chương 578/ 1216


Ngự Quỷ Quyết của Âm Sát Tông, một khi đã huyết tế linh quỷ rồi, không chỉ huyết mạch tương dung, ngay cả thần hồn cũng dung hợp ở trình độ nhất định. Đối với quỷ bộc mà nói, Lôi Động chính là chủ nhân, là tất cả. Mà đối với Lôi Động mà nói, quỷ bộc cũng khiến hắn tín nhiệm, cũng giống như một bộ phận thân thể. Một khi quỷ bộc chết trận, thần hồn của Lôi Động cũng bị tổn thương nghiêm trọng.

- Yên tâm đi, trước kia ta chỉ đạt Trúc Cơ kỳ, đã nương theo Tu La chi dực chạy thoát đuổi giết của tu sĩ Nguyên Anh rồi Tiểu U, giao cho ngươi kiềm chế một đầu băng tằm, cũng phải cẩn thận.

Lôi Động cũng bí mật truyền âm cho nàng, loại cảm giác này, giống như đối với muội muội của mình. Tuy Lôi Động cũng có chút tình cảm với những linh quỷ khác, nhưng đối với Tiểu U, lại có cảm giác khác biệt, có chút sủng ái.

- A Sửu, chúng ta đi.

Giống như đã quyết định, Tiểu U hô hoán tên Cực phẩm Quỷ Tướng cao cấp của Lôi Động, thân thể mềm mại hóa thành âm phong, nhanh chóng chạy qua. Kỳ thật nàng biết rõ, càng nhanh chóng giết chết một con băng tằm, chủ nhân của mình sẽ an toàn hơn một phần.

Mà Cực phẩm Quỷ Tướng, sau đó hành lễ với Lôi Động, trên gương mặt dữ tợn, mặt xanh nanh vàng có chút cung kính, sau đó hóa thành đạo âm khí tối tâm, đuổi sát phía sau, tốc độ cùng lực lượng cũng vô cùng bất phàm.

Bạo Kích Quỷ Tướng đi theo Lôi Động đã lâu, mà Lôi Động cũng tăng phẩm chất của nó lên tới Cực phẩm linh quỷ. Khiến cho thực lực của nó tăng lên một mảng lớn, linh trí cũng không giống bình thường, dùng trí tuệ mà nói, nó đã không thua kém nhân loại bình thường. Nhưng mà, nó có thói quen trầm mặc, cho dù sau khi trở thành Cực phẩm linh quỷ, cũng rất ít nói chuyện. Ngoài ra, chỉ số thông minh tăng lên không có nghĩa tri thức cũng tăng lên, cũng có nhất định nhân tố.

Gần đây, sau khi được Tiểu U dạy dỗ nhất định, các loại hành vi của a Sửu, rõ ràng linh động hơn rất nhiều, thời gian dần qua đi có chút khí thế của Cực phẩm Quỷ Tướng, nhân cách hóa tăng lên rất nhiều.

Đợi sau khi Tiểu U đi rồi, Lôi Động bắt đầu dùng khí thế cường giả Kim Đan, không ngừng kéo lên. Khí thế cuồn cuộn, ngoài khí thế còn có lực áp bách, khí thế cường ngạnh áp tới. Cùng lúc đó, thần niệm có thể so với tu sĩ Kim Đan cao cấp, cũng bắt đầu không kiêng nể dò xét hàn đàm, tràn đầy bá đạo khiêu khích.

Tuy thực lực của hai đầu Huyền Minh Băng Tằm đã đạt tới Nguyên Anh, nhưng cũng không đại biểu cho trí tuệ của chúng tăng cao. Dù là dị loại Viễn Cổ, nhưng cũng không có nghĩa bất cứ chủng tộc nào cũng có trí tuệ cao. Chứ không giống như Long tộc, Cự Nhân nhất tộc, có được trí tuệ của mình. Cũng chính bởi vì như thế, băng tằm bị quy là yêu trùng.

Kết cấu xã hội có thể so với các sinh mạng thể mạnh mẽ, càng chú trọng tính địa bàn, hành vi không kiêng nể gì của Lôi Động, đương nhiên chọc giận yêu trùng thực lực bất phàm này. Cơ hồ là theo bản năng, làm ra phản ứng lại với kẻ khiêu khích. Tập tính cho phép, hùng hổ bay lên trời, toàn thân có sương mù bao bọc, phát ra tiếng kêu bén nhọn lao tới Lôi Động.

Yêu trùng, dù sao cũng là yêu trùng. Khó trách, Huyền Minh Băng Tằm có thực lực như thế, lại bị xem là con mồi của tu sĩ Kim Đan. Thực lực, sức chiến đấu, tuy trọng yếu. Nhưng nếu không có trí tuệ, cho dù có mạnh hơn nữa tác dụng cũng không lớn. Yêu trùng các loại, nhưng chỉ số thông minh còn thấp hơn yêu thú.

Nhưng mà, đầu yêu trùng này cuối cùng cũng có được thực lực Nguyên Anh, phát ra tiếng rít, lăn lộn quay mình, sóng âm đâm vào lỗ tai của Lôi Động gây đau đớn, thân hình lơ lửng lảo đảo muốn ngã. Cho dù yêu trùng trời sinh không biết phi hành, nhưng tốc độ của băng tằm còn có thể so sánh với tu sĩ Kim Đan. Một khi gia tốc, trong khoảng cách trăm dặm, dùng tốc độ khoa trương tới gần.

Lôi Động cũng không dám lãnh đạm với nó, Tu La chi dực mở ra, hơi lui về phía sau, cùng lúc đó, thần niệm không tầm thường của hắn, ngưng tụ thành đâm, không ngừng khiêu khích đầu băng tằm kia. Lôi Động trong hàng ngũ Kim Đan hiện giờ, vượt qua xa Trúc Cơ kỳ lúc trước có thể đánh đồng, Tu La chi dực vỗ cánh, thành thạo mà tinh chuẩn, thoải mái như hành vân lưu thủy.

Không qua một lát, Lôi Động cũng đã dẫn nó ra ngoài trăm dặm. Cũng không bỏ chạy nữa, bắt đầu đi vòng vèo quanh nó. Dẫn dụ băng tằm nhả tơ, điên cuồng phun hàn băng chi khí, cái gì nham thạch cũng tốt, thực vật cũng được. Một khi bị va chạm hàn khí kia, nhao nhao băng liệt. Tin tưởng với thực lực của Lôi Động, một khi bị trùng hàn băng chính diện, cũng không ngăn cản được bao lâu.

Lại nói tạo hoàn cảnh cho thành viên đánh chết, cũng đã bắt đầu hành động. Hơn mười vạn con lệ quỷ pháo hôi, giống như mây đen đầy trời, tre già măng mọc đánh tới con băng tằm. Mà băng tằm, không ngừng phun hàn khí ra, những con lệ quỷ pháo hôi kia, làm sao có thể ngăn cản được? Trúng hàn khí, đông thành băng khối, sau khi rơi xuống dưới, nhao nhao biến thành tro bụi.

Đáng tiếc là, số lượng lệ quỷ quá nhiều. Cuối cùng cũng có không ít lệ quỷ, xông lên trúng hàn khí của băng tằm. Dùng răng nanh sắc bén của chúng, trùng kích cương khí hộ thể của băng tằm. Đương nhiên, uy lực công kích này, chỉ có thể hơi tiêu hao chút ít lực lượng của băng tằm mà thôi. Một khi phát sinh một lần công kích, những lệ quỷ này đông cứng mà chết.

Lúc này, băng tằm đại triển uy phong của mình, nhưng lực lượng của nó hao tổn nhanh chóng. Sau khi năm sáu vạn con lệ quỷ bị diệt, hàn khí của băng tằm, bắt đầu càng ngày càng mỏng manh. Bọn người Đông Phương Phức, nhanh chóng triệu hồi Quỷ Tướng, yêu sủng của mình, đi lên chém giết. Nữ Tu La Bối Diệp Na không cam lòng yếu thế, cũng mang theo bọn người Đồ Lôi chiến lực không tầm thường chém giết qua, công kích băng tằm.

Thời gian một phút, chỉ có một phút sau. Người đông thế mạnh, đầu băng tằm kia hao tổn cực lớn, rốt cục đi đời nhà ma, thân thể mười trượng, rơi xuống mặt băng.

Nhìn thấy chiến trường bừa bộn, mặc dù biết rõ kết quả này, nhưng cũng làm người ta cảm thấy hưng phấn. Nhưng nói như thế nào, thì diệt sát yêu trung cấp Nguyên Anh.

Bị chút thương tổn nhẹ, cùng với mấy vạn con lệ quỷ pháo hôi kia, mọi người không có tổn thất quá lớn.

Kết quả này, cùng với bọn người Đông Phương Phức biểu hiện sức chiến đấu khủng bố. Làm cho đám người Bối Diệp Na và Đồ Lôi, cảm thấy kinh hãi, lại có chút may mắn.

Chúng nữ tử này, thật là đáng sợ. Đồ Lôi Quỷ Tướng thân là đệ nhất thống lĩnh dưới trướng Thiên Quỷ Vương, cũng có chút danh tiếng. Nhưng hắn vẫn tự nhận rằng, cho dù là Thích Phỉ Phỉ có thực lực kém nhất trong chúng nữ, hắn cũng không sánh bằng. Đừng nói thêm, hai nữ tử gọi là Đông Phương Phức cùng Đinh Uyển Ngôn kia. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Còn nữa, thiếu nữ che mặc áo xanh kia, thực lực vô cùng khủng bố. Đồ Lôi thân là Quỷ Tướng cao cấp, nhưng trong lòng lại sinh ra ra sợ hãi và rung động khó hiểu, loại cảm giác này, càng làm cho Đồ Lôi không rõ ràng cho lắm. Một cuộc chiến đấu, cũng triệt để chinh phục mấy tên cường giả Quỷ Vương có thanh danh hiển hách trong các thế lực gần đây. Đồng dạng cũng làm cho Lôi Động, con đường sau này thoải mái không ít.

Bình luận





Chi tiết truyện