chương 869/ 1216


Cái gọi là thần niệm, có thể lý giải là thần hồn dùng một xúc tu vô hình kéo dài ra ngoài. Có thể theo tâm ý chủ nhân mà biến hóa ngàn vạn, cũng có thể ngưng đọng thực chất, cũng có thể mỏng manh đến như có như không. Hơn nữa, loại xúc tu này cũng thập phần nhạy cảm, một khi xúc động, cảm giác sẽ nhanh chóng lan đến thần hồn.

Theo trên lý luận mà nói, những xúc tu nhìn như vô hình vô chất này là do thần hồn kéo dài ra, cũng đồng thời là một bộ phận của thần hồn, nó bị thương, đồng dạng cũng sẽ khiến thần hồn bị thương. Bất quá vật ấy chịu nhiệt nhịn lạnh, nương theo địa hình phức tạp, chỉ là không chịu được chấn động mãnh liệt. Nếu thần niệm ở trạng thái mỏng manh phân tán thì còn tốt, nhưng nếu ngưng tụ thành một đoàn, gặp phải trùng kích mãnh liệt vậy thì chẳng khác nào là tự mình chuốc lấy khổ cả.

Thứ thần hồn này là một thứ quan trọng trong nhân thể, cũng là căn bản để tồn tại, một khi bị trọng thương thì rất khó lành lại được. Xích Quỷ Vương tuy là cường giả Hóa Thần sơ giai, thần hồn đã tiến hóa đã đến tình trạng nguyên thần, nhưng cuối cùng nàng vẫn chỉ là Hóa Thần sơ giai, nguyên thần vẫn còn ở trạng thái ban đầu, xa xa không tính là thành thục, nào có thể chịu nổi kích động lớn như thế chứ?

Lập tức, thương thế chẳng những kích động khiến nguyên thần bị thương, còn lan đến thân thể nàng nữa, khiến sắc mặt nàng tái nhợt, miệng phun đầy máu tươi. Hiển nhiên, lực trùng kích phá vỡ không gian do một đống lớn Dương Sát Thiên Lôi kia gây ra đã khiế nàng bị thương không nhẹ. Bất quá, nàng cũng không trách được ai cả, chỉ trách nàng quá vô lễ thôi. Nàng đâu ngờ Lôi Động lại nhạy cảm như thế với thần niệm, nếu đổi lại nàng tranh đấu với cường giả ngang cấp thì dù đánh chết nàng cũng không dám mạo hiểm ngưng tụ thần niệm thành một đoàn như thế, cũng há có thể xảy ra chuyện như vậy?

Nhưng kết quả vẫn chưa xong, một bộ phận thần niệm của Lôi Động men theo xích nham đã lặng yên đi tới. Thừa dịp thần niệm nàng kích động một mảnh đã ngưng tụ thành châm, bay thẳng đến, đột nhiên đâm vào trán nàng.

Xích Quỷ Vương trước tiên đã phát hiện ra công kích, lúc này sắc mặt vừa kinh vừa sợ. Mọi người đều biết, thần niệm bởi vì vô hình vô chất, nên tốc độ rất là nhanh, tuy rằng không phải chớp mắt vạn dặm, nhưng cũng đến mức chớp mắt vài dặm. Nếu khoảng cách xa thì lấy phản ứng của cường giả còn kịp để phòng ngự, thế công lại cách nàng gần như thế.

Dưới thế công thần niệm vừa gần vừa mãnh liệt như thế, Xích Quỷ Vương căn bản không kịp điều động chân nguyên bàng bạc trong cơ thể để phòng ngự, việc duy nhất có thể làm chính là trong lúc vội vàng coi như đã điều chỉnh lại được thần hồn đang kích động không thôi. Cơ hồ không hề suy nghĩ, nàng vô thức điều ra một bộ phận lực lượng thần hồn, ngưng tụ thành thuẫn, ý đồ ngăn cản lấy một kích kia.

Nhưng một màn cực kỳ quỷ dị lại xuất hiện. Thần niệm ngưng tụ thành châm kia của Lôi Động lại vang lên ba một tiếng, trực tiếp đâm xuyên qua thần niệm hộ thuẫn của nàng, hung hăng đâm vào Tử Phủ trên mi tâm nàng, lại từ bay ra từ ót, chui vào trong nham thạch, chẳng biết đi đâu nữa.

Ah ~

Xích Quỷ Vương dưới sự đau nhức kịch liệt đã cuồng bạo kêu thảm một tiếng. Trán và ót bị xuyên thủng không ngừng chảy ra máu tươi liền bị nàng dùng cơ năng thân thể cường đại tự hành phong bế lại. Nhưng Tử Phủ bị đâm thủng, nguyên thần bị xuyên qua, đâylà tổn thương và thống khổ bực nào? Mặc dù là cường giả tuyệt thế như Xích Quỷ Vươngcũng không chịu nổi thống khổ như thế.

Cũng chỉ vì nàng vô lễ, muốn dùng thần niệm cường đại để áp chế Lôi Động. Nhưng lại không ngờ bị Lôi Động phản chế một phen, hung hăng đả thương nặng thần hồn.

Lần giao phong thần niệm này, nói thì dài, nhưng trên thực tế toàn bộ quá trình, ngươi tới ta đi, đều chỉ diễn ra trong chớp mắt, có thể nói là tốc độ ánh sáng. Bởi vậy cũng có thể thấy được, thuần túy dùng thần hồn giao phong là chuyện nhanh chóng và hung hiểm đến bực nào. Đây cũng là vì sao tranh đấu giữa rất nhiêu tu sĩ cùng giai về cơ bản đều không dám tùy tiện dùng thần niệm

Xích Quỷ Vương vốn đang nổi giận bừng bừng, cảm xúc không ổn định, nào ngờ tới một tu sĩ Nguyên Anh nho nhỏ lại có thể đơn giản chống lại thế công thần niệm cường đại của mình, lại có thể nhanh chóng lén phản kích nữa, trong lúc nhất thời đã bị thiệt hại rất lớn.

Nhưng chuyện vẫn xa xa chưa chấm dứt. Đồng thời khi thần niệm Lôi Động ra sát chiêu thì hắn ánh mắt bình tĩnh, khí định thần nhàn, trong miệng hộc ra cả đống câu ẩn chứa Thiên địa ảo lý:

- Không gian, là không tồn tại. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Ngón tay tung bay, bắt ra ba đạo chỉ kình đen như mực

Chuyện quỷ dị lại sinh ra, ba đạo U Minh Chỉ ẩn chứa hủy diệt pháp tắc kia mới từ ngón tay Lôi Động bắn ra thì Xích Quỷ Vương đã xuất hiện tiếng kêu thảm thiết, PHỐC PHỐC PHỐC, nàng vốn căn bản không hề đề phòng nên thân thể nhỏ nhắn xinh xắn liền liên tiếp bị xuyên thủng, ba miệng vết thương lớn bằng miệng chén đã đánh nàng bay ngược về sau.

Sau một loạt phản kích, Lôi Động cũng đã lâm vào một hồi suy yếu. Lúc trước khi tế luyện chữa trị Hóa Thần khôi lỗi, vốn đã hao phí rất nhiều tinh khí thần. Bất diệt pháp tắc, hủy diệt pháp tắc, thần niệm công thủ, cùng với thi triển chân ngôn thuật khiến hắn không chỉ đơn giản là hao phí chân nguyên kịch liệt, cho dù là lực lượng thần niệm cũng đã khô kiệt rồi.

Nhưng hắn cũng không dám nghỉ ngơi chút nào, chân đạp khói đen, thân như quỷ ảnh, xa xa phiêu đãng mà đi. Bởi vì hắn biết rõ, tánh mạng càng cường đại, càng có được sinh mệnh lực đáng sợ. Nếu đổi lại là một tánh mạng Kim Đan, thậm chí là Nguyên Anh gặp phải trọng thương liên tiếp như thế thì dù không chết thì tánh mạng cũng đã bị xóa hết rồi.

Nhưng một cường giả Hóa Thần, lại xuất thân từ yêu thú, sinh mệnh lực cường ngạnh hơn xa tưởng tưởng của mọi người. Quả nhiên, Xích Quỷ Vương vẫn còn bay ngược về sau bỗng đình chỉ kêu thảm thiết, vậy mà rất là quỷ dị điên cuồng nở nụ cười:

- Ha ha ha, tiểu tử ngươi tốt lắm, giả heo ăn thịt hổ không ngờ có thể làm được đến mức như vậy, Xích Vỉ chết trên tay ngươi cũng không oan. Nhưng, hôm nay ngươi phải chết.

Sau khi chữ kia vừa ra, tiếng xa minh híz-khà-zzz bén nhọn liền vang lên. Thân hình giống như thiếu nữ nhà bên kia bỗng nhiên vặn vẹo một hồi, nhất thời huyễn hóa thành một đầu cự xà xích luyện sắc từ đầu đến duôi dài hơn cả trượng, mỗi một mảnh lân giáp quanh thân đều lớn bằng cái vại nước. Xà nhãn bắt đầu ánh lên ánh lửa, hung mãnh dị thường.

Nếu đổi lại là phàm nhân không có kiến thức nhìn thấy một màn này, chỉ sợ là đã bị hù đến chết. Nhưng Lôi Động là người nào? Kiến thức rộng rãi, cường giả Hóa Thần trực tiếp, gián tiếp chết chết tay hắn cũng không phải chỉ một hai người. Xích Quỷ Vương biến hóa như thế cũng chỉ là bình thường. Ít nhất, Lôi Động đã từng thấy qua Mị Xà biến thân, so với nàng còn lợi hại hơn nhiều. Tuy rằng cả hai đều là cường giả cấp Hóa Thần nhưng lão tổ tông Mị Xà vẫn lợi hại hơn nhiều.

Bình luận





Chi tiết truyện