chương 522/ 1216


Dựa theo địa đồ cự nhân nhất tộc tặng hắn, hắn cực tốc phi hành, lại thêm hai mươi cự nhân đi cùng mở đường ở phía dưới, hao tốn mấy tháng thời gian, rốt cục đoàn người của Lôi Động cũng đã lái tàu cao tốc đến cạnh ngoài Hoành Đoạn sơn mạch. Thổ cự nhân nhất tộc đã sinh tồn trường kỳ tại hoang mạc, cho nên hết sức quen thuộc với địa hình hoang mạc.

Huống chi, những yêu thú bình thường đều không dám trêu chọc lũ cự nhân thô dã này. Cho dù có thực lực tiêu diệt được bọn thổ cự nhân này thì dưới tình huống không mất lý trí, bọn hắn cũng không dám làm ẩu. Dù sao thì thổ cự nhân cũng sinh tồn theo hình thức bộ lạc, ít thì mấy trăm, nhiều thì trên mấy vạn.

Tuy rằng nhìn Thổ cự nhân như ngu ngốc, nhưng khi hành quân thì tốc độ cũng không chậm hơn bao nhiêu so với tàu cao tốc của Lôi Động. Hình thể bọn hắn cực lớn, mỗi một bước đều vượt quá mười trượng, bọn hắn lại trời sinh am hiểu Thổ độn thuật cho nên tốc độ hành quân rất nhanh.

Hoành Đoạn sơn mạch, cũng là nơi phi thường nguy hiểm, yêu thú hoành hành rất nhiều tại những nơi sơn cốc hiểm yếu. Hoành Đoạn sơn mạch rộng lớn hơn vạn dặm. Mọi người thu hồi tàu cao tốc, ngưng thần liễm tức, chú ý cẩn thận, mất mấy ngày mới vượt qua sơn mạch, giảm nguy hiểm xuống đến mức tối đa, trên đường đi coi như là hữu kinh vô hiểm. Dù ngẫu nhiên gặp một vài đàn yêu thú không tệ, nhưng đều bị công kích của đám Thổ cự nhân kia xé thành từng mảnh.

***

Cơ hồ cùng lúc đó...Một nam tử đầu trọc thể thân thể cường tráng, toàn thân chói lóa kim mang, mắt sâu mày rậm, khí thế hùng hồn khiến người ta không dám nhìn trực tiếp. Hắn đứng đấy quát mắng:

- Thiên Ma, lá gan của ngươi cũng không nhỏ, lại dám tiến vào địa bàn Kim Cương Tự chúng ta, lấy lớn hiếp nhỏ, giết chết đệ tử Kim Cương Tự ta. Nay bản tôn muốn ngươi bàn giao nhắn nhủ lại, nếu không...

Thanh âm âm vang hữu lực, trong đó ẩn chứa một cỗ uy nghiêm không nói nên lời, khiến người có thực lực thấp liền sinh ra lòng sợ hãi, không dám đối địch với hắn. Người này rõ ràng là thái thượng trưởng lão cấp Nguyên Anh của Kim Cương Tự, Phục Ma Tôn Giả.

Người này thành danh đã lâu, lại cực kỳ ghét tà ác, không biết có bao nhiêu tu sĩ Ma Đạo đã chết trong tay hắn rồi.

Mà sau lưng Phục Ma Tôn Giả chính là mười tám chiến tăng Kim Cương Tự thân như vàng lá, khí thế mỗi người đều không kém, thực lực đều là cấp Kim Đan, đây cũng chính là mười tám vị La Hán Kim Cương Tự tiếng tăm lừng lẫy. Một khi tạo thành La Hán trận pháp thì ngay cả tu sĩ Nguyên Anh rơi vào trong đó, nhất thời cũng khó mà đào thoát.

- Hừ.

Thiên Ma khinh thường hừ một tiếng, nhưng tiếng hừ khẽ ấy lại khiến linh hồn của những La Hán kia chấn động, sóng vân tâm thần rung động bất định.

Một thân áo đen, ma khí quanh quẩn không ngớt quanh thân. Cứ như vậy lạnh lùng lơ lửng trên không trung, khoanh hai tay. Phía dưới làn khói đen kia là một khuôn mặt xinh đẹp bình tĩnh dị thường, ngắm nhìn Phục Ma Tôn Giả, nói với thanh âm trì hoãn:

- Phục Ma lão nhân, ngươi sống cũng đã lâu rồi mà không hiểu được đạo lý chính tà bất lưỡng lập sao? Thực lực bản tôn cường hoành, giết mấy đệ tử của ngươi cũng là thiên kinh địa nghĩa. Nếu ngươi không phục thì có thể lấy lại danh dự.

Sau lưng Thiên Ma có một người, đó chính là Thích Phỉ Phỉ muốn khôi phục lại vinh quang, nhưng lúc này Thích Phỉ Phỉ lại hoảng sợ không thôi. Dùng tu vi thực lực của nàng, bất kỳ một La Hán nào cũng có thể đơn giản nghiền nát nàng. Đối mặt với khí thế bàng bạc mà chói mắt kia, dù có ép buộc nàng cũng không dám loạn động. Nếu không có Thiên Ma phía trước làm chỗ dựa, không thể nói trước ngay cả lực lượng lơ lửng trên không trung nàng cũng không có.

- Tốt, tốt.

Phục Ma Tôn Giả bị chọc tức không nhẹ, bất kể kim quang gì ở trên người, tức giận nói:

- Hôm nay bản tôn muốn ngươi nhìn thấy một chút cái gì gọi là thực lực Kim Đan năm mươi năm, Nguyên Anh trăm năm. Mười tám vị La Hán nghe lệnh, dàn trận La Hán.

- Cẩn tuân pháp chỉ Tôn Giả.

Mười tám vị La Hán ầm ầm đồng ý một tiếng, liền ngay ngắn xuất động. Trên không trung, mười tám đạo kim sắc quang mang bay múa, rất nhanh ngưng tụ lại thành một La Hán trận pháp tinh diệu, không ngừng xoay tròn, hòng vây khốn Thiên Ma vào bên trong.

- Lui ra phía sau.

Thiên Ma nhẹ nhàng quơ quơ ống tay áo, vung Thích Phỉ Phỉ bay ngược lại về phía sau. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Mà sắc mặt nàng lại cực kỳ bình tĩnh, đối mặt với La Hán pháp trận cường lực này, nàng cũng không lùi mà tiến tới.

Trong chốc lát, nàng bộc phát ra khí thế tu sĩ Nguyên Anh vô cùng cường hãn. Lúc Thiên Ma vận khởi, mây đen cuồn cuộn, long trời lở đất. Chỉ mấy hơi thở, khí đen Thiên Ma liền bao phủ một phương viên trăm dặm, trong chốc lát ban ngày như biến thành đêm tối. Mà thân hình Thiên Ma cũng giống như dung nhập vào bên trong Thiên Ma chi khí, vô hình vô tướng, khiến người nhìn không rõ động tác của nàng.

Trong tầng ma khí dày đặc này, kim quang trên người mười tám vị La Hán phảng phất như những ngôi sao tỏa sáng yếu ớt trong đêm tối mênh mông.

- Không có khả năng!

Phục Ma Tôn Giả cũng bị ma khí đầy trời bao phủ. Bất quá kim mang trên người hắn lại huy hoàng chói mắt như một mặt trời, không ngừng thiêu cháy những làn ma khí muốn ăn mòn hắn kia. Chỉ là lúc này sắc mặt uy nghiêm của hắn lại trở nên có chút khó coi và không dám tin tưởng.

- Nguyên Anh sơ giai đỉnh phong, đây tuyệt đối không có khả năng.

Lúc này, tu vi Thiên Ma không còn là Nguyên Anh sơ giai đỉnh phong, một thân Thiên Ma đều thập phần hỏa hầu, uy lực cường thịnh.

Khí thế Thiên Ma biểu hiện ra ngoài tuyệt đối vượt quá tưởng tượng của Phục Ma Tôn Giả. Hắn vốn cho rằng tuy Thiên Ma lợi hại, tư chất không tầm thường. Nhưng nàng thành tựu Nguyên Anh bất quá cũng chỉ mấy chục năm, có thể vững chắc củng cố Nguyên Anh sơ giai đã là rất giỏi rồi. Nhưng hắn tuyệt không ngờ nàng đã sắp tiến nhập Nguyên Anh trung giai rồi.

Phục Ma Tôn Giả lại không biết, lúc trước sau khi Lôi Động mất tích, một mình Thiên Ma đã chạy tới địa bàn Dạ Xoa Tộc, tìm Dạ Xoa Vương đại náo một hồi. Dạ Xoa Vương cũng bị nàng giày vò phá rối đến mức đầu to não trướng, thứ nhất là bản thân cảm thấy thua thiệt, thứ hai là hắn và Thiên Ma cũng hơi có chút sâu xa.

Dạ Xoa Vương không thể không tốn xuất một đám thiên tài địa bảo cho Thiên Ma mới khiến Thiên Ma hơi yên tĩnh chút ít. Bất quá, Thiên Ma cũng học được không ít thủ đoạn vơ vét xảo trá từ Lôi Động, đơn giản mượn chí bảo Ly Thủy chi phách của Dạ Xoa nhất tộc để tu luyện ba năm.

Ly Thủy chi phách là bảo bối cực kỳ hiếm thấy trên đời, lúc tu luyện có thể cải biến thể chất, khiến tu luyện nhanh hơn. Chỉ là sau mỗi một năm sử dụng, Ly Thủy chi phách cần thủy nguyên tố ôn nhuận ở sâu trong lòng biển tu dưỡng trăm năm mới khôi phục lại như cũ. Chỉ cái này đã khiến Dạ Xoa Vương yêu thương không dứt rồi.

Trừ cái đó ra thì nàng còn vì Lôi Động tranh thủ quyền hạn tu luyện ba năm. Bất quá quyền hạn bực này, nàng vẫn muốn đợi lúc tu vi Lôi Động cao chút ít lại dùng đến.

Bình luận





Chi tiết truyện