chương 372/ 1216


Trên mặt Lôi Động lộ ra thần sắc cảm kích, lại tỏ vẻ cảm tạ đối với Dạ Xoa Vương. Trong tay cầm ba thứ đồ vật, viên Liệt Thiên Lôi kia tối đen mà tròn xoe, nhưng mà Lôi Động lại có thể cảm nhận được một cỗ lực lượng hủy thiên diệt địa ở trong đó. Về phần cực phẩm linh thạch, Lôi Động cảm thấy luyến tiếc không muốn rời. Dù sao thì vật ấy cũng cực kỳ trân quý, hơn nữa còn là vật phẩm tiêu hao. Mặc dù đối với hắn mà nói, dùng cực phẩm linh thạch để tu luyện hoặc là bổ sung chân khí thì cũng là một chuyện quá mức xa xỉ.

Cái tấm phù triện cuối cùng kia khi Lôi Động cầm vào trong tay thì có thể cảm thấy một cỗ hơi thở lạnh lẽo. Hắn có thể cảm nhận được ở trong đó ẩn chứa lực lượng nhàn nhạt, hiển nhiên vật ấy tuyệt đối không phải là thứ vật phẩm tầm thường gì. Dựa theo lời chỉ điểm của Dạ Xoa Vương, Lôi Động liền dùng tốc độ nhanh nhất để tế luyện.

Tin tưởng ở trong thời điểm nguy hiểm, tùy lúc hắn đều có thể khởi động cái phù triện Hộ Thể Thuật này. Trong lúc tế luyện hắn cũng cảm nhận được rõ ràng ở bên trong cái vật này có phong ấn một cái pháp thuật lá chắn hộ thể cực kỳ cường đại. Bởi vậy trong lòng hắn lại càng yên tâm hơn. Dù sao thì nếu Dạ Xoa Vương không thành tâm muốn để bọn họ sống sót thì cũng không cần phải làm việc thừa thãi, đưa ra vật phẩm trân quý như vậy.

- Việc này không nên chậm trễ, nếu đợi lát nữa, vật ấy sẽ tiếp tục lớn lên và bắt đầu phá hoại mãnh liệt hơn.

Dạ Xoa Vương bắt đầu thúc giục nói.

- Vì tiết kiệm chân khí cho các ngươi, bổn vương sẽ tiễn các ngươi một đoạn đường trước.

Không đợi hai người kịp mở miệng, cả người Dạ Xoa Vương bốc lên một cỗ hơi nước màu đen, thổi bay hai người vào bên trong. Lôi Động chỉ cảm thấy trước mặt tối sầm, áp lực mãnh liệt đột nhiên bùng lên. Hắn có thể cảm giác được, lúc này tốc độ của hắn đang tăng lên cực nhanh.

Cũng không biết tốt độ này đến tốt cùng là nhanh như thế nào. Nhưng mà có thể khẳng định được một chút, ít nhất tốc độ này cũng không thể nhanh hơn Lôi Động tự mình sử dụng Tu La Chi Dực. Dù sao thì thực lực bản thân của Dạ Xoa Vương, nhiều lắm cũng chỉ có thể tương đương với Tu La Vương mà thôi.

Không tới một lát sau, đám sương mù dày đặc mù đen mắt đầu tiêu tán. Lúc này Lôi Động mới khôi phục tự do, tập trung nhìn vào những tia sáng kỳ dị vặn vẹo ở xung quanh.

Có lẽ là bởi vì không gian bị vặn vẹo, lưu chuyển nên khiến cho cảnh vật ở trước mắt cực kỳ quỷ dị mà xinh đẹp. Ít nhất thì cả đời này Lôi Động cũng chưa bao giờ được thấy qua cảnh vật bực này. Nhưng mà Lôi Động cũng cảm thấy được một cỗ hấp lực cường đại đang không ngừng lôi kéo hắn đi vào vị trí trung tâm.

Không ngừng vận khởi chân khí để chống lại, cùng lúc đó hắn lại xòe rộng đôi Tu La Chi Dực lên, chặn đứng dòng không khí đang lưu chuyển vặn vẹo kia. Quả nhiên, sau khi được Tu La Chi Dực bao vây, lực lượng lôi kéo thật lớn đã bị tiêu tán gần hết, khiến cho người ta thoải mái hơn rất nhiều. Lúc này hắn mới có thời gian nhàn hạ để đánh giá những người khác. Ba tên Dạ Xoa, trong đó tự nhiên là có cả Dạ Xoa Vương.

Mà hai tên còn lại kia thì thân mình cao khoảng chừng trên dưới ba trượng, cùng đồng dạng đều có khí thế phi phàm. Toàn thân đều khoác một bộ áo choàng màu tối, cầm trong tay một thanh tam xoa kích màu đen. Quanh thân có một tầng quang thuẫn lưu chuyển, hiển nhiên là do thánh vật trong tộc của bọn họ phát ra. Lại nhìn về chỗ Đạm Đài Băng Vân, nàng cũng giương đôi cánh chim trắng muốt trơn bóng kia ra để tự bảo vệ bản thân.

- Được rồi, tất cả mọi người đã hiểu được nhiệm vụ của mình rồi chứ? Chuyến đi này, bổn vương cũng chỉ có thể chúc cho vận khí của các vị tốt một chút.

Dạ Xoa Vương thật đúng là ăn ngay nói thật, sắc mặt nghiêm nghị nói. Nguồn truyện: Truyện FULL

- Lôi Động, Băng Vân, nếu hai người các ngươi có cái gì bất trắc, bổn vương sẽ đích thân đến Thiên Âm Cung và Âm Sát Tông để giải thích. Xuất phát.

Hắn vừa dứt lời, liền hướng về địa phương có màu sắc nồng đậm nhất mà bay đi.

Kế hoạch vừa rồi đã được bàn tính kỹ càng. Dạ Xoa Vương sẽ đi đến địa phương mạnh nhất của lốc xoáy chính là trung tâm của cơn lốc. Mà bốn người còn lại thì phân ra làm bốn hướng. Đối mặt với đại sự lớn như vậy, Lôi Động cũng không dám có chút lười biếng.

Vào lúc này, Lôi Động bỗng nhiên lại liếc mắt nhìn Đạm Đài Băng Vân một cái, sau đó hít một hơi thật sâu. Xòe rộng Tu La Chi Dực ra, nhằm về địa phương mình được phân công mà bay đến. Đôi cánh vẫy mạnh một cái, cả người liền bay về cái địa phương kia nhanh như chớp.

Ở phía xa nhìn lại thì cảm thấy cái lốc xoáy này dường như không lớn. Nhưng trên thực tế, đường kính của cái vật ấy đã đạt tới hơn mười dặm. Từ chỗ Lôi Động xuất phát đến địa phương được phân công cũng khoảng chừng mười dặm. Sau khi liên tiếp chớp động đôi cánh ba lần hắn mới có thể tới được mục tiêu Dạ Xoa Vương đặt ra cho hắn trước đó.

- Tốt lắm Lôi Động. Ngươi đã đến được vị trí kia, tạm thời đừng vội nhúc nhích, cứ đứng điều tức để hồi phục chân khí, lát nữa sẽ chuẩn bị chạy trốn.

Thanh âm của Dạ Xoa Vương quỷ dị trực tiếp xuất hiện ở bên tai Lôi Động. Điều này khiến cho Lôi Động ngạc nhiên một trận. Dạ Xoa Vương không hổ là Dạ Xoa Vương. Ở trong hoàn cảnh tồi tệ này, hơn nữa dưới khoảng cách xa như vậy mà vẫn có thể dễ dàng nắm bắt được hành tung của mình. Có thể truyền âm vào trong tai của mình một cách cực kỳ chính xác.

Lôi Động cũng vội vàng nuốt vào một viên Tiểu Uân Hoàn đan. Cùng lúc đó liền không có chút đau lòng cầm cực phẩm linh thạch ở trong tay để hấp thu lực lượng trong đó, bổ sung linh khí của chính mình. Hắn vừa mới cầm đến tay, khẽ hấp một cái liền cảm thấy một cỗ linh khí tinh khiết thanh lương đang không ngừng tràn vào trong cơ thể mình.

Loại tinh khí này là thứ linh khí tinh khiết nhất mà Lôi Động đã từng thấy. Chỉ hơi lưu chuyển một vòng trong cơ thể đã khiến cho Huyền Âm chân khí của Lôi Động nhanh chóng hồi phục. Tốc độ này so với dùng thượng phẩm linh thạch thì nhanh hơn gấp hai lần.

Cảm thụ được tia thanh lương kia và chân khí cũng được khôi phục rất nhanh, trong lòng Lôi Động chỉ còn một loại cảm giác sảng khoái. Viên cực phẩm linh thạch này không hổ là cực phẩm linh thạch. Ngay cả so với thượng phẩm linh thạch thì cũng tốt hơn rất nhiều lần. Chớ có xem thường cái tốc độ nhanh gấp hai lần này.

Nhất là trong lúc chiến đấu, chân khí cực kỳ suy yếu, nếu có thể dùng tốc độ khôi phục nhanh hơn gấp hai lần so với thượng phẩm linh thạch thì đây sẽ là đáng quý bực nào? Hiếm có như thế nào? Cái này cũng khiến cho Lôi Động có chút động tâm. Nếu như có một hai viên cực phẩm linh thạch để ở trong người thì sẽ tốt hơn rất nhiều. Xa xỉ, mặc dù nói là thực xa xỉ, nhưng mà không thể không thừa nhận, thứ đồ chơi này dùng rất tốt.

Không bao lâu, dưới sự trợ giúp của Tiểu Uân Hoàn đan và cực phẩm linh thạch, lượng linh khí Lôi Động bị hao tổn mất khi bay đến đây đã được khôi phục hoàn toàn.

Bình luận





Chi tiết truyện