chương 1022/ 1216


- Hồi bẩm tiền bối, hiện tại Lục Vực Cửu Châu tài nguyên dần dần thiếu thốn, trong các tộc, ngoại trừ một ít người có thể đạt tới Hóa Thần trung giai đỉnh phong, cũng không có được người nào đột phá tới Hóa Thần cao giai.

Nhưng trong lòng hắn lại chửi ầm cả lên, ngươi ngay cả tên lão tử cũng đều biết, còn ở nơi này cố làm ra vẻ châm biếm lão tử? Luyện Hư Kỳ thì sao hả? Sao ngươi không nói ở thời kỳ viễn cổ, thủ lĩnh tộc ta chí ít cũng phải là Hợp Thể kỳ đi?

Sau khi người nọ nói ra tên của Ô Địch Tư, lập tức đám người bên phe Lôi Động, trong lòng đều khẽ trầm xuống. Vị khách thần bí này ngay cả tên của Ô Địch Tư cũng đều biết, khẳng định không phải là vị nào ẩn cư ở nơi này. Tự nhiên là có mưu đồ, chẳng qua, rất khó suy đoán được mưu đồ của hắn đến tột cùng là gì mà thôi. Nhưng bất kể hắn có mưu đồ gì, chung quy vẫn là bất lợi đối với mọi người, không có khả năng hắn sẽ tốt bụng tới mức muốn tới đây để bắt tay với đám vãn bối được. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

Quả nhiên, người nọ bắt đầu hiển lộ ra thần niệm cùng với khí thế uy áp khổng lồ, lưu chuyển một vòng trên người toàn bộ cường giả ở đây, sau khi thấy rõ tất cả mọi người đều cúi đầu. Hắn dường như thỏa mãn vì sự khôn ngoan của họ, ngữ khí cũng buông lỏng hơn một chút:

- Đám hèn mọn như các ngươi, có lẽ cũng không biết rõ sự tồn tại của trẫm. Trẫm chính là Ám Dạ Đế, đám kiến hôi kia, còn không mau mau cúi đầu xưng thần?

Quả nhiên là Ám Dạ Đế, Ô Địch Tư cùng Thánh Diệu Vương ngước mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy sự sợ hãi cùng với bất đắc dĩ trong ánh mắt đối phương. Ám Dạ Đế, ở tại vạn năm cũng đã là Luyện Hư Kỳ, ai biết hắn vạn năm sau, sẽ lợi hại tới trình độ nào? Luyện Hư trung giai? Cao giai? Hay đã là...

Những người còn lại, trong lòng cũng vô cùng bất an. Quả thực, đối mặt với Luyện Hư kỳ, cái loại tồn tại không cần phí quá nhiều công phu, chỉ cần vài chiêu đã có thể thu thập được mình này, bất kể đổi lại là ai, cũng đều sinh ra sợ hãi.

Nhưng mỗi một cường giả Hóa Thần ở đây, đều là tồn tại xưng bá một phương. Giờ khắc này, muốn khiến cho bọn họ vừa thấy được Luyện Hư kỳ liền lập tức cúi đầu xưng thần, điều này có phần quá buồn cười.

- Lôi Động, làm sao bây giờ?

Luyện Ngục Ma Vương cùng U Minh Quỷ Đế lén lút truyền lại dao động thần niệm cho Lôi Động.

- Các ngươi trước tiên đừng nhúc nhích, mặt nạ Thiên Huyễn mới chỉ nghiên cứu ra được chưa tới mấy nghìn nằm, lão quái vật không nhất định sẽ biết.

Lôi Động sau khi cấp tốc truyền lại dao động thần niệm, lại hướng về phía Thâm Uyên Chi Chủ truyền tin tức:

- Đại ca, vì sao ngươi đột nhiên lại xuất hiện ở nơi này? Có phải là có hiểm lầm gì hay không?

Thâm Uyên Chi Chủ sau khi sửng sốt, trong lòng hơi vui vẻ, cũng truyền lại dao động thần niệm, nói:

- Hiền đệ, ngu huynh nhận được tin tức nói ngươi bị đại quân của địch nhân vây ở trong hỗn độn dị thế giới, liền lập tức liên hợp với Thánh Diệu Vương cùng nhau tới cứu.

- Ta ngất, cái tên kia là ai vậy? Vì sao lại kiêu ngạo hống hách như thế, muốn cho huynh đệ chúng ta cúi đầu xưng thần, là có ý gì?

Lôi Động truyền âm nói:

- Ám Dạ Đế cái mẹ gì, ta nhổ vào, cho dù Lôi Động ta phải thần phục người khác, ít nhất cũg phải là hạng anh hùng tuyệt thế như đại ca chứ.

- Ách, Lôi hiền đệ, vị kia chính là Dạ Đế trong truyền thuyết, nhân vật từ vạn năm trước. Bất quá dã tâm cực lớn, muốn thống nhất Lục Vực Cửu Châu, về sau đột nhiên biến mất không thấy đâu nữa. Hiền đệ xuất thân nhân loại, không biết cường giả tộc ta cũng là hợp tình hợp lý.

Thâm Uyên Chi Chủ cũng truyền tin đến:

- Hiền đệ, lần này phiền phức lớn. Không bằng chúng ta cùng nhau đầu nhập vào dưới trướng Ám Dạ Đại Đế đi, ngu huynh sẽ vì ngươi mà nói nhiều lời tốt đẹp.

Đầu hàng? Ngươi đừng có ở đây mà nói mơ nữa đi. Lôi Động âm thầm cười nhạt không thôi, loại người như ngươi nếu như đồng ý ở dưới kẻ khác, vậy thì ngươi là thánh nhân rồi.

- Đại ca, bản thân ta cũng muốn đầu nhập vào đại thần Luyện Hư kia, chẳng qua ngươi thử nhìn đám thủ hạ của hắn xem, dường như không thích hợp cho lắm.

Lôi Động giả bộ lo lắng nói:

- Dường như, đều bị Đoạt Tâm Ma khống chế.

Thâm Uyên Chi Chủ cũng thất kinh, vội vàng ngẩng đầu nhìn kỹ. Quả nhiên, mấy vạn đại quân Ám Dạ Đế mang đến, tuy rằng khí thế khổng lồ, nhưng trong thần tình dường như có chút khác lạ, so với đám thuộc hạ bị hắn dùng Đoạt Tâm Ma khống chế, hầu như giống nhau như đúc.

Phát hiện ra điều này, Thâm Uyên Chi Chủ lập tức chặt đứt ý nghĩ đầu hàng, nói giỡn sao, cho dù là chết trận, so với việc bị ngươi dùng Đoạt Tâm Ma khống chế còn tốt hơn.

- Thế nào? Các ngươi không muốn đầu hàng? Khặc khặc, lẽ nào muốn trẫm đại khai sát giới sao?

Dạ Đế kia, lúc này khí tức, uy áp lộ ra lại càng thêm khổng lồ.

- Liên thủ đi!

Lôi Động nhẹ nhàng thở dài, đưa thần niệm của mình trực tiếp truyền đến bên các cường giả có mặt ở đây:

- Bằng không, mọi người đều xong hết!

Liên thủ, đã là một xu thế tất nhiên. Bất kể là Thánh Diệu Vương hay Thâm Uyên Chi Chủ, hoặc là Lôi Động, cũng không có khả năng sẽ thần phục cái tên Ám Dạ Đế mạc danh kỳ diệu, đột nhiên nhảy ra kia. Hơn nữa, từ các phương diện tình hình hiện tại mà thấy, Ám Dạ Đế này rõ ràng đã sớm có mưu đồ muốn thâu tóm mọi người.

Thâu tóm mọi người làm gì? Đương nhiên là cho làm thủ hạ, gia tăng thực lực. Tăng thực lực bình thường thì cũng thôi, nhưng lại cứ nhất thiết phải ở trong hỗn độn dị không gian có được vô số Đoạt Tâm Ma này. Đổi cách khác mà nói, cho dù Dạ Đế có nói tương lai về sau sẽ tốt đẹp ra sao, mọi người cũng sẽ không đi theo hắn. Ai biết Dạ Đế này có dùng Đoạt Tâm Ma đến khống chế mọi người hay không?

Dùng Đoạt Tâm Ma đi khống chế người khác, bất kể là ai cũng đều vô cùng nguyện ý.

Nhưng nếu như bị người khác dùng Đoạt Tâm Ma khống chế, thật sự là không bằng được chết thống khoái.

Dưới hoàn cảnh tài nguyên dần thiếu thốn, có thể trưởng thành đến trình độ này, trở thành cường giả bá chủ một phương, ai cũng không thể tiếp nhận được kết cục kia.

- Lôi Động, ngươi có nắm chắc thắng sao?

Thánh Diệu Vương cũng đã buông lỏng tư thái, bắt đầu truyền dao động thần niệm cùng Lôi Động.

- Thắng, đương nhiên không nắm chặt. Chẳng qua nếu như chúng ta đoàn kết nhất trí mà nói.

Thanh âm Lôi Động tràn ngập nghiêm túc:

- Vậy thì chúng ta vẫn có hy vọng sống sót. Thánh Diệu Vương, giữa chúng ta lúc trước có lẽ vẫn là thù địch, nhưng ta muốn ngươi hãy chú ý tình thế một chút. Ám Dạ Đế này, rõ ràng là muốn bắt chúng ta để mở rộng quân đội của hắn. Ngươi hãy nhìn xung quanh hắn đi, có ít nhất ba mươi Hóa Thần kỳ, hơn nữa đều bị Đoạt Tâm Ma khống chế. Chúng ta một khi thất bại, đừng ai mong may mắn thoát nạn.

- Lôi Động, ngươi ở trên phương diện này từ trước đến nay bản lĩnh không nhỏ, do ngươi đứng ra đối phó việc này, ta cùng với Thâm Uyên ủng hộ ngươi vô điều kiện.

Bình luận





Chi tiết truyện