chương 612/ 1216


Làm xong tất cả việc này, Lôi Động mới cung kính hướng về U Minh quỷ đế chắp tay nói:

- Đa tạ tiền bối đã ban cho Cửu U Quỷ Diễm, việc này vãn bối nhất định sẽ khắc vào tâm khảm, ngày sau nếu tiền bối có gì sai phái, cho dù nhảy vào dầu sôi lửa nóng vãn bối cũng không chối từ.

Tuy rằng tuổi tác Lôi Động không lớn nhưng hắn cũng là một người hiểu biết. Sự cẩn trọng vừa rồi của U Minh quỷ đế cũng không dấu diếm được ánh mắt của hắn. Lôi Động bội phục thực lực của U Minh quỷ đế, đồng thời cũng có chút buồn cười trong lòng, đường đường là một quỷ đế mà có chút không phóng khoáng, thảo nào thủ hạ kia của U Minh quỷ đế lại sinh ra tâm tư phản nghịch.

Ý niệm của Lôi Động thông thường đều là muốn lúc đền đáp ân tình, sẽ làm những việc trong khả năng của mình. Nếu như những việc hắn không muốn làm hoặc không làm được, cho dù bức bách thì hắn cũng không chịu. Hắn cũng không muốn sự tình trở thành nửa vời, mặc dù nhận nhân tình nhưng lại làm cho đối phương lưu lại vẻ không vui trong lòng.

Sau khi xác nhận được Lôi Động đích thực là bất phàm, sắc mặt U Minh quỷ đế nhìn hắn tốt hơn nhiều, lại thấy hắn đối với mình cung kính như vậy, không khỏi gia tăng thêm vài phần hảo cảm, phất phất tay nói:

- Con Cửu U Quỷ Diễm này từ giá trị mà nói, mặc dù kém hơn con U Minh Tinh Hoa nửa phần, nhưng cũng là kỳ trân hiếm thấy trong thiên hạ. Hiện nay U Minh Tinh Hoa và Cửu U Quỷ Diễm kia đều để hết trên người ngươi hưởng dụng rồi. Như vậy thì Ẩn Long bội trên người Thiên quỷ đế giao cho trẫm xử trí đi, coi như là trẫm thiếu ngươi một cái ân tình.

- Mặc dù tiền bối không nói thì vật đó cũng muốn kính dâng lên cho tiền bối.

Lôi Động không do dự chút nào, trực tiếp lấy ra Ẩn Long bội, cung kính đưa cho U Minh quỷ đế.

Điều này lại làm cho U Minh quỷ đế cảm thấy giật mình, ngữ khí có vẻ dị thường nói:

- Lôi Động, Ẩn Long bội này là tiên thiên linh bảo lưu truyền từ thời viễn cổ tới nay, sở hữu tác dụng nghịch thiên ẩn dấu khí tức, cho dù là Luyện Khí kỳ tu sĩ sử dụng, kể cả cường giả Thần cấp cũng không thể nhìn ra được thực lực chân chính. Ngươi cứ như vậy mà giao ra cho trẫm sao?

Lôi Động cũng làm ra một bộ dáng thản nhiên nói:

- Ẩn Long bội này chung quy cũng là vật của Minh Vực, vãn bối chiếm hữu cũng cảm thấy ái ngại. Huống chi, trong dòng xoáy u minh lúc trước, nếu như không có tiền bối không thèm để ý đến thương thế của mình, ra tay thi triển thần thuật cứu vãn bối một mạng thì lúc này làm sao vãn bối còn có thể đứng đây để nói này nói nọ? Về phần nhân tình thì vãn bối còn xin tiền bối thu hồi lại đi, làm một vãn bối, hiếu kính với tôn trưởng một chút thì sao còn đòi lấy lại nhân tình, chẳng phải là làm cho người ta chê cười hay sao?

Tiểu tử này quả nhiên không phải là kẻ đầu đường xó chợ. Lôi Động nói một phen vô cùng cẩn thận nhưng lại làm cho bản thân U Minh quỷ đế phải tự nghĩ rằng mình lấy lòng tiểu nhân đo lòng quân tử, tự có chút xấu hổ trong lòng. Sự hảo cảm của U Minh quỷ đế đối với Lôi Động lại tăng thêm vài phần, vô ý thức gật đầu sau đó nói ra tình hình thực tế:

- Trẫm cần Ẩn Long bội này của ngươi kỳ thực cũng không phải vì bản thân trẫm, tương lai cũng là để lưu cho tiểu U mà thôi. Từ hành động của tên Thiên quỷ tiểu nhi thì chắc hẳn là tam đế khác của Minh Vực cũng có người tham dự vào, nói không chừng cả ba người đều có phần trong đó. Nếu trẫm ở vào thời kỳ toàn thịnh thì cho dù bọn họ có liên thủ nhảy nhót đến cỡ nào cũng không làm nổi lên chút sóng gió gì, chỉ có điều hiện nay trẫm có một chút lo lắng, khí thế của trẫm hiện nay bị suy yếu đi nhiều, sợ rằng không trấn áp được bọn hắn. Nguồn truyện: Truyện FULL

- Nguyên lai tiền bối muốn dùng Ẩn Long bội để lừa dối bọn họ, không cho bọn họ nhìn ra thương thế của mình.

Lôi Động "bừng tỉnh đại ngộ" gật đầu nói, sau đó cố ý nhíu nhíu mày, suy nghĩ một chút rồi cười khổ nói:

- Xin thứ cho vãn bối nói thẳng, tiền bối thống trị quỷ tộc mấy nghìn năm, dưới trướng khó bảo toàn không có Thiên Quỷ Vương thứ hai, thứ ba... Cánh rừng lớn thì loại chim gì cũng có. Vãn bối thấy không bằng nên tương tế tựu kế, thuận tiện thanh lý ẩn hoạn một chút.

U Minh quỷ đế chấn động trong lòng, trầm ngâm một lúc lâu rồi hơi thở dài nói:

- Nhân loại các ngươi vẫn là chủng tộc am hiểu mưu lược. Không tồi, tương kế tựu kế, trẫm muốn nhìn xem lần này hài kịch nhảy nhót như thế nào.

Kỳ thực Lôi Động khuyên bảo như vậy cũng không phải là vì suy nghĩ cho U Minh quỷ đế.

Hắn sớm đã quyết định giải trừ ràng buộc với tiểu U, cũng giúp một chút cho tương lai tiểu U lên làm quỷ đế Minh Vực. Nếu như mạnh mẽ giữ nàng bên người, thứ nhất là làm cho tiểu U có chút thua thiệt, thứ hai lại đắc tội với U Minh quỷ đế, thứ ba là chờ đến khi nàng lên làm quỷ đế thì sẽ trợ giúp mình được rất nhiều.

Bất luận nhìn từ góc độ nào thì giải trừ khế ước huyết tế với tiểu U cũng chỉ có lợi mà thôi, còn giúp đỡ một chút thì U Minh quỷ đế và tiểu U có gì khác nhau đâu, cớ sao mà lại không làm?

Thực lực cá nhân thì vẫn hơi thấp một chút, nhưng thực tế thì tu vi của Lôi Động cũng đã tăng lên được Kim Đan trung kỳ, lại lại Kim Đan trung kỳ đỉnh phong, chỉ cần cố gắng tu luyện vài năm nữa là có thể thăng lên Kim Đan hậu kỳ, chính là tồn tại cao giai rồi.

Điều làm cho Lôi Động thỏa mãn chính là trình độ thần niệm của hắn đã vượt qua tu sĩ Kim Đan kỳ bình thường, có thể gần như tương đương với một tu sĩ Nguyên Anh Kỳ tầm thường nào đó.

Tính về cường độ thần niệm, Lôi Động tin tưởng rằng cho dù A Sửu tấn cấp lên quỷ vương sơ kỳ thì mình cũng miễn cưỡng có thể khu sử được. A Sửu tuy rằng có chút không bằng với tiểu U nhưng đối với Kim Đan tu sĩ như Lôi Động thì sử dụng vẫn rất tốt.

Nói đến lúc này, trong lòng Lôi Động cũng cảm thấy sảng khoái không ngừng. Một chuyến đi tới Minh Vực này thật đúng là đáng giá, phi thường có giá trị. Tính đến ba loại bảo vật khó có được, mình đều thu thập được hết toàn bộ, giúp cho thực lực của mình bạo tăng lên một khoảng lớn. Lôi Động tin tưởng nếu như mình luyện chế thành công kiện cực phẩm pháp bảo Vạn Quỷ Phiên kia, hơn nữa A Sửu tấn cấp lên quỷ vương thì mặc dù mình đơn độc chống lại Nguyên Anh sơ kỳ tu sĩ cũng không cần phải sợ hãi nữa.

***

Trong lúc nhất thời, trong lòng Lôi Động cũng có chút dâng trào sục sôi lên. Bản thân mình từ lúc mới nhập môn, luôn phải nơm nớp lo sợ, dáng dấp thể hiện ra bên ngoài ai cũng có thể khi dễ được. Nhưng cho tới bây giờ, tuy rằng cũng chưa thể nói là oai phong một cõi, nhưng cũng đã từ từ tiếp cận đến tầng lớp đỉnh chóp của kim tự tháp trên thế giới này. Bản thân mình đi từng bước một tiến tới, trải qua không ít đắng cay, nhưng có một điều mà chỉ một mình Lôi Động mới có thể biết.

Bình luận





Chi tiết truyện