chương 563/ 1216


Đinh Uyển Ngôn ở một bên thấy vậy chỉ biết ngây ra không nói được lời nào. Trước đó Lôi Động mời ba tu sĩ Nguyên Anh kỳ, hợp lực giải quyết Lý Diệu, đối với nàng mà nói, đã là một sự tình không thể nào tin tưởng nổi. Vậy mà giờ này, Thái thượng trưởng lão Huyết Ma trong tông phái tiếng tăm lừng lẫy, dường như còn phải nghe theo mệnh lệnh của phu quân mình. Trong lời đối thoại của hai người, động một cái là linh quỷ cực phẩm, nếu không thì lại là huynh đệ Hóa Thần kỳ, quả thực khiến cho Đinh Uyển Ngôn có phần choáng váng.

Bất quá, Đinh Uyển Ngôn xưa nay nhu thuận, chỉ đứng ở phía sau nhìn Lôi Động xử lý tất cả mọi việc.

Đợi sau khi Lôi Động bàn giao tất cả mọi việc rõ ràng, lúc này mới dẫn người lặng yên không một tiếng động rời đi, không làm kinh động tới bất kỳ kẻ nào. Vậy là Lý Diệu đáng thương kia cũng hoàn toàn biến mất từ đó. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

***

Thời gian vội vã, thời gian nửa năm lại nhoáng một cái đã qua. Trong thời gian này, bên trong Âm Sát tông phát sinh hai sự tình không lớn không nhỏ. Thứ nhất chính là Khô Cốt Lão Ma của Khô Cốt Phong trong quá trình phụng mệnh ra ngoài làm nhiệm vụ đã bị sát hại, thi cốt chẳng còn. Trên dưới Âm Sát tông vô cùng tức giận, sau đó đem mọi tội trạng đổ hết lên đầu Thiên Âm cung. Trong lúc nhất thời, quan hệ giữa hai tông lại một lần nữa trở nên ác liệt, giao chiến liên tục khắp mọi nơi.

Thứ hai, chính là đệ tử thân truyền Lôi Động của Vạn Quỷ Lão Tổ đã chính thức trở về, hắn mất tích vài chục năm, đến hôm nay đã là nhân vật Trúc Cơ hậu kỳ. Sở dĩ việc Lôi Động trở về lại tạo thành một chấn động nho nhỏ, cũng bởi vì trước khi hắn mất tích, đã rước phải rất nhiều rắc rối, cùng với Thiên Âm cung tranh giành thăng cấp đạo hỏa. Đương nhiên, vì sao mất tích, làm sao trở về, Lôi Động cũng đã viện ra được một lý do.

Chỉ nói là mình bị giam trên một hòn đảo đơn độc vài chục năm, đến gần đây mới thoát khốn được. Bằng không, những việc hắn trải qua, khẳng định sẽ bị một số Thái thượng trưởng lão trong tông phái tỏ ra nghi ngờ. Nhất là quan hệ đến Khang Châu, cùng với lộ tuyến qua lại chính xác, các loại chuyện phiền toái sẽ nhiều vô kể. Huống chi bản thân Lôi Động cũng muốn giữ kín những bí mật này, tranh thủ mang đến cho mình lợi ích lớn nhất.

Bởi vậy, ngoại trừ một số người hiểu rõ ra, ai cũng không biết hiện nay Lôi Động đã phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất. Còn hắn, vẫn như cũ chỉ là một tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, không hiện sơn, không lộ thủy.

Trong nửa năm này, Lôi Động ngoại trừ tu luyện theo lệ thường ra, cũng đã bỏ rất nhiều thời gian ở cùng cha mẹ, thê tử và sư tôn. Ngoại trừ những việc đó, còn xuất hiện một sự tình thiếu chút nữa khiến Lôi Động lăn ra ngất.

Nguyên nhân chính là Thượng Quan Hồng dùng quỷ cổ liên tục lừa gạt, mời chào một nhóm tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, sau đó bí mật an bài cho bọn họ nhiệm vụ đi bắt linh quỷ, liệt quỷ. Âm thầm đưa ra lý do chính là, muốn luyện chế quỷ cổ cần phải dùng tới rất nhiều liệt quỷ.

Nhưng kỳ thực đó lại là vật để Lôi Động tinh luyện Hồn Châu, thôi hóa linh quỷ. Lôi Động luôn mơ ước có thể thôi hóa ra một con thiên linh quỷ, nhưng sau khi tiêu tốn vô số tài liệu, Lôi Động đưa ra một kết luận, đó chính là không thể nào thôi hóa ra được thiên linh quỷ.

Đang trong lúc vô cùng chán nản, Đinh Uyển Ngôn lại chẳng biết từ đâu lấy ra cho hắn một con.

Trong đôi mắt của Lôi Động đang nhìn vào con Thiên linh quỷ đang bị phong ấn trong Dưỡng Hồn Tháp, trải qua giám định, kim quang sáng lạn, chói mắt. Trong đó có linh quang màu trắng, giống như ngôi sao sáng trên bầu trời đêm, mê người tới cực điểm, Thiên Linh quỷ, vừa nghe tới cái tên này, trong nội tâm của Lôi Động có chút kích động, nhất là Phệ Hồn Tháp của hắn không cách nào huyễn hóa ra Thiên linh Quỷ, hắn đã biết rõ vật này trân quý thế nào.

Nếu nói Cực phẩm linh quỷ vật ấy, có thể dùng cái giá trên trời để cân nhắc. Thiên linh quỷ, đây là chí bảo vô giá. Nhưng càng làm cho Lôi Động cảm động là, thê tử Uyển Ngôn của mình, sau khi đạt được một con Thiên linh quỷ, không chút do dự hoặc không bỏ được, đưa ngay cho mình. Thần sắc biểu lộ đó, giống như đây không phải là Thiên Linh quỷ, mà chỉ là con Hạ phẩm linh quỷ bình thường mà thôi.

Lôi Động biết rõ, trên thế giới này, mặc dù là phu thê. Nhưng vì tài sản, vì sinh mệnh, vi đủ loại nhân tố mà cãi nhau, trở mặt thành thù nhiều vô số kể. Uyển Ngôn có thể làm ra việc như thế, hiển nhiên đã đem Lôi Động đặt ở vị trí đầu tiên trong lòng, thậm chí, vượt xa chính nàng ta.

Không có cự tuyệt hảo ý của ái thê, cũng không cảm ơn một tiếng. Lôi Động chỉ muốn dùng tâm tình của mình cảm kích nàng, vạch đầu ngón tay, bắt đầu dùng máu huyết tế luyện con Thiên linh quỷ này. Thật lâu về sau, con Thiên linh quỷ giống như đã uống no máu rồi, hóa thành một huyết kén.

Sắc mặt có chút tái nhọt, Lôi Động tổn thương nguyên khí, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Đinh Uyển Ngôn. Hai người ôm nhau, Lôi Động từ bên trong thần hồn, gọi Phệ Hồn tháp ra, chậm rãi nói công hiệu của Phệ Hồn Tháp cho Đinh Uyển Ngôn nghe.

Đinh Uyển Ngôn lẳng lặng nghe, trong đôi mắt đã hiện ra một tia thần sắc kinh ngạc.

Đoán chừng nàng tuyệt đối không ngờ rằng, Lôi Động thình lình lại có được bảo bối nghịch thiên như thế. Cũng khó trách, hắn sớm có được Thượng phẩm linh quỷ.

- Uyển Ngôn, là ta không tốt.

Trong ánh mắt Lôi Động, có chút áy náy nói với nàng:

- Ta và nàng là phu thê, là một thể, nhưng ta...

- Lôi Động, không cần nói thêm nữa, ta hiểu rõ.

Đinh Uyển Ngôn cũng không có chút trách móc, ngược lại nàng thò bàn tay trắng nõn ra che miệng của hắn lại, trong ánh mắt có chút dị sắc, ôn nhu nói:

- Thế đạo hiểm ác, Uyển Ngôn có thể tưởng tượng được, phu quân khi còn bé có được dị bảo như thế, tâm tình phức tạp bất an thế nào. Nhưng cũng do phu quân cẩn thận chặc chẽ, nếu không người mang dị bảo, chỉ cần lộ ra một chút tiếng gió thôi, tuyệt đối không may mắn thoát khỏi cái chết. Uyển Ngôn càng phải cảm tạ phu quân, chịu đem cái thiên đại bí mật chia xẻ với Uyển Ngôn, Uyển Ngôn có thể cảm nhận được phu quân ngươi đối với Uyển Ngôn có tín nhiệm không giữ lại. Cám ơn ngươi, phu quân, Uyển Ngôn cảm giác rất hạnh phúc.

Giờ khắc này, Lôi Động cảm nhận tâm hồn của hai người có cảm giác dung hợp với nhau, hai trái tim, giống như tương liên với nhau.

- Uyển Ngôn, kỳ thật ta còn có một thiên đại bí mật.

Trong ánh mắt của Lôi Động, hiện ra thần sắc kiên định nhất từ trước tới nay, nói:

- Kỳ thật phu quân ta, cũng không phải là người vốn có trên thế giới này...

Lôi Động đem chuyện hắn ở kiếp trước chậm rãi nói ra, lại nói tới chuyển thế trọng sinh, giữ lại trí nhớ kiếp trước, từng cái một nói ra với Đinh Uyển Ngôn.

Trong câu chuyện này, Đinh Uyển Ngôn nghe được, trong đôi mắt có dị sắc bắn ra liên tục, bụm cái miệng nhỏ nhắn, đôi mắt hạnh phúc cảm thấy hứng thú mở to, nói:

- Hẳn kiếp trước phu quân là tu sĩ vô cùng cường đại, nếu không thần hồn sau khi xuyên việt hư không, tuyệt đối không có khả năng giữ được trí nhớ.

Bình luận





Chi tiết truyện