chương 790/ 1216


Lôi Động cũng không khỏi trì trệ, Hợp Thể kỳ? Nói đùa gì vậy? Nhưng ngây người một lúc thì nghĩ tới nguyên nhân, Lôi Động không khỏi cười khổ lắc đầu nói:

- Tiền bối chỉ sợ đã hiểu lầm, quỷ tộc cùng tiền bối lúc trước đoán chừng không có biến hóa quá lớn. Hôm nay quỷ tộc có thểxưng hùng u minh quỷ vực, chỉ sợ thực sự không phải là quỷ tộc trở nên mạnh mẽ. Mà là các tộc còn lại đều trở nên yếu đi. Bởi vìTiên Thiên linh khí khô kiệt cùng thiên linh khí thiếu thốn khiến cho các tộc ỷ lại vào điều này không còn bằng trước kia. Mà dịloại quỷ tộc thì không quá dựa vào linh khí cùng thiên tài địa bảo, lại thêm U Minh Quỷ Đế tu vi Hóa Thần trung kỳ hùng tài đại lược, lúc này mới xưng hùng tại Minh vực.

- Hỗn Độn Tiên Thiên linh khí khô kiệt?

Khôi lỗi màu bạc hơi cả kinh nói:

- Minh Vương Điện Hạ từng từng nói qua, nếu là thế nhân nếu không tiết kiệm Hỗn Độn linh khí, chỉ sợ không cần ức năm thì đời sau sẽ không còn Hỗn Độn linh khí nữa. Chẳng lẽ hiện tại đã qua đi hơn trăm triệu năm rồi sao? Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng, Minh Vương Điện Hạ không có khả năng ức năm không trở về điện chủ trì đại cục, dù là điện hạ có thể nói làbất hủ, thọ cùng thế giới này cũng không có khả năng ức năm không trở về.

Ức năm sao? Khóe miệng của Lôi Động co giật một chút, bất quácẩn thận suy đoán thì thời đại của Minh vương chỉ sợ thật sựcùng với hiện tại cũng gần một ức năm rồi. Ức năm!!! Cho dù là đối với thế giới vũ trụ cũng là một thời gian siêu cấp dài mà buồn chán. Nhưng đối với một ít siêu cấp cường giả đã trải qua nhân thần hợp nhất, đạt tới cảnh giới Bất Hủ thì sống trên triệu năm cũng không phải việc gì khó khăn. Nhưng đối với Lôi Động mànói thì ức năm thật sự quá kinh khủng.

Nguyên Anh kỳ, tuy nói được gọi là bất tử Nguyên Anh. Nhưng thực sự không phải là chính bất tử, mà là chỉ chính là mặc dù thân thể hủy diệt thì Nguyên Anh cũng có thể còn sống sót, tiếp tục đoạt xá Trọng sinh. Nhưng mà Nguyên Anh cũng có tuổi thọ cũng sẽ dần dần không thể nghịch chuyển tử vong. Ngàn năm thọ nguyên liền không sai biệt lắm là cực hạn của Nguyên Anh sơ giai tu sĩ. Cho dù là đến Nguyên Anh cao giai cũng không có thểsống quá quá ngàn năm.

Thọ nguyên này trong mắt người bình thường quả thực có thể so với trường sanh bất lão rồi. Nhưng khách quan mà so với ức năm lịch sử thì không đáng nhắc tới.

Thoáng tiêu hóa lời nói của khôi lỗi màu bạc một chút, Lôi Động chậm rãi trầm giọng nói:

- Kính xin tiền bối nén bi thương, theo một ít kiến thức cùng lýgiải thô thiển của vãn bối thì niên đại Minh vương tung hoành thiên hạ chỉ sợ khoảng cách hiện tại thật sự không sai biệt lắm cóức năm ròi. Mặc dù không có, ít nhất cũng có mấy ngàn vạn năm, mà Hỗn Độn linh khí triệt để khô kiệt gắn với tràng chiến đấu thảm thiết cũng trên ngàn vạn năm cuối cùng mới triệt đểkết thúc. Mà Minh Vương tiền bối tựa hồ là người của thời đại màchúng ta bây giờ gọi là Viễn Cổ.

- Thời đại viễn cổ? Ha ha. Thời đại viễn cổ.

Lỗi màu bạc tựa hồ bị một số nguyên nhân đả kích thậm chí cóchút si ngốc nở nụ cười:

- Thật sự là một giấc chiêm bao ức năm, chẳng lẽ, Minh Vương Điện Hạ thật sự xảy ra điều gì ngoài ý muốn? Không có khảnăng, không có khả năng, dùng thực lực của Minh Vương Điện Hạ cũng chỉ có Chí Tôn cùng Vạn Linh Chi Mẫu Tiên Ma hai tộc mới có thể chiến một trận.

Thấy khôi lỗi màu bạc tựa hồ có chút thất thần, Lôi Động cũng trầm mặc không nói, sắc mặt biểu hiện tràn đầy đồng cảm. Rất nhanh, khôi lỗi màu bạc tựa hồ dần dần khống chế được tâm tình của mình, đối với Lôi Động nói:

- Đa tạ tiểu huynh đệ đã kể rõ chi tiết, bất quá ta vẫn tin tưởng Minh Vương Điện Hạ không thể nào chết. Chỉ có điều bởi vì cómột số việc cần xử lí mà khôn cách nào trở về, bởi vì cho dù làChí Tôn Tiên Ma lưỡng giới liên thủ cũng chỉ có thể đả bại Minh Vương Điện Hạ, mà không cách nào diệt sát ngài.

- Bởi vì niên đại đã lâu, rất nhiều tư liệu lịch sử đều biến mất trong chiến tranh, hôm nay chỉ còn lưu lại những tin đồn bát quái mà thôi, không thể chứng nhận được độ tin cậy.

Lôi Động cố tạo ra vẻ đồng cảm, hắn dị thường cung kính mà thành khẩn nói:

- Vãn bối thâm thụ di trạch đại ân Minh Vương Điện Hạ mà nhiềuàần thoát mạng. Hôm nay tuy nói tu vi nông cạn, có chút không biết tự lượng sức mình, nhưng chỉ cần sự tình liên quan tới Minh Vương Điện Hạ, tiền bối cứ phân phó một câu, cho dù là núi đao biển lửa, vãn bối cũng tuyệt không nửa câu từ chối từ.

Khôi lỗi màu bạc nhìn thật sâu Lôi Động nhugnw không thể nhạn ra vẻ khả nghi gì trên mặt hắn liền càng thên hiền lành nói:

- Ngươi đúng là một người biế ơn. đúng là khó có được. Khó trách có thể chiếm được sự ưu ái của Thiên Linh quỷ tộc ta.

- Thiên Linh quỷ tộc ta?

Lôi Động cảm thấy chấn động, thầm nghĩ quả nhiên suy đoán của chính mình không có sai lầm. Lập tức hắn lộ ra vẻ giật mình nói:

- Tiền bối hẳn là cùng quỷ tộc...

- Đúng vậy, ngươi đã đoán đúng.

Khôi lỗi màu bạc khẽ nở nụ cười:

- Bản thể của ta xuất thân từ quỷ tộc, hơn nữa ta đồng dạng xuất thân từ Thiên Linh quỷ. Sau khi Minh thần bệ hạ sáng tạo tộc của ta thì không còn tung tích, Minh thần đại nhân đời sau thay truyền nhân Minh Vương Điện Hạ một lần nữa chú ý tộc ta khiến tộc ta đề cao tổng thể chiến lực. Minh Vương Thối ThểQuyết là một loại, Khôi Lỗi là một loại khác, Minh Vương Phiên cũng là một cái trong số đó.

- Ngoài ra, minh Vương đại nhân còn từng ý đồ đề cao phẩm chất tộc nhân trong tộc của ta, nhưng nghe nói còn liên quan tới Hỗn Độn bổn nguyên của vũ trụ. Mà Hỗn Độn bổn nguyên là thứmênh mông nhất trong vũ trụ,. đồng thời cũng là thứ quý hiếm nhất, trân quý nhất. Cho dù là chí tôn có gặp được cũng sẽ liều mạng tanh giành, không nhường dù chỉ một bước.

- Đáng tiếc Minh Vương đại nhân đem các loại tài liệu Linh Bảo chuẩn bị rất kĩ càng, nhưng cuối cùng lại không tìm được Hỗn Độn bổn nguyên. Lần cuối khi bổn thị vệ nhìn thấy Minh Vương Điện Hạ là lúc nghe ngài nói có được tung tích của Hỗn Độn bổn nguyên liền dặn dò chúng ta trông coi Minh vương điện, tự mình đi tìm Hỗn Độn bổn nguyên. Chỉ là chuyến đi này...

Lôi Động hơi có chút ngạc nhiên, lợi dụng Hỗn Độn bổn nguyên luyện chế hạch tam chia là mấy bộ phận sao? Tại sao lại giống như Hỗn Độn Phệ Hồn tháp của mình như thế? Chỉ có điều Hỗn Độn Phệ Hồn tháp của mình chính là do Ma Đế lợi dụng một quảHỗn Độn bổn nguyên luyện chế mà thành, trong đó có sự khác biệt rất lớn.

Mới vừa suy nghĩ cân nhắc thì Hỗn Độn Phệ Hồn tháp bắt đầu kịch liệt run rẩy. Căn cứ kinh nghiệm của Lôi Động thì có khảnăng là Hỗn Độn Phệ Hồn tháp gặp một kiện khác có tính hấp dẫn. Mà lúc này sự chấn động càng lúc càng kịch liệt, vượt xa hai lần trước. Hẳn là Hỗn Độn Phệ Hồn tháp thật sự chính là do Minh vương luyện chế? ĐỒng thời còn lưu lại hai kiện nữa trong Minh Vương điện.

Hoặc là Minh vương cùng Ma Đế vốn là cùng một người. Không đúng, không đúng, Ma Đế tông nhất mạch cũng truyền thừa từthời viễn cổ xuống, mỗi một thời đại Ma Đế do Đế Ma Chủng truyền thừa xuống. Bất quá, cả hai dường như có chút liên quan với nhau. Có lẽ, Ma Đế là nhất mạch của Minh vương, có lẽ là Ma Đế tông trong lúc vô tình đã nhận được nguyên thủy linh kiện của Hỗn Độn Phệ Hồn tháp, lúc sau Ma Đế đời trước lấy được Hỗn Độn bổn nguyên đem Hỗn Độn Phệ Hồn tháp triệt để luyện chế mà thành. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

Tóm lại, bởi vì chính mình thai nghén Nguyên Anh mà bên trong Hỗn Độn Phệ Hồn tháp càng rung động mãnh liệt, trong lúc mơ hồ tản ra một cỗ cảm giác khao khát như thằng nghiện thèm cần sa., dường như ngay cả nguyên anh cũng môốn bay đi. Đủ loại dấu hiệu cùng với mối quan hệ mơ hồ khiến Lôi Động có sáu bảy thành nắm chắc thể xác định Hỗn Độn Phệ Hồn tháp cùng kiện bán thành phẩm tuyệt thế bảo bối của Minh vương hẳn là cùng một cái.

Đã có suy đoán như thế, Lôi Động liền cân nhắc một chút, lông mày hắn có chút nhíu lại.

Tà Phượng một mực bị Lôi Động ôm vào lòng kì thật nửa ngày trước đã dựa vào huyết mạch cường hãn khôi phục một ít khítức. Chỉ có điều ngay cả chính nàng cũng không biết chính mình xuất phát từ cái tâm tư gì mà vẫn muốn nằm trong ngực của Lôi động. Nàng càng không biết vì cái gì bị Lôi Động ôm như vậy thình lình sẽ sinh ra một loại cảm giác thư thích kỳ diệu rất an toàn, ngửi khí tức nam tử trên người hắn khiến Tà Phượng có vẻ như mình bồng bềnh như đang say rượu.

Nữ hài tử trong các tình huống đặc biệt thì các loại phản ứng sẽđặc biệt trở nên trì độn, nhưng ở một số phuwogn diện lại vô cùng nhạy cảm. Lôi Động chỉ cau mày Tà Phượng liền cảm giác ra chút chỗ không đúng. Rất rõ ràng, Lôi Động tựa hồ có chút bímật muốn nói với khôi lỗi màu bạc ở Minh vương điện, nhưng vìngại nàng nên không thể nói mà nuốt ngược trở lại.

Trong lòng nàng tự nhiên sinh ra một cỗ nộ khí, dựa vào một ít khí tức đã khôi phục, Tà Phượng từ trong ngực Lôi Động đứng dậy, sắc mặt không biết là bởi vì bị thương hoặc là cái gì khác màtrở nên tái nhợt không còn chút máu. Nàng vuốt ngực, nỗ lực phiêu phù trên không trung, trong ánh mắt suy yếu lộ ra một cỗ quật cường:

- Ta đột nhiên nghĩ đến còn có một ít chuyện muốn làm. Huyền Xà. Đừng nằm ở giữa không trung giả chết, ngươi như vậy cũng không lừa được ai. Chúng ta đi chỗ khác tránh cản đường cản lối người ta.

Lời tuy nói xong, nhng đối mắt của nàng lại trông mong nhìn vềphía Lôi Động.

Lôi Động có kinh nghiệm như thế nào chứ? Sao mà không nhận ra oán khí của Tà Phượng từ đâu mà tới. Hắn không khỏi nhíu lông mày lại, hắn không ngờ rằng Tà Phượng lại nảy sinh tình cảm với chính mình. Nói thật, Lôi Động lúc trước cứu Tà Phượng túy chính là thói quen thực hiện lời hứa, dù là trước đó song phương là ở trạng thái đối địch đánh sống đánh chết. Đương nhiên, vì thực hiện cái này lời hứa, Lôi Động cũng bỏ một cái giálớn, ngay cả Quỷ vương a Sửu đều vì mình ở lại cản đường màchết.

Nói thật, Lôi Động trong năm tháng chìm vào hôn mê, tuy miệng không thể nói, thần hồn suy yếu mà hỗn loạn. Nhưng vẫn có thể cảm giác tin tức ở bên ngoài. Tỷ như Tà Phượng trong những năm kia không oán không hối trả giá đem các loại đồ vật quý giára, còn vơ vét thiên tài địa bảo, không sợ người khác đánh giá mà tự minh đả thông kinh mạch, ôn nhuận Nguyên Anh cho hắn. Một tháng ít nhất một lần, đến nay chưa bao giờ gián đoạn.

Phải nói trong lòng không có nửa điểm cảm động thì thuần túy chính là lừa mình dối người.

Nhưng mà Hỗn Độn Phệ Hồn tháp là một trong những bí mật lớn nhất của Lôi Động. Dưới đời này cũng chỉ có mấy nữ tử đồng sinh cộng tử của hắn mới biết. Bởi vì Lôi Động thập phần tỏ tường, Hỗn Độn Phệ Hồn tháp trên người mình một khi truyền ra ngoài thì ngay cả tính mạng cũng tuyệt đối khó bảo toàn, chỉ sợ những người liên quan cũng khó tránh. Nguyên bản vật này của mính đã là bảo bối nghịch thiên, hiên nay lại có quan hệ với Minh Vương thì thật sự là quan hệ trọng đại.

Đã như vậy, Lôi Động lại càng phải cẩn thạn. Nhưng hắn cũng thập phần tỏ tường, lần này một khi tùy ý để Tà Phượng ly khai thì quan hệ của hai ngươi khó khăn lắm mới tạo dượng sẽ vị một vết rách. Mà Lôi Động cũng không muốn dễ dàng buông tha quan hệ tốt đẹp cùng Tà Phượng.

Đích xác, Lôi Động coi trọng thực lực của bản thân Tà Phượng cùng với thế lực to lớn sau lưng nàng. Phải nói hắn bợ đít nịnh bợ cũng tốt, thấy người sang bắt quàng làm họ cũng thế. Lôi động cũng sẽ không xúc động, bởi vì muốn sống sót trong thếgiới tàn khốc này, hơn nữa còn phải sống tốt thì chỉ dựa vào chính mình vĩnh viễn cũng sẽ không đủ. Ngươi nhìn xem Minh vương có thực lực mạnh như thế nào? Là một tồn tại có thể địch nổi Tam Giới Chí Tôn, đến nay đã trên triệu năm không thấy bóng dáng, tin tức không rõ lành ít dữ nhiều.

Ma Đế đời trước cũng cường đại ra sao? Bị buộc bất đắc dĩ sắp chết phản kích làm cho Tam Giới Chí Tôn trọng thương một chút, lưu lại đầy đủ kí ức khắc sâu mà thống khổ. Nhưng hắn Lôi Động lại có cái gì? Nguyên Anh sơ kỳ...Không... Vừa mới tấn cấp trung giai mà thôi. Loại thực lực này sao có thể tung hoành ở thời đại này, có tôn nghiêm mà sống sót.

Đủ loại dấu hiệu, đủ loại manh mối nhắc nhở cho thấy hắn vàMinh vương cùng với Ma Đế có liên quan rất sâu. Trong lúc mơ hồ, hắn có một loại cảm giác là đời này của mình nếu không sớm vẫn lạc, có thể thuận lợn phát triển thì sớm muộn cũng có một ngày dẫm chân vào vết xe đổ của Minh vương hoặc là Ma Đế, trở thành địch nhân của Chí Tôn Tam Giới.

Liên quan đến quá sâu, trong khi tu vi hiện tại quá yế, không cách nào chạm đến lực chú ý của cao tầng. Nhưng trừ phi mình từ nay về sau tự phế mà không tu luyện, bị Tam Giới Chí Tôn phát hiện đó là chuyện sớm hay muộn. Không đề cập tới sinh tửchưa biết, lại giống Minh vương lành ít dữ nhiều nói riêng Ma Đế, hắn và Chí Tôn Tam Giới chiến một trận, dùng tánh mạng tạo nên một giáo huấn vô cùng sâu sắc.

Thử nghĩ mà xem, Chí Tôn Tam Giới một khi biết được truyền nhân Ma Đế xuất hiệntại thế giới này thì phản ứng đầu tiên của đám người đó là gì? Cho dù là dùng đầu ngón chân đoán cũng biết. Nếu như đổi lại là chính Lôi Động thì khẳng định cũng tiên hạ thủ vi cường, miễn cho cho mình thái nghén ra một đối thủ vô cùng cường đại, mọi tai họa có tính chất uy hiếp mười phần thìgiết nhầm không có buông tha, đó là thủ đoạn phòng hộ tối thiểu nhất.

Trong đầu hồi tưởng đến những hành động của Tà Phượng Lôi động nói chung cũng có thể phỏng đoán ra phương thức xử sựcùng tính cách của Tà Phượng. Lôi Động cắn răng một cái, ngược lại quyết định đánh cuộc một lần, sắc mặt thành khẩn vô cùng nói với nàng:

- Tà Phượng tiền bối đã hiểu lầm, chỉ có chút bí mật, không phải chỉ liên quan đến tính mạng của ta, mà ngay cả người nhà của vãn bối cũng cịu liên quan mà không an toàn. Vãn bối lo lắng TàPhượng tiền bối, chỉ có điều...

Bình luận





Chi tiết truyện