chương 424/ 1216


- Uyển Ngôn, ngươi ở nhà trước đợi mấy ngày. Đợi đến khi vi sư đi lựa bảo, Âm Sát Song Anh của chúng ta trăm năm khó gặp chính thức rời núi, há có thể keo kiệt? Sao có thể vô cố làm yếu tên tuổi chứ?

Đinh Uyển Ngôn, trong nội tâm cảm động một hồi. Sư tôn của mình, từ nhỏ đến lớn, một mực cực kỳ chiếu cố yêu thương. Nhất định phải báo đáp lão nhân gia khi về già. Còn nữa, phu quân, ngươi nhất định không thể có việc gì. Nếu không, Uyển Ngôn sớm muộn sẽ có một ngày, thề phải san bằng Thiên Âm Cung.

- Sư tôn, chúng ta nguyện ý đi theo tùy tùng Uyển Ngôn sư muội, sư tỷ xuất chiến, làm rạng danh Vạn Quỷ Quật chúng ta...

Dưới chướng Vạn Quỷ lão tổ, tu sĩ Trúc Cơ kỳ càng ngày càng nhiều, thực lực cũng càng ngày càng bành trướng. Chuyện này làm cho Vạn Quỷ lão tổ vô cùng vui mừng. Tu thành Nguyên Anh, sáng tạo sự lớn mạnh của Vạn Quỷ Quật, chính là tâm nguyện suốt đời của Vạn Quỷ lão tổ. Hôm nay, hai mục tiêu này, đang từng bước thực hiện được, chuyện này còn khiến hắn khó chịu sao?

- Cũng tốt. Uyển Ngôn! Lần này ngươi xuất chiến, mang theo sư huynh tỷ muội đi cùng. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

Vạn Quỷ lão tổ hơi suy nghĩ một chút, liền đáp ứng nói:

- Các sư huynh đệ tỷ muội các ngươi, so với những tu sĩ pháo hôi kia còn mạnh hơn. Đều nhớ rõ, đồng môn đồng lòng, tất cả đồng tâm. Uyển Ngôn, nếu bọn họ có gì không phục, không đúng, cho phép ngươi ra tay giáo huấn, đã hiểu rõ chưa?

- Đã rõ!

Một dám đệ tử Vạn Quỷ Quật, đồng thanh hô lên.

***

Trong Vô Tận hải vực, Lôi Động một thân áo giáp màu đen, hai cánh giơ lên cao cao, thích ý ngồi lên trên cự pháo đầu chiếc tàu cao tốc dài hơn mười trượng. Đây là tiểu đội của Lôi Động, tọa giá mới nhất, dùng một chiếc tàu cao tốc đoạt được, cũng trong chợ đêm, tốn một cái giá lớn mua cái Hỏa Long Pháo này.

Chỉ cần lắp một miếng Thượng phẩm linh thạch, có thể phóng ra một lần pháp thuật Hỏa Long Pháo. Uy lực tuy chênh lệch với Minh Hỏa Pháo nửa trù, nhưng uy lực lớn khó có được. Mà pháo này, tại Khang châu, có lẽ chỉ là mặt hàng bình thường. Nhưng mà, tại Triệu châu này, nó là đồ vật hãn hữu. Có rất ít tàu cao tốc, chuyên môn lắp pháp thuật pháo này. Cho dù muốn trang bị, cũng không nhất định có phương pháp, cho dù có phương pháp, cũng không nhất định dám xuất ra khoản linh thạch này.

Chiến tranh trước mắt, đã đi vào giai đoạn cuối cùng. Tiền La khí phách phi phàm, một đối một, trực tiếp đánh chết một tu sĩ Kim Đan. Mà Thanh Nương Tử, Thượng Quan, lão Triệu ba tu sĩ Trúc Cơ, hôm nay linh khí giống như dùng súng bắn chim, dưới tình huống một người hai ba kiện Cực phẩm linh khí, khiến cho thực lực của bọn họ, vượt xa tu sĩ Trúc Cơ tầm thường. Chỉ thấy ba người bọn họ nhiều lần chiến năm tên tu sĩ Trúc Cơ, nhưng lại đánh rất dễ dàng, giống như đang chơi trò mèo vờn chuột.

Đối mặt với đội ngũ này, Lôi Động không có cơ hội xuất thủ. Những năm gần đây, loại cấp bậc đội ngũ này, diệt đi tuyệt đối vượt qua mười. Một con Quỷ Tướng quá uy mãnh, uy phong lẫm lẫm lăng không đứng bên cạnh hắn. Mà ở trên đầu một cột băng, một con hung hổ cao khoảng ba trượng, đang ở trên hư không nằm hơi nghiêng trước mặt của hắn. Tùy ý cho tay của chủ nhân của mình, vuốt vuốt nhẹ nhàng trên đầu của nó.

Mà đầu hung hổ này, chẳng những không có nửa điểm cảm giác tức giận, ngược lại còn lộ ra biểu lộ cực kỳ hưởng thụ. Mà hai vật này, đương nhiên là bảo bối Bạo Kích Quỷ Tướng, cùng với Phệ Hồn Ảnh Hổ mà Lôi Động dốc sức đào tạo.

Trải qua hơn bốn năm, Lôi Độngkhông gián đoạn bồi dưỡng, thỉnh thoảng cho nó ăn linh hồn của tu sĩ Kim Đan, thú hồn rốt cuộc cũng đạt tới Kim Đan. Phệ Hồn Ảnh Hổ tấn chức tới Kim Đan, lúc này mới phát huy ra mặt cường đại của nó, không hổ là Tiên Thiên yêu thú trong cơ thể có lưu truyền một tia huyết mạch của thần thú Viễn Cổ, đối phó với yêu thú Kim Đan cùng giai, nó thường thường chiếm cứ thế thượng phong cực lớn. Mà hiện tại, Quỷ Tướng đã tăng lên cấp hai, cũng không phải đối thủ của nó.

Lúc một quỷ một hổ của Lôi Động cùng xuất hiện, tu sĩ Kim Đan sơ kỳ bình thường không phải là đối thủ của hắn. Mà chuyện này làm cho Lôi Động, trong nội tâm vô cùng thoải mái, tuy tu vi hiện giờ là Trúc Cơ tầng mười, cũng đã có thể đối phó tu sĩ Kim Đan sơ kỳ. Trong mắt những tu sĩ khác, quả thực là chuyện không thể tưởng tượng nổi. Nhưng mà, hắn lại làm được, làm được chuyện người bình thường không cách nào làm được.

Về phần Tiền La, những năm gần đây chẳng những hắn trả được tất cả số nợ đã mượn của sư huynh đệ tỷ muội, mà một thân pháp bảo cũng đã thay đổi nhiều lần. Hiện giờ chỉ sợ trong cùng giai, hắn cũng được xem là tinh nhuệ. Cho dù tác chiến với Lôi Động cũng không có thua, nhiều lắm là giằng co không phân trên dưới mà thôi.

Nhưng hắn ở chung với Lôi Động càng lâu, càng ngày càng kính nể Lôi Động này. Mặc dù nói, tu vi của Lôi Động hiện giờ là Trúc Cơ tầng mười, khoảng cách Kim Đan còn có chút khoảng cách. Nhưng mà, trong mắt của Tiền La, chẳng những xem hắn đối đãi như cùng giai còn vô cùng tôn kính hắn. Trên danh nghĩa, hắn là đội trưởng, nhưng mọi chuyện đều phải nghe theo ý kiến của Lôi Động. Lôi Động trên thực tế, chính là người đứng đầu tiểu đội này.

Thậm chí Tiền La mù quáng cho rằng, Lôi Động sớm muộn gì cũng sẽ trở thành hào kiệt của thế giới này, tên tuổi chính là bá chủ danh chấn một phương. Tiền La tự nhận là, không bàn tới chuyện gì khác. Nhưng trong phương diện nhìn người, chính là vốn liếng mà hắn luôn lấy làm kiêu ngạo. Trước kia hắn có thể nhìn trúng Lôi Động, cũng thành tâm thành ý đưa hắn triệu tập nhập ngũ, đó chính là lợi ích và cách nhìn người chính xác nhất cuộc đời này của hắn.

Từ một tu sĩ Trúc Cơ kỳ, đến bây giờ, đã trở thành một con người được các cường giả Kim Đan kỳ dùng ánh mắt sùng bái và kính nể, tất cả những chuyện này là do Lôi Động cho hắn. Không có Lôi Động, hắn cũng không có như bây giờ, như cũ lái chiếc thuyền nhỏ đã hỏng, tại Vô Tận Hải Ngoại Vực này, đánh yêu thú Kim Đan, tùy tiện gặp được đội ngũ khác, còn cầu xin thần bái phật. Càng tỏ ra nhún nhường, nói không chừng sẽ bị tiểu đội khác tiêu diệt, biến thành chiến lợi phẩm của người khác, là hi vọng tấn chức. Thực tế mấy năm này sống kiếp ăn cướp, càng làm cho Tiền La ý thức được sự khủng bố của Vô Tận Hải Vực, cùng với nguy cơ.

Những ngày trước kia, mấy tu sĩ Trúc Cơ kỳ, dám đi ra biển, hắn đúng là bội phục dũng khí trước kia của bản thân mình, đúng là không biết người khác đáng sợ. Tiền La thân là tu sĩ Kim Đan kỳ, cũng phải kính sợ với Lôi Động. Thanh Nương Tư, Thượng Quan, còn có lão Triệu. Đối với Lôi Động, càng kính sợ như thần minh. Không có Lôi Động, bọn họ làm gì có Thuế Phàm Đan để ăn? Làm sao bọn họ có được hai ba kiện Cực phẩm linh khí trong tay? Làm sao có được linh thạch, làm sao có được khôi lỗi, phù triện cường đại? Thậm chí là có một ít pháp thuật công pháp có uy lực không kém?

Bình luận





Chi tiết truyện