chương 371/ 1216


- Nhưng mà cơn giận của Hải Thần này bây giờ còn nhỏ, vẫn có cơ hội tiêu trừ hắn. Trong tay bổn vương có năm khỏa Liệt Thiên lôi. Nếu mà có thể kích nổ năm quả Liệt Thiên Lôi này ở những vị trí khác nhau trong cơn lốc thì xác suất tiêu diệt cơn giận của Hải Thần này rất lớn. Nhưng vấn đề là ở trong tộc, có thể đi tới bên cạnh lốc xoáy để kích hoạt Liệt Thiên Lôi mà còn sống trở về cũng chỉ có bổn vương và hai gã trưởng lão có được không gian thánh khí mà thôi. Bởi vậy nhất định phải hi sinh hai gã trưởng lão với có thể hoàn thành. Nhưng mà trên người của các ngươi lại có được đôi cánh này, cũng khiến cho bổn vương thấy được hi vọng.

Đi đến bên cạnh lốc xoáy để kích nổ Liệt Thiên Lôi? Tuy rằng Lôi Động không biết cái thứ Liệt Thiên Lôi này là thứ đồ chơi gì. Nhưng mà vật ấy tuyệt đối không phải là mặt hàng bình thường gì. Mặc dù trên mặt không dám biểu lộ chút gì, nhưng mà hơi có chút kỳ quái nói.

- Tiền bối, nếu là phải hi sinh thì vì sao không tìm tu sĩ đê giai đi hi sinh? Hoặc là điều khiển khôi lỗi, hoặc là bí thuật điều khiển từ xa để đem Liệt Thiên Lôi ném vào bên trong lốc xoáy? Làm sao phải trực tiếp đi mạo hiểm?

- Bởi vì lốc xoáy kia, trên thực tế chính là một cái không gian lốc xoáy. Trên thực tế là nó đã xé toang không gian ra, hình thành nên rất nhiều khe không gian. Nếu muốn chống lại lực hút từ trong đám khe không gian bị xé rách, không có tu vi cấp Nguyên anh thì không thể làm được. Cường giả cấp Kim đan căn bản là không thể đi được đến nơi thì sẽ bị khe không gian cắn nuốt. Ném hoặc là điều khiển khôi lỗi thì sẽ rất mạo hiểm. Bởi vì nó sẽ rất dễ dàng bị cắn nuốt mất.

- Tiền bối, tốc độ của đôi cánh này của vãn bối, cho dù là liên tục vỗ thì nhiều lắm cũng chỉ có thể tương đương với tốc độ phi hành lớn nhất của tu sĩ Nguyên anh.

Đạm Đài Băng Vân cau mày nghi ngờ nói.

- Vì sao tiền bối lại cho rằng sau khi bọn vãn bối kích nổ xong thì có thể thoát đi được?

- Hiện tại tốc độ của các ngươi không nhanh chính là bởi vì tu vi còn thấp, không thể phát huy ra tốc độ nhanh nhất của đôi cánh kia.

Dạ Xoa Vương ôn hòa nhã nhặn giải thích nói.

- Nhưng mà Tu La Vương và Dực Dực Thần Vương vốn là tồn tại cao nhất ở trong nhân gian. Lý giải đối với lực lượng không gian đã vượt xa những người khác. Sở dĩ các ngươi có thể bay nhanh như vậy chính là bởi vì đôi cánh của các ngươi đều có lực lượng xé rách không gian. Có hai đôi cánh này, mặc dù là các ngươi ở trong không gian lốc xoáy thì cũng sẽ không bị ảnh hưởng quá lớn, có thể đi tới tự nhiên. Nhưng mà các trưởng lão bổn tộc hoặc là tu sĩ Nguyên anh kỳ của các ngươi nếu như không có được thánh khí có thể chống lại lực lượng không gian thì cần phải hao phí đại lượng khí lực để chống lại hấp lực của không gian lốc xoáy. Bởi vậy tốc độ của bọn họ sẽ bị hạn chế rất lớn. Sau khi kích nổ bọn họ cũng khó mà thoát ra kịp. Đương nhiên bổn vương cũng không phải là nói các ngươi đều nhất định an toàn. Vừa rồi bổn vương đã quan sát các ngươi phi hành và tính toán một chút. Các ngươi có khoảng sáu thành sẽ an toàn thoát ra. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

- Vãn bối nguyện ý giúp tiền bối chia sẻ nỗi lo.

Lôi Đông không tiếp tục thoái thác mà lập tức đồng ý. Nguyên nhân rất đơn giản, đừng nhìn hiện tại Dạ Xoa Vương hòa hòa khí khí, nhưng nếu mà không đáp ứng thì hoàn toàn chỉ có một con đường chết. Đồng ý thì ít nhất cũng còn có sáu phần sống sót. Phải lựa chọn thế nào, Lôi Động cũng không cần phải suy nghĩ nhiều.

Dạ Xoa Vương hết sức hài lòng đối với biểu hiện của Lôi Động. Trên thực tế hắn đã sớm suy nghĩ kỹ, nếu như hai người trước mặt này dám cự tuyệt thì hắn sử dùng đủ loại thủ đoạn để bức bách bọn hắn phải nghe lời mình. Nhưng bởi vì Lôi Động thức thời, thế cho nên cảm tình của Dạ Xoa Vương đối với hắn cũng dần tăng lên. Dù sao thì có thể tránh cho việc phải hi sinh hai gã trưởng lão, đối với hắn cũng là chuyện cực kỳ tốt. Đạm Đài Băng Vân vốn còn đang có chút khó chịu, nhưng mà nghĩ lại cũng đành phải gật đầu đồng ý.

- Các ngươi cũng không cần bi quan, bổn vương sẽ tận lực giữ gìn cho sự an toàn của các ngươi.

Dạ Xoa Vương liền phân cho mỗi người bọn hắn một viên trân châu lớn bằng quả trứng chim. Vì phòng ngừa hai người sẽ khó chịu trong lòng mà làm hỏng sự việc, sắc mặt của hắn trở nên xảo quyệt, nói.

- Kỳ thật nếu cái không gian lốc xoáy này không thể xử lý được, rất nhanh nó sẽ tiến vào trong giai đoạn mạnh mẽ nhất. Đến lúc đó, dựa theo tu vi của hai người các ngươi, xác suất có thể giữ được tính mạng cũng không cao. Việc này cũng coi như bổn vương thiếu hai người các ngươi một cái nhân tình. Ngày sau nếu các ngươi còn sống, tùy thời đều có thể tiến vào trong Dạ Xoa Tộc của ta.

- Tiền bối quá lo lắng rồi.

Lôi Động nghiêm mặt nói.

- Nhân tình hay không nhân tình cũng không sao cả. Lúc trước vãn bối đã nói qua, tuyệt đối sẽ không có ý thoái thác. Tiền bối, thời gian đã không còn sớm nữa. Xin tiền bối nói rõ, phải hành động như thế nào. Tiền bối hãy mau chóng tiền vào chủ đề chính đi.

Lôi Động thầm nghĩ, nếu đồng dạng là ban ơn lấy lòng thì không bằng cho người tay chịu ơn nặng một chút. Cùng với việc lề mà lề mề khiến cho người ta không vui còn không bằng nhanh chóng làm việc cho sảng khoái. Lui một vạn bước mà nói, cho dù là Dạ Xoa Vương có lòng muốn hại chết bọn hắn thì cũng là chuyện tình không thể tránh được. Mà cũng chẳng thể lập tức chết ngay được. Nhưng mà cũng may là tuy rằng Dạ Xoa Tộc nổi tiếng về hiếu chiến và tàn bạo. Nhưng mà xác suất nói dối thì cực kỳ thấp. Có thể nói chủng tộc này không am hiểu nói dối. Điều này nhiều ít cũng khiến cho nội tâm của Lôi Động được an ủi phần nào.

- Viên trân châu ta vừa đưa cho các ngươi chính là Liệt Thiên Lôi. Khi nó nổ mạnh, uy lực tuyệt đối không tầm thường. Ở bên trong đó đã có một luồng thần niệm của bổn vương, không cần các ngươi phải khống chế kíp nổ.

Dạ Xọa Vương cũng hiểu được thời gian quý giá, liền bắt đầu cẩn thận giảng giải. Phải làm như thế nào, như thế nào. Dựa theo lời của hắn thì chỉ cần Lôi Động mang cái viên trân châu này đến địa điểm chỉ định là được. Sau đó khi nghe Dạ Xoa Vương truyền lệnh một tiếng thì chạy trốn đi là được. Hắn sẽ lưu lại một chút thời gian để hai người chạy đi.

- Ta tặng cho hai người các ngươi mỗi người một viên cực phẩm linh thạch, khi sử dụng có thể khôi phục chân khí rất nhanh.

Dạ Xoa Vương trước tiên ném cho mỗi người một viên cực phẩm linh thạch, sau đó lại ném cho mỗi người một cái phù triện màu đen bóng.

- Cái phù triện này ở trong tộc của ta cũng chỉ có vài cái tên là Hộ Thể Thuật. Trước tiên các ngươi hãy tế luyện nó một chút. Nếu gặp được nguy hiểm thì có thể liều mạng sử dụng. Mặc dù nói các ngươi vượt cấp sử dụng loại phù triện này, tinh thần nhất định sẽ bị thương nặng. Nhưng mà tổng yếu so với hoàn toàn không có chút cơ hội sống sót nào thì còn tốt hơn.

Bình luận





Chi tiết truyện