chương 216/ 1216


Không cần Lôi Động phân phó, Thích Phỉ Phỉ đã tập trung tinh thần đi cảm ứng, không bao lâu. Nàng mở to mắt, nhíu mày nói:

- Phía đông nam hơn ngàn dặm, hình như có người. Nhưng hoàn cảnh nơi này vô cùng ác liệt, Phỉ Phỉ không có biện pháp xác định.

- Vậy thì đi xem một chút.

Đã có người, Lôi Động cũng không thể tùy tiện tách ra với Thích Phỉ Phỉ. Cho dù không suy nghĩ cho Thích Phỉ Phỉ, cũng phải suy nghĩ cho chính mình một chút. Dù sao, Thích Phỉ Phỉ đối với chính mình mà nói, chính là một đan dược cực tốt, chính là chỗ dựa tấn chức Kim Đan đại đạo của cuộc đời này.

Hai người đều xuất độn quang của riêng mình, không nhanh không chậm bay về hướng đông nam.

- Phanh!

Một cột dung nham rộng vài trượng, không hề có dấu hiệu phun trào lên trăm thước, chênh lệch chút ít đã cuốn hai người vào bên trong. Cũng may hai người đều có phản ứng mau lẹ, thân hình liên tục chuyển động, né tránh thiên tai là cột dung nham phun trào không biết trước này. Mà dung nham, giống như con mưu lưu tinh, dung nham phô thiên cái địa tản ra bốn phía, hai người đều cho quang tráo hộ thân, tùy ý cho dung nham rơi xuống trúng, phát ra âm thanh xì xì xì, khói đen lượn lờ. Trên mặt của Lôi Động còn khá tốt, nhưng Thích Phỉ Phỉ, vẫn còn có chút kinh hãi, khuôn mặt thảm đạm.

Không đợi thần niệm của Lôi Động tìm kiếm chung quanh, phía dưới một cột dung nham bắn lên cao mấy trăm trượng, lại bắt đầu sôi sục, từng đạo dung nham, giống như suối phun, không ngừng bắn thẳng lên bầu trời, nhắm trúng hai người của Lôi Động, giữa không trung không ngừng biến hóa thân hình và vị trí, ra sức trốn tránh những cột dung nham bắn lên trời.

- Tính toán, chúng ta rút lui.

Vốn Lôi Động còn muốn nhìn bên dưới rốt cuộc là quái vật gì, cũng có chút tâm trí tò mò, nhưng mắt thấy xu thế của những cột dung nham này quá nhiều và dày đặc, liền biết con quái vật dưới đó tuyệt đối không phải dễ trêu vào, cho nên gọi Thích Phỉ Phỉ đi trước.

Thích Phỉ Phỉ cũng cảm giác được một cổ nguy hiểm đánh úp lại, hai người cũng không dám khống chế độn quang bay thẳng tắp, dù sao tốc độ phun lên của những cột dung nham này quá nhanh, mặc dù tốt độ độn quang quá nhanh, nhưng cũng rất khó tránh né, khó tránh khỏi sẽ bị phun trúng. Mà trong hoàn cảnh Luyện Ngục thế này, cũng giống như những khu vực khác, cũng chỉ bay được chừng trăm trượng mà thôi, đành phải lướt đi trên tầng trời thấp.

Nhưng mà, hai người vừa mới đi được hơn mười trượng, chỉ thấy dưới đáy dung nham chui ra một con quái vật khổng lồ, trong chớp mắt đã nhảy ra khỏi dung nham. Chỉ thấy vật kia, thân hình cao hơn hai mươi trượng. Ở trong kiếp trước của Lôi Động, thì nó là một tòa nhà cao tầng. Đồng thời cũng có được tay chân giống như nhân loại, nhưng thể trạng và thân thể vô cùng khôi ngô vạm vỡ, cơ bắp đầy người, nhưng kết cấu hở ra giống như nham thạch, không có nửa điểm huyết nhục của thân thể bình thường. Cũng vì như thế, toàn thân cao thấp của hắn đều có hỏa diễm nóng bỏng đang thiêu đốt, giơ tay nhấc chân cũng có ánh lửa nóng rực, sóng nhiệt bức người, hai chân của nó đứng thẳng, tản ra khí thế cuồng bạo hung tàn của mãnh thú.

- Hỏa diễm cự nhân?

Lôi Động có chút không dám xác định gầm nhẹ một tiếng, từ một ít ghi chép có được, Lôi Động cũng biết được sinh vật này là gì. Trước đó vốn mang trong lòng một ít khinh thường và khó tin. Nhưng vào lúc này gặp được, trong trực giác lại phát hiện con quái vật này vượt qua sức tưởng tượng, khí phách bức người. Khỏi cần nói, Lôi Động cũng biết mình tuyệt đối không phải là đối thủ của nó, cho dù cộng thêm Thích Phỉ Phỉ, cũng không thể đánh thắng được nó. Bằng vào thể trạng của nó, có thể đè chết người. Đừng nói, cự nhân nhất tộc từ trước đến nay dùng lực lượng khủng bố mà nổi tiếng hậu thế.

- Đi mau.

Lôi Động thần sắc nghiêm nghị và ngưng trọng, khẽ quát một tiếng.

Hai người không ai dám có chút trì hoãn nào, một hóa thân thành vô số quỷ ảnh nhàn nhạt, nhanh chóng xoẹt qua, mà người còn lại, có sương mù màu đỏ vây quanh, lượn lờ di động, trong một hô hấp đã đi hơn mười trượng. Bởi vì hoàn cảnh xung quanh, tiềm lực của hai người nghiền ép tới tận cùng. Từ đằng xa nhìn lại, chỉ thấy một đạo khói đen, một đạo sương đỏ, giống như cá bơi lội trong biển, rất nhanh mà linh động. Tuy nói sức chiến đấu của Lôi Động còn vượt xa Thích Phỉ Phỉ, nhưng tốc độ độn thuật của hai bên, cơ hồ là tương xứng, nếu so sánh, Thích Phỉ Phỉ còn hơn một tia. Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn

Hỏa diễm cự nhân mắt thấy hai tiểu gia hỏa kia dốc sức liều mạng bỏ chạy, lập tức nổi giận gầm lên một tiếng, tát một cái vào trong dung nham, động tác của nó giống như nhân loại bơi lội, nhanh chóng xuất hiện một vết dung nham dài.

Nhưng tàn tay của Hỏa Diễm cự nhân giống như cái quạt cực lớn, đại lượng dung nham, hình thành một lớp màn dung nham, nhanh chóng lao về phía của hai người, thế tiến long trời lở đất. Hộ thuẫn bảo vệ hai người, cũng chỉ có thể che chắn được một ít dung nham nhỏ bé mà thôi, làm gì có biện pháp bảo vệ trước lớp dung nham che phủ trời đất kia được chứ, mà lực trùng kích của nó, đều có thể đánh xơ xác vòng bảo hộ, đừng nói, nếu để đại lượng dung nham nóng chảy đó dính lên người của mình.

Lôi Động quát lên một tiếng, nhanh chóng dừng lại ở giữa không trung, quỷ khí u lam bao bọc toàn thân, khí thế hung mãnh và dữ dội nghênh tiếp lớp dung nham đánh tới, Thượng phẩm pháp khí mở ra, Huyền Âm Thuẫn triển khai toàn bộ. Loại nguy cơ này, Thích Phỉ Phỉ không thể bỏ chạy một mình được, ngược lại đúng sóng vai cùng Lôi Động, gương mặt xinh đẹp toát ra thần sắc nghiêm nghị. Đồng dạng, trước người cũng xuất hiện một cái hộ thuẫn, sương mù màu hồng ngưng tụ quanh thân thể của nàng, một đạo hồng lăng nằm dưới sự khống chế của thần niệm, che khuất thân ảnh của hai người cách đó mấy trượng.

Cơ hồ là cùng lúc đó, thân hình Thích Phỉ Phỉ có chút uốn éo, chui thẳng vào trong lòng ngực của Lôi Động, ngăn cản trước mặt của hắn. Nhưng trong thần sắc, nhưng lại có chút khác thường khó nói nên lời.

Lôi Động không phải kẻ lỗ mãng đẩy nàng ra, bởi vì hắn hiểu được Thích Phỉ Phỉ lúc này tuyệt đối không có khả năng phát điên được, cũng không phải cái vụ xả thân vì nghĩa.

Mà vào thời điểm nàng lâm nguy, đầu óc càng trở nên thông suốt hơn rất nhiều, nhưng lại hiểu được làm cách nào để bảo toàn tính mạng của mình. Hai người ôm lấy nhau, xác nhập thủ pháp phòng ngự, bởi vì làm thế mới có khả năng tìm được đường sống.

Nàng cũng không phải là kẻ não tàn trốn sau lưng Lôi Động, ngược lại ngăn cản ở phía trước,đương nhiên cũng có lưu ý. Trốn ở đằng sau, tuy hiệu quả không kém lắm, nhưng sẽ chọc Lôi Động bất mãn. Huống hồ, hiện giờ thần hồn hai người dung hợp, Lôi Động chết, nàng với tư cách là người bị nô dịch, làm sao có thể còn cơ hội sống sót?

Đến tận đây, Lôi Động đúng là có chút bội phục đầu óc xoay chuyển nhanh chóng của Thích Phỉ Phỉ, hiểu được nên làm thế nào để sinh tồn. Nhưng đây là nàng biết rõ tình cảnh bất đắc dĩ, biết rõ tử kỳ đã tới mà không có biện pháp phản kháng, tình nguyện dùng tính mạng của mình bảo toàn Lôi Động, cực kỳ thông minh.

Bình luận





Chi tiết truyện