chương 1047/ 1216


- Ba năm, chỉ cần ngươi nghe theo mệnh lệnh của ta ba năm. Cho dù A Gia Na tìm ta gây phiền phức hoặc trả thù, ta cũng tuyệt đối không tìm nàng gây phiền phức. Hiện giờ ta cho ngươi mệnh lệnh thứ nhất, ngươi lập tức đi tóm đệ đệ Thánh Diệu vương của ngươi.

Quang Huy vương biến sắc, trên mặt lộ ra biểu tình cừu hận cực độ. Đối với mệnh lệnh này của Lôi Động không chút mâu thuẫn nào, hắn lập tức bay về phía Thánh Diệu vương đang chống chọi đằng xa.

Trên thực tế chiến đấu đến trình độ này, Thánh Diệu vương đã là cá trong chậu.

Luyện Ngục Ma Vương chỉ sợ Thánh Diệu vương còn nhiều con bài chưa lật cho nên không làm ra chuyện tình đồng quy vu tận, không bức bách quá chặt. Nếu như Luyện Ngục Ma Vương không kể tổn thất thì Thánh Diệu vương sớm đã bị bắt rồi.

Nhưng Quang Huy vương vừa ra tay, chuyện tình liền thay đổi.

Lạc đà gầy còn hơn ngựa, tuy nói hiện giờ Quang Huy vương là cường giả cấp Luyện Hư nhưng cũng là người bị thương nặng, suy yếu không tốt.

Chỉ có điều đối phó với Thánh Diệu vương Hóa Thần nỏ mạnh hết đà lại vô cùng dễ dàng. Quang Huy vương tiếp nhận công việc của Luyện Ngục Ma Vương, vốn đang hận Thánh Diệu vương cùng cực, liền đánh ngã đệ đệ xuống, quanh thân tản ra một đạo ma khí trói hắn ở trong.

Thánh Diệu vương bị nhốt trong vòng vây đưa tới trước mặt Lôi Động, Quang Huy vương ném Thánh Diệu vương xuống như một con chó chết, dùng ánh mắt bất thiện nhìn Lôi Động nói:

- Tiểu tử, bản vương nói được thì cũng làm được, chuyện tình ngươi yêu cầu ta đã giúp ngươi hoàn thành. Không bằng trước tiên ngươi thả nữ nhi ta ra, trong vòng ba năm ta sẽ nghe theo mệnh lệnh của ngươi, tuyệt không đổi ý.

Lôi Động nghe vậy lập tức thả A Gia Na ra, dùng U Minh quỷ trao đưa nàng tới trước mặt Quang Huy vương, chắp tay nói:

- Quang Huy vương, ta đã nghe qua danh tiếng của ngươi, chính vì vậy ta lựa chọn tin tưởng lời nói của ngươi.

Lôi Động cũng biết không thể bức bách hắn quá, nếu không một ngày Quang Huy vương tìm được cơ hội sẽ phản đòn, lúc đó rất có khả năng tạo nên hậu quả trí mạng. Quang Huy vương có nhược điểm, Lôi Động hắn cũng có nhược điểm. Quang Huy vương hơi buông lỏng sắc mặt ra một chút, vội vàng ôm lấy nhi nữ, truyền lực lượng bàng bạc vào người nàng giúp chữa thương.

Mà tuy rằng A Gia Na nhận được tự do thế nhưng trên khuôn mặt lại tỏ vẻ thê lương:

- Phụ thân, người thực sự chỉ còn ba năm thôi sao?

- Hài tử, đừng nói nữa.

Quang Huy vương nở nụ cười:

- Cũng không nên vì ta mà bi thương, nguyên bản ta bị Đoạt Tâm Ma chiếm lấy tâm thần, sống không bằng chết. Hiện nay không chỉ khôi phục tự do mà còn chiếm được lực lượng Luyện Hư kỳ trước đây mơ ước, cho dù chỉ sống được ba năm nhưng so với hoạt tử nhân thì tốt hơn nhiều. Chính vì vậy con nên vì ta mà vui vẻ, đừng quá bi thương.

- Ha ha, đại ca, ngươi đừng dối mình lừa người nữa.

Thánh Diệu vương đã thất bại hoàn toàn nở nụ cười. Quang Huy vương chậm rãi buông A Gia Na ra, ánh mắt có chút phức tạp nhìn Thánh Diệu vương, một lúc lâu sau mới nặng nề nói:

- Có thể nói cho ta biết nguyên nhân được không? Ước Hàn. Từ nhỏ đến lớn ta vẫn chiếu cố ngươi, bảo hộ ngươi. Ta thực sự không hiểu vì sao ngươi phải làm vậy?

- Đúng, ngươi là đại ca ta, từ nhỏ đến lớn cái gì ngươi cũng mạnh hơn ta. Mà ta cái gì cũng nghe lời ngươi. Ta tôn kính ngươi, sùng bái ngươi, mô phỏng theo ngươi, coi ngươi là thần tượng suốt đời của ta.

Thánh Diệu vương cuồng tiếu một phen phảng phất như đang phát bệnh:

- Tất cả ta đều chống đỡ, ủng hộ ngươi. Cho dù người con gái Y Liên Na mà ta yêu thương thật sâu ta cũng chưa từng biểu lộ với nàng chút ý nghĩ yêu thương. Bởi vì ngươi cũng yêu nàng, ngươi theo đuổi nàng.

- Thì ra ngươi cũng thích Y Liên Na?

Quang Huy vương hơi kinh ngạc, phảng phất như lần đầu tiên biết việc này. Nhưng chợt ánh mắt hắn ảm đạm xuống:

- Ngươi hận ta vì ta không bảo hộ Y Liên Na tốt phải không? Vì nàng mà ngươi dĩ nhiên làm ra chuyện này?

- Ngươi cưới Y Liên Na, ta cho rằng Y Liên Na và ngươi sẽ hạnh phúc một chỗ, ta cũng nguyện ý chúc phúc cho các ngươi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Sắc mặt Thánh Diệu vương trở nên dữ tợn:

- Thế nhưng ngươi đã làm những chuyện gì? Cái chó má gì khôi phục vinh quang tổ tiên, cái chó má gì mà phục hưng Dực Thần tộc, ngươi lãnh đạm khiến Y Liên Na thương tâm. Ngươi còn bởi vì quá truy cầu lực lượng mà làm giao dịch với Ma tộc cao đẳng, ham lực lượng của bọn họ. Trận chiến ấy, ta bị thương nặng vì ngươi, mà Y Liên Na lại bị chết đi. Quả thật ngươi đã thành công, ngươi chiếm được Ma vương tinh phách cấp Luyện Hư.

- Ước Hàn.

Trong mắt của Quang Huy Vương, cũng lộ ra bi thương nồng đậm, nói:

- Chuyện kia ta cũng rất hối hận, có lẽ ta không nên ham Ma Vương tinh phách. Nếu như chuyện này có thể cho ta chọn lựa lần nữa, ta tuyệt đối không cho Y Liên Na cùng ngươi, đi theo ta để nhấc lên phong hiểm lớn như thế. Ước Hàn, ngươi vì chuyện của Y Liên Na, trách cứ ta cũng được, ta đã cảm thấy ta quá sai lầm, cũng cam tâm tình nguyện. Thế nhưng mà ngươi, lúc này cũng sai, sai quá mức. Tuy nhiên ngươi đối với việc khôi phục vinh quang của Dực Thần Tộc không có hứng thú, thế nhưng, cũng không cần đem Dực Thần Tộc chúng ta, một tay đẩy tới diệt vong a?

- Ha ha, có nói với kẻ có dã tâm như ngươi cũng nói không rõ được.

Thánh Diệu Vương hơi nhíu mày, thấy Quang Huy Vương đang khống chế giãy giụa trong ma khí, nhưng hắn hoàn toàn không có chút dấu hiệu chạy trốn. Mà là ngẩng đầu, nhìn chăm chú và bao quây Tài Quyết Vương, nhàn nhạt nói ra:

- Tài Quyết, ta bại, ta nguyện ý giao tất cả quyền lực và lực lượng do ta khống chế ra. Ta cũng hiểu tính cách của ngươi, ngươi chính trực, thương cảm, thiện lương. Dực Thần Tộc dưới sự dẫn dắt của ngươi, cho dù không thể khôi phục vinh quang, nhưng ít nhất vẫn còn sống được.

Lúc này, Lôi Động và Tiềm Long Quân đang giao chiến với người của Dực Thần Tộc, cũng nhao nhao dừng tay. Với thính lực cường đại của bọn họ, ở xa xa nghe được lời này của Thánh Diệu Vương, vừa lộ ra bi thương mà bất đắc dĩ.

Không đơn thuần là Thánh Diệu Vương bại, mà là cả Dực Thần Tộc bại. Nhiều năm như vậy, nhiều đời người tích súc lực lượng, vào hôm nay, thất bại trong gang tấc.

Đúng như Thánh Diệu Vương nói, muốn bảo trụ nguyên khí của Dực Thần Tộc, cũng chỉ có đem quyền lãnh đạo giao chi Tài Quyết Vương.

- Thánh Diệu Vương, tuy ta cũng rất chán ghét ngươi...

Tài Quyết Vương lại thở dài nói ra:

- Nhưng mà, ta đáp ứng ngươi, chỉ cần Tài Quyết ta còn một hơi thở, cũng không cho phép Dực Thần Tộc bị vũ nhục. Nhưng mà, từ nay về sau, Dực Thần Tộc sẽ kết minh với Lôi Động.

- Ha ha, về sau ngươi mới là người quyết định chân chính của Dực Thần Tộc a.

Thánh Diệu Vương không sao cả, cười cười:

- Nhưng kết minh với Lôi Động, đối với Dực Thần Tộc mà nói, đúng là một con đường ra. Tên tiểu tử họ Lôi này, bổn sự đúng là không nhỏ, là ta đánh giá thấp hắn, cho nên đến bây giờ mới thua mọi thứ. Nguyện đánh bạc chịu thua, ta cũng không có oán hận gì. Nhưng vào lúc cuối cùng, Tài Quyết, ta muốn ngươi giúp ta một chuyện.

Bình luận





Chi tiết truyện