chương 316/ 1216


Có tu sĩ kim đan ở đây, Lôi Động cũng không muốn coi thường sự tồn tại của Âu Dương thống lĩnh. Thần niệm của hắn chợt động, lập tức liền đình chỉ lại toàn bộ công kích của thủ hạ. Chậm rãi thu hồi bọn hắn, diễn cảm bình thản chắp tay đối với số một.

- Số một sư huynh, đa tạ.

Sắc mặt của số một cực kỳ khó coi, có nằm mơ hắn cũng thật không ngờ chính mình sẽ bị thua ở trong tay của một tên tu sĩ Trúc cơ tầng thứ sáu. Pháp thuật hắn sử dụng cũng là U Minh Đại Pháp nhất hệ. Số một này cũng có chút không nghĩ ra, Lôi Động này đã làm gì mà thần niệm lại cường đại như vậy? Lấy tu vi tầng thứ sáu, rõ ràng có thể gọi ra ba con Quỷ vệ cấp tám?

Hơn nữa lấy tuổi của hắn, dù cho là trung phẩm linh quỷ thì ngàn vạn lần cũng không thể nuôi dưỡng được đến loại trình độ này. Đối với việc này chỉ có một loại giải thích, ba con quỷ vệ này của hắn đều là thượng phẩm. Nhưng cho dù đều là thượng phẩm linh quỷ, vậy cũng không thể giải thích được vì sao Lôi Động có thể chỉ huy ba con Quỷ vệ cấp tám tới trình độ này?

Đáng tiếc, đáng tiếc là chính mình không có được thượng phẩm linh quỷ. Nếu không lấy tu vi tầng mười hai của mình, chỉ huy ba con quỷ vệ cấp mười vẫn dư sức, cho dù là có một hai con cấp mười một cũng được. Nếu như vậy, chiến cuộc ngày hôm nay cũng không phải đơn giản như vậy.

Trong tông phái, ngẫu nhiên thu được một hai con thượng phẩm linh quỷ thì cũng không đến phiên số một lấy được. Tuy rằng thứ này có giá trị tương đương với cực phẩm linh khí, đều thuộc về những thứ tốt cực kỳ hiếm thấy. Nhưng vấn đề ở chỗ nếu là cực phẩm linh khí, Kim đan lão tổ không nhất định sẽ tranh giành với ngươi. Nhưng nếu là thượng phẩm linh quỷ, đó là thứ tất cả các tu sĩ Kim đan đều muốn, nhất định sẽ giành. Cũng là bởi vậy, đối với một ít tu sĩ trúc cơ kỳ mà nói, cực phẩm linh khí có thể cầu, nhưng thượng phẩm linh quỷ thì thật sự là quá khó khăn.

Đến tận bây giờ, đã chính mình mở mồm nói đầu hàng. Mặc kệ ở trong lòng có căm giận và bất bình như thế nào, số một vẫn phải thi lễ đối với Lôi Động, cười khổ nói. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

- Lôi sư đệ quá khiêm nhượng rồi, lấy thực lực của đệ đã có tư cách để đi tranh giành chức vụ đội trưởng rồi. Nhưng mà hiện tại đệ mới là số một. Hiện tại đệ có thể gọi ta là số bốn mươi bốn.

Những phía bên dưới là một mảnh sôi trào. Tất cả mọi người đều nghe nói Lôi Động cực kỳ lợi hại, nhưng người nghĩ đến Lôi Động có thể đánh bại số một thì cũng không nhiều lắm. Lập tức ánh mắt của mọi người nhìn về phía Lôi Động liền tràn ngập kính sợ. Ngay cả hai người có khí thế so với số một lúc trước chỉ có mạnh hơn chứ không yếu, hẳn là tu sĩ cấp đội trưởng. Đối với Lôi Động vừa có chút cảnh giác, lại vừa có ý chào lại. Dường như là muốn chào vị đồng bọn vừa mới gia nhập này.

- Được rồi, tốt lắm.

Âu Dương thống lĩnh cũng lộ ra biểu tình cực kỳ tán thưởng đối với Lôi Động.

- Lôi ..., không, số một, ngươi rất mạnh. Còn mạnh hơn so với dự kiến của bổn tọa. Có muốn khiêu chiến chức vụ đội trưởng một chút hay không? Ngươi có thời gian một canh giờ để nghỉ ngơi.

- Đa tạ thống lĩnh đại nhân đã khen ngợi.

Lôi Động lễ độ cung kính chắp tay nói.

- Nhưng mà thuộc hạ cho rằng có thể lên tới vị trí số một đã là cực hạn rồi.

Âu Dương thống lĩnh cũng gật đầu đồng ý.

- Nói không sai, dù sao thì ngươi cũng chỉ mới là tu sĩ Trúc cơ kỳ tầng thứ sáu. Nhưng mà bổn tọa tin tưởng, chỉ cần ngươi tu luyện ở trong Chiến Đường này vài năm, một cái chức đội trưởng không phải là chuyện khó khăn gì, sau này còn rất nhiều cơ hội. Tốt lắm nếu khảo nghiệm đã hoàn thành, số một, còn cả Trương Hoành nữa hai ngươi ở lại đây với bổn tọa. Những người còn lại hãy tạm lui ra sau để tự tu luyện đi.

- Vâng thưa thống lĩnh đại nhân.

Cả đám không có bất kỳ ý kiến gì, cả đám Trúc cơ kỳ ở bên ngoài được tôn kính nhưng bây giờ đều cung kính dị thường nói.

Ba người trở về bên trong chính điện. Âu Dương thống lĩnh cực kỳ cẩn thận viết tên của Lôi Động vào bên trong nội đường. Không lâu sau, liền có người đưa tới một cái lệnh bài, Lôi Động tiếp nhận từ trong tay của Âu Dương thống lĩnh rồi nhìn lại. Trên đó có viết một chữ "Chiến" thật to. Ở mặt bên kia có phù điêu ghi đệ nhị thống lĩnh Âu Dương Mật của Chiến Đường Âm Sát Tông. Bên dưới là chiến tốt số một Lôi Động.

Lôi Động vuốt ve cái lệnh bài này một chút, phát hiện ra không biết cái lệnh bài này làm bằng chất liệu gì, sờ lên có cảm giác lạnh lẽo, cực kỳ thoải mái.

- Đây là lệnh bài tế luyện pháp quyết và một ít quy củ của Chiến Đường.

Âu Dương Mật giao lại cho Lôi Động một cái ngọc giản, giới thiệu nói.

- Đợi sau khi ngươi tế luyện cái lệnh bài này xong, một khi ngươi bỏ mạng, Chiến Đường sẽ lập tức biết được, hơn nữa sẽ lập tức tiến hành truy xét hung thủ, không báo thù thề không bỏ qua. Ngoài ra cái lệnh bài này còn có thể cảm ứng lẫn nhau, ở trong phạm vi mấy vạn dặm ngươi cũng vẫn cảm ứng được vị trí của các đệ tử khác trong Chiến Đường. Nó còn có công năng như là bản ghi chép chiến công của ngươi. Ngươi có thể tự tìm hiểu sau. Về phần quy củ, số một ngươi nhất định phải đọc kỹ, nếu không một khi làm trái quy củ ngươi sẽ phải chịu xử phạt tối nghiêm khắc. Nghe rõ ràng chưa?

- Thuộc hạ nghe rõ.

Lôi Động khom người mà nghiêm nghị nói.

- Số một, vị này chính là đội trưởng đội một Trương Hoành. Trước mắt ngươi tạm thời sẽ do hắn chỉ huy. Sau này đều là huynh đệ, cần thân cận nhiều hơn. Xuất thân của Trương Hoành là từ Quỷ Sát Phủ, trước mắt là Trúc cơ kỳ tầng mười hai, cũng đã sắp đạt tới trạng thái đỉnh.

Âu Dương Mật vừa dứt lời, liền bắt đầu giới thiệu Trương Hoành với Lôi Động. Nhưng rất nhanh sắc mặt của hắn lại nghiêm nghị.

- Bổn tọa biết, Quỷ Sát Phủ và Vạn Quỷ Quật nhiều ít có chút hiềm khích. Nhưng chỉ cần chúng ta còn ở bên trong Chiến Đường, vậy thì chỉ có thể phân chia huynh đệ, không có chỗ cho thành kiến. Hai người các ngươi đã nghe rõ chưa?

- Thuộc hạ đã rõ.

Lôi Động và Trương Hoành đồng thanh đáp.

- Trương Hoành, ngươi hãy giới thiệu một chút về chức trách phạm vi của chúng ta và chức trách của đội một các ngươi.

- Vâng thưa thống lĩnh.

Thần sắc của Trương Hoành nghiêm túc, lên tiếng. Ngược lại còn lộ ra biểu tình thân mật đối với Lôi Động.

- Theo như lời của thống lĩnh đại nhân, ở bên trong Chiến Đường, tính mạng của chúng ta chỉ có thể dựa vào huynh đệ. Chuyện tình mà Chiến Đường chúng ta xử lý chỉ có một, đó chính là chiến tranh. Nếu ở nơi phụ trách quyết sách, sau khi đàm phán thất bại với lũ tiểu tử, đó chính là lúc chúng ta đi giết người. Cho nên nếu trong nhóm chúng ta không đoàn kết, vậy chẳng khác gì là tự tìm đường chết. Không người nào nguyện ý mạo hiểm tính mạng của mình. Tựa như lúc trước tuy rằng ngươi đánh bại số một, còn giết quỷ vệ của hắn. Nhưng mà nếu ngươi đi ra ngoài làm nhiệm vụ với hắn, tuyệt đối hắn sẽ không quan báo tư thù, hắn còn có thể phó thác sinh mệnh cho ngươi.

Bình luận





Chi tiết truyện