chương 1014/ 1216


Mà Đông Phương Phức, Thiên Ma, Lôi Long và các chiến tướng cũng đều chịu sự điều động của Đinh Uyển Ngôn, trong một trận chiến này mọi người đều rất khéo léo kéo được thời gian khá dài.

Một ngày nhìn như có vẻ rất bình thường, đại quân pháo hôi bên phía liên quân đột nhiên bắt đầu rút đi như nước thủy triều, sau đó nhất thời xuất hiện một chi quân đội tinh nhuệ độc nhãn cự nhân thay thế tiến lên. Độc nhãn cự nhân này cũng kế thừa được thiên phú lực lượng kinh người của cự nhân tộc trước kia, sau khi vừa xuất hiện, bọn họ bắt đầu ném mạnh những tảng cự thạch to như những hòn núi nhỏ về phía pháo đài bên Lôi Động.

Những tảng cự thạch này vừa rơi lên bầu trời pháo đài thì đã bị trận pháp phòng ngự cản trở, nổi lên từng trận rung chuyển mạnh mẽ, dưới công kích hung mãnh của độc nhãn cự nhân, hộ sơn đại trận bắt đầu có chút lung lay sắp đổ, có xu thế gần như không còn chống đỡ được.

Đinh Uyển Ngôn đứng phía trên tường thành nhìn một màn này phía xa xa, đầu lông mày của nàng không khỏi cau lại. Tuy rằng mấy trăm tên độc nhãn cự nhân kia cũng không lọt vào trong mắt Đinh Uyển Ngôn, nhưng nàng biết, đó là một tín hiệu của việc đối phương đã mất đi sự kiên trì, bắt đầu không tiếc đại giới vận dụng quân đội tinh nhuệ công phá phòng ngự, hung hăng chiếm lại hỗn độn dị thế giới.

Sở dĩ Lôi Động điều động quân đội tại nơi này phòng thủ, bản thân cũng là muốn tranh thủ thời gian, ngoài ra nhân cơ hội lấy thêm được một ít chỗ tốt. Nhưng nếu như để thuộc hạ của Lôi Động liều mạng ngăn trở liên quân Thâm Uyên chi chủ và Thánh Diệu Vương thì tất nhiên là không có khả năng, cái mất sẽ nhiều hơn cái đoạt được.

Hiểu rõ tính toán trong lòng Lôi Động, Đinh Uyển Ngôn không hề do dự, đưa ra thông tin pháp trận, bắt đầu ban ra một ít tin tức và mệnh lệnh. Đúng lúc Đinh Uyển Ngôn vừa làm xong mấy việc này, sắc mặt nàng đột nhiên khẽ biến, thân thể nàng cảm thấy một trận khó chịu, không kìm được cảm giác muốn nôn mửa trong người.

- Uyển Ngôn, ngươi không sao chứ?

Đông Phương Phức giao hảo từ nhỏ với Đinh Uyển Ngôn, tình cảm giống như tỷ muội. Lúc này nàng cấp bách tiến về phía trước đỡ lấy Đinh Uyển Ngôn, thân thiết hỏi:

- Gần đây ngươi vẫn luôn ở trên tường thành này, có phải tinh thần cảm thấy không tốt sao? Có phải có cảm giác mệt nhọc sao?

- Chắc là không phải.

Đinh Uyển Ngôn lắc đầu nói. Lấy tu vi Hóa Thần sơ kỳ của nàng, tố chất thân thể đã đạt tới một cảnh giới mà người thường không thể tưởng tượng được, vượt xa tất cả những người khác. Đừng nói là phải chỉ huy thủ thành một tháng, cho dù một năm đi chăng nữa thì nàng cũng sẽ không xuất hiện cảm giác uể oải. Đinh Uyển Ngôn lập tức điều khiển thần niệm xem xét lại cơ thể của mình, bỗng nhiên sắc mặt nàng hiện lên vẻ vừa mừng vừa sợ.

- Uyển Ngôn, làm sao vậy?

Bởi vì Đông Phương Phức không hiểu gì nên vội vàng hỏi.

- Không có việc gì, vừa rồi ta hơi thất thần một chút mà thôi.

Khóe miệng Đinh Uyển Ngôn lộ ra một tia hạnh phúc, tươi cười nói. Bàn tay nàng lúc này ôm lấy tiểu phúc của mình, sau đó phân phó:

- Đông Phương Phức, thỉnh cầu ngươi xuất lĩnh năm trăm Bạch Giáp Binh xung phong chém giết đám người Độc nhãn cự nhân này, bằng không thì bọn chúng lại không kiêng kể gì, trận pháp phòng hộ của chúng ta sẽ bị phá vỡ mất.

Đối với điều này thì tất nhiên Đông Phương Phức sẽ không từ chối. Tuy rằng nàng chưa bao giờ nói rõ rằng mình chính thức gia nhập vào trong trận doanh của Lôi Động, nhưng hầu như tất cả mọi người, bao gồm cả nàng trong đó đều cam chịu trở thành một trong những thành viên trung tâm của thế lực Lôi Động. Huống hồ chi Lôi Động đối xử với nàng vô cùng tốt, đãi ngộ hầu như là ngang bằng với Đinh Uyển Ngôn, bằng không thì mặc cho thiên tư của Đông Phương Phức cao thế nào đi chăng nữa cũng kiên quyết không có khả năng thăng cấp tới cảnh giới Hóa Thần kỳ trong thời gian mấy trăm năm ngắn ngủi được.

Đông Phương Phức mặc một thân hắc sắc thượng phẩm linh bảo chiến giáp, tự mình suất lĩnh năm trăm dực thần tộc Bạch Giáp Binh, giống như một lưỡi đao sắc bén đánh thẳng vào trong lòng quân địch, nhưng nơi Đông Phương Phức đi qua đều giống như băng tuyết sôi trào, tiên huyết bay tán loạn, mục tiêu đánh thẳng tới đám Độc nhãn cự nhân kia.

Cường giả Hóa Thần kỳ lao vào trong lòng quân địch giống như hổ nhập đàn dê, không ai có thể địch lại. Mặc dù là tồn tại Nguyên Anh kỳ thì cũng khó mà chống đỡ được Đông Phương Phức hai ba chiêu, huống chi Đông Phương Phức cũng không chỉ có một thân một mình, phía sau nàng còn có năm trăm binh lính Bạch Giáp Binh, tuy rằng bị Đoạt tâm ma đã khống chế nhưng thực lực vẫn rất cường hãn, chiến đấu một cách điên cuồng bất kể sống chết của bản thân. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Một chi bộ đội xung phong liều chết trên chiến trường như vậy giống như một lưỡi đao sắc bén đánh thẳng vào quân địch bên trong cấm không pháp trận, khí thế ngập trời, làm cho đám quân đội dân bản xứ không thể chống đỡ được nửa phần. Sau khi mạnh mẽ mở ra được một đường máu, Đông Phương Phức hiện lên sát khí mười phần quát to lên một tiếng, thân ảnh của nàng hầu như biến thành một đường kẻ chỉ cực nhỏ, huyền băng chi khí quanh thân nàng hóa thành vô số lưỡi đao sắc bén, giống như long quyển phong cuồng bạo tàn sát bừa bãi đám địch nhân xung quanh, hơn mười tên Độc nhãn cự nhân có thực lực cường đại, tướng mạo tàn bạo, dữ tợn lập tức bị nàng xé tan thân thể thành từng mảnh vụn.

- Hóa thần cường giả.

Mấy tên độc nhãn cự nhân vốn cường đại lúc này sợ hãi kêu thảm lên vài tiếng, sĩ khí của chúng nhất thời giảm mạnh.

Nhưng Đông Phương Phức lúc này hoàn toàn tương phản với lúc bình thường, nàng kế thừa truyền thống Thiên Ma nhất mạch vô cùng hoàn hảo, trên chiến trường Đông Phương Phức lập tức biến thành một sát thần cuồng bạo. Khi chiến ý của nàng tăng cao đến mức tận cùng, mặc dù đám Độc nhãn cự nhân đã đạt tới tu vi Nguyên Anh kỳ nhưng cũng không thể chống đỡ được quá hai chiêu của nàng, liên tiếp ầm ầm ngã xuống mặt đất.

Chỉ trong khoảnh khắc, không dưới hai trăm tên Độc nhãn cự nhân đã chết dưới tay Đông Phương Phức, đám Độc nhãn cự nhân còn lại cũng bắt đầu hoảng hốt, sĩ khí tan vỡ hoàn toàn, liên tục lui về trong khe nứt không gian.

- Grào grào... ngao...!!!

Một tên Độc nhãn cự nhân có thân thể cao to dị thường, toàn thân giống như hắc thiết xuất hiện từ trong khe nứt không gian. Khí tức trên người hắn phát ra áp bách làm cho người khác phải hít thở không thông. Không những vậy, sau khi tên Độc nhãn cự nhân này xuất hiện tại hỗn độn dị không gian, thân hình hắn vẫn đang không ngừng lớn vọt lên.

Chỉ trong thời gian vài hơi thở, thân hình của tên Độc nhãn cự nhân này đã tăng vọt thêm vài chục trượng, trở thành một người khổng lồ cao gần bốn mươi trượng, có thể so sánh với một toàn lầu các cao lớn được rồi.

- Rống...!!!

Quang cảnh Độc nhãn cự nhân bị Đông Phương Phức phanh thây đầy đất làm cho hắn trở nên phẫn nộ, cuồng bạo. Sau khi tên Độc nhãn cự nhân này rống giận lên một tiếng, một đạo sóng âm vô hình lập tức khuếch tán ra xung quanh, không gian trước mặt hắn cũng vỡ tan thành từng mảnh nhỏ, sóng âm cuồng bạo mang theo mảnh vỡ không gian mạnh mẽ đánh về phía Đông Phương Phức.

Bình luận





Chi tiết truyện