định kéo theo đám dị đoan xâm lược.

Nhưng mà, ở dưới thực lực tuyệt đối, một nhóm phần tử điên cuồng, căn bản không có lực để xoay chuyển trời đất, ào ào bị xé thành từng mảnh nhỏ. Còn có một số nhỏ quan quân dực nhân vẫn còn giữ được tâm cường giả như trước, thề sống chết không chịu đầu hàng, lập tức dưới sự tấn công cường thế của mãnh quỷ quân, rất nhanh đã toàn quân bị diệt.

Chiến hỏa cùng với hỗn loạn không ngừng liên tiếp diễn ra.

Hi Lỗ Tư thân là đệ đệ Thần Hi Vương, cũng biết đại thế đã mất, sắc mặt đã hoảng sợ bó tay chịu trói. Thực lực Nguyên Anh cao giai, nhưng dưới thế tiến công ngập trời thiên quân vạn mã như vậy, căn bản không có lực để xoay chuyển trời đất. Cho dù hắn có tiếp tục chống đỡ đi chăng nữa, cuối cùng vẫn chỉ có thể trở thành đồ ăn trong miệng của Mãnh quỷ quân mà thôi.

Theo sau sự đầu hàng của Hi Lỗ Tư, phòng thủ Thiên Không thành trong nháy mắt tan vỡ, cho dù là phần tử ngoan cố cuồng nhiệt nhất cũng giống như bị đánh mất linh hồn cùng tín ngưỡng, tuyệt vọng giống như một cái xác không hồn. Phải biết rằng, Hi Lỗ Tư chính là đệ đệ của Thần Hi thần. Rất nhiều người, vào giờ khắc này, tín ngưỡng bắt đầu ầm ầm sụp đổ.

Kế tiếp chính là một loạt các loại xử lý sau cuộc chiến. Tuy nói Lôi Động dùng sách lược cường công tòa Thiên Không thành này, quá trình mười phần thuận lợi, nhưng tổn thất cũng không ít, phải thu thập chiến lợi phẩm để đền bù tổn thất. Chẳng qua những việc này cũng không cần thiết Lôi Động phải tự mình đứng ra, bởi vì trong Tiềm Long quân đã hình thành một nhóm có thể xử lý một cách hữu hiệu những việc vặt này.

Lúc này Lôi Động đã tiến vào bên trong chủ điện của tòa Thiên Không thành này, bắt đầu xử trí một phần tù binh. Trước kia Lôi Động cũng đã nghe nói qua pháp sư ở bên trong nhân loại của Quang Minh Vực, chẳng qua nghe nói, cũng vẻn vẹn chỉ là nghe nói mà thôi. Đối với phương thức tu luyện có chỗ thiếu hụt nghiêm trọng này, thái độ Lôi Động cũng là coi thường không thèm ghé mắt nhìn, cũng không quá để ý. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Nhưng mà, đánh một trận cùng với thủ quân của Pháp Hi đế quốc, lại khiến cho Lôi Động thấy được một mặt thần kỳ kinh diễm của pháp sư. Vẻn vẹn chỉ có một tên gọi là "pháp thánh" có cường độ thần niệm đạt tới Nguyên Anh kỳ, dẫn theo một nhóm "pháp sư" cường độ thần niệm đạt tới Kim Đan kỳ, vậy mà lại có thể kéo dài thần niệm tới tận bên trong Luyện Ngục Vực, triệu hoán được về Viêm Ma Vương.

Điều này đối với Lôi Động mà nói, là rất kinh ngạc, cũng rất kinh diễm.

Những tên được gọi là pháp thánh, số lượng rất thưa thớt, ở trong Đại lục Thần Hi dường như chỉ có được bốn tên pháp thánh. Mà Pháp Hi đế quốc rộng lớn như vậy, vẻn vẹn chỉ có được một pháp thánh có thể nói là bảo bối, ở bên trong đế quốc có địa vị cao thượng, mơ hồ còn vượt lên trên cả quân vương.

Trận chiến này, bắt được một tên gọi là pháp thánh cùng với vài chục tên pháp sư, đám người này toàn bộ đều bị phong ấn lực lượng, tiếp nhận sự xét hỏi cùng nghiên cứu của Lôi Động.

Lôi Động ngồi ngay ngắn ở trên chiếc ghế vốn thuộc về Hi Lỗ Tư bên trong thần điện, ánh mát mình tĩnh quan sát đám pháp sư hoặc là nơm nớp lo sợ, hoặc là cứng rắn biểu hiện sự kiêu ngạo của mình, trong lòng không hề có chút dao động nào. Mà ở trong lòng những pháp sư này, nam tử một thân hắc giác, trên mặt đeo một chiếc mặt nạ quỷ dữ mặt xanh nanh vàng, toàn thân tản mát ra khí tức cường đại mà âm lãnh, tuyệt đối chính là một đại ma đầu khiến kẻ khác cảm thấy kinh khủng.

Mạnh mẽ cùng cường thế, liền ngay cả Hỏa Diễm Quân Chủ bị triệu hoán tới, cuối cùng cũng bị hắn hàng phục, điều này hoàn toàn phá vỡ thế giới quan cùng với sự hiểu biết của các pháp sư. Tuy rằng biểu hiện của mỗi người đều khác nhau, nhưng một điều không hề khác biệt chính là sự kính nể không biết đến từ đâu đối với nam tử thần bí kinh khủng kia.

Lôi Động tùy tiện đánh ra một chưởng, một pháp sư đang run sợ đứng ở bên dưới, liền như bị một bàn tay vô hình khổng lồ tóm lấy, mạnh mẽ kéo đến trước người Lôi Động. Pháp sư trung niên này hoảng sợ vô cùng, con ngươi gần như đã sắp lòi ra, tay chân điên cuồng liều mạng giãy dụa.

Pháp thánh râu tóc bạc trắng, khí độ bất phàm, vội vã vọt tới phía trước, nổi giận quát lên:

- Ác ma, ngươi muốn làm gì?

Còn chưa kịp chạy ra được hai bước, liền đụng trúng phải một bức tường khí vô hình, bắn ngược trở về. Cùng lúc đó, Phệ Hồn Ảnh Hổ đã từng bước đạt được thực lực Nguyên Anh trung giai, gầm lên một tiếng, chặn ở phía trước người tên pháp sư này, thân hình khổng lồ hơn mười trượng, khí tức băng lãnh khiến kẻ khác hít thở không thông, kinh sợ tới mức tim mật như muốn vỡ ra, không dám có nửa điểm dị động nào nữa.

Với điều này, Lôi Động phảng phất như không hề nghe thấy, đem lực chú ý đặt lên trên người pháp sư trung niên, thần niệm khẽ động, liền cởi bỏ phong ấn trên người hắn. Cùng lúc đó, thần niệm của Lôi Động xâm nhập vào trong thần hồn hắn, bắt đầu nghiên cứu thần hồn cùng thể chất của hắn.

Non nửa buổi sau, Lôi Động đã xác nhận được trình độ mạnh mẽ của thần hồn tên pháp sư kia, hầu như cùng cấp với tu sĩ Kim Đan trung giai tiêu chuẩn. Nhưng thể chất thì lại quá mức yếu ớt, nhiều lắm cũng chỉ tương đương với một tu sĩ nhân loại Trúc Cơ kỳ. Hơn nữa trong cơ thể không hề có bất kỳ chân khí gì, hoặc giả là dấu hiệu lưu chuyển của chân nguyên.

- Cho bản vương xem xem ngươi tu luyện như thế nào?

Sau khi Lôi Động lạnh như băng lên tiếng, liền vứt hắn trên mặt đất.

Pháp sư trung niên này tuy rằng được giải trừ phong ấn, thế nhưng lúc này trước mặt Lôi Động lại không hề dám có động tĩnh gì. Nghe vậy liền vô cùng thành thật run rẩy ngồi xếp bằng ở trên mặt đất, bắt đầu tu luyện. Nhưng bởi vì sự sợ hãi trong lòng quá mạnh mẽ, sau một hồi lâu vẫn chưa thể đi vào trạng thái minh tưởng khí định thần nhàn, lãng phí thời gian vô ích.

Bình luận





Chi tiết truyện