chương 207/ 1216


Nhưng cũng biết, giá trị có lẽ xa xỉ. Giờ phút này không rảnh đi nghiên cứu, liền thu hồi trước rồi nói sau, dù chính mình không dùng được, cũng có thể đi đổi chút ít Thượng phẩm linh thạch. Lúc này, với thói quen dùng Thượng phẩm linh thạch tu luyện của Lôi Động, lại đi cầm Trung phẩm linh thạch tu luyện, sẽ cảm thấy không thú vị, nếu thật sự có khả năng, Lôi Động còn muốn thử cảm giác cầm Cực phẩm linh thạch đi tu luyện một lần cho biết, lần trước đại điển Thiên Ma tấn chức Nguyên Anh, Ma Ngục Tông tặng lễ cho Thiên Ma, trong đó cũng chỉ có ba khỏa Cực phẩm linh thạch mà thôi, từ đó có thể thấy được, muốn có được Cực phẩm linh thạch vô cùng khó khăn, tuyệt đối không phải cấp bậc của mình có thể tiêu hao được.

Nghĩ đến đây, trong nội tâm của Lôi Động có chút cảm khái. Lần trước nghe Thiên Ma đề cập, chính mình nên đáp ứng nàng a, lúc ấy trong nội tâm nhất thời xúc động tức giận, không hề nghĩ ngợi, liền trực tiếp cự tuyệt nàng. Hiện tại ngẫm lại, cảm thấy hành vi lúc đó đúng là ngu ngốc, nhưng mà, Lôi Động cũng tự hỏi bản thân mình, nếu là giờ phút này, Thiên Ma nhắc lại yêu cầu này, chính mình có thể đáp ứng hay không? Suy nghĩ một lát, kết quả hắn vẫn không có đáp ứng.

Làm cho Lôi Động vô cùng cảm khái, lòng tự trọng của mình, vì sao lại mạnh như thế? Cách làm như thế, đúng là đồ ngốc chết vì sỉ diện mà... Khổ thân thì khổ thân a, trong nội tâm của Lôi Động dứt bỏ tạp niệm, tiếp tục đi tới tầng thứ tư. Nguồn truyện: Truyện FULL

Lục lọi một chút, hắn đã đi tới huyễn thú thủ hộ tầng tiếp theo. Lần này, không có rất khoa trương xuất hiện năm con yêu thú Trúc Cơ tầng năm, mà cũng chỉ có hai con yêu thú Trúc Cơ tầng ba, nhưng cũng không phải dễ chọc. Bởi vì trong phạm vi cảm ứng của Lôi Động.

Lôi Động cho ba con quỷ vệ, một con cấp ba, hai con cấp hai đỉnh phong.

Mà hai con huyễn thú này, hình thái của nó Lôi Động có chút quen thuộc. Hình như trong điển tịch của tông môn có ghi lại, mà loài sinh vật có linh trí này chỉ xuất hiện trong hải dương mênh mông, tên là Dạ Xoa.

Chúng cũng giống như nhân loại, chiều dài hai chân hai tay, nhưng toàn thân tối tăm, hành động thoăn thoắt. Giống nhau ác quỷ, bề ngoài dữ tợn mà hung tàn. Hai con Dạ Xoa vừa vừa xuất hiện, toàn thân có khí tức màu đen bao phủ, giống như sương mù mà không phải sương mù, như nước mà không phải nước. Xem ra, bộ dáng của nó có chút khó dây dưa.

Lôi Động không dám khinh thường, ra lệnh cho U Linh quỷ vệ cuốn lấy một con, không được liều chết với chúng. Mà đổi hai con quỷ vệ ở bên ngoài, cùng hợp kích đánh về phía một con Dạ Xoa khác. Lôi Động suy nghĩ phải tốc chiến tốc thắng, U Minh đại pháp thi triển ra, kích thích ba con quỷ vệ càng thêm hung tàn thô bạo, chiến lực đại tăng. Cùng lúc đó, quỷ vụ hắc khí lượn lờ, như tơ như sợi, quấn lấy hai con Dạ Xoa.

Cùng lúc đó, Tịch Diệt pháp luân ra tay, trong tiếng rít nức nở như quỷ gào, đánh vào con Dạ Xoa có gương mặt hung tàn kia. Mà Dạ Xoa do huyễn thuật tạo thành, cũng có chút thực lực. Hắc khí quanh thân tăng vọt, mặc dù không có hoàn toàn đem Tịch Diệt pháp luân ngăn lại, nhưng cũng đánh tan đại bộ phận lực lượng. Nhưng dư âm lực lượng còn lại, cũng đánh trúng làm thân hình Dạ Xoa hư nhược hơn, cơ hồ muốn tiêu tán. Hai con quỷ vệ thấy thế, càng thô bạo, hút lấy U Minh quỷ khí, hung hãn dị thường giết tới đầu Dạ Xoa kia.

Mấy chục hô hấp sau, dưới sự phối hợp của Lôi Động, thuận lợi sát diệt một con. Về phần con còn lại, vẫn đang giao chiến kịch liệt với U Linh quỷ vệ. Bởi vì U Minh quỷ khí gia trì, U Linh quỷ vệ chiếm được thượng phong rất lớn. Nếu kiên nhẫn chờ đợi, thì nó cũng có thể một mình giải quyết được con Dạ Xoa này. Lúc này Lôi Động có chút cảm khái, quả nhiên, U Minh đại pháp đối với người tu luyện Ngự Quỷ Quyết, là đại pháp tốt nhất. Tất nhiên là như thế, nếu không sư tôn Vạn Quỷ lão tổ của Lôi Động, cũng không có khả năng chủ tu U Minh đại pháp.

Đương nhiên, Lôi Động cũng không có thời gian chờ đợi kiên nhẫn. Ba quỷ vệ đều xuất hiện, nhẹ nhõm tiêu diệt con Dạ Xoa còn lại kia.

Sau đó, cột sáng lại lóe lên rồi biến mất, trên mặt đất lưu lại một miếng hương khí tản ra bốn phía, trái cây có màu sắc hỏa hồng. Trong nội tâm Lôi Động khẽ động, vội vàng nhiếp lên nhìn, trong nội tâm vừa mừng lại vừa thất vọng. Vui mừng là, vật ấy chính là Chu Quả khó có được trong Tu Tiên Giới. Thất vọng chính là, thứ này không phải Tẩy Tâm Quả. Đương nhiên, Chu Quả cũng không phải phàm vật, bất luận là làm thuốc cũng tốt, ăn sống cũng được, đối với tu vi cũng có ích. Nhưng mà, lúc này Lôi Động đang gặp bình cảnh, phục dụng Chu Quả cũng không có khả năng đột phá bình cảnh, ăn vào quá mức lãng phí.

Liền từ trong trữ vật thủ trạc, lấy ra một cái hộp ngọc, bỏ Chu Quả vào bên trong. Một lần nữa thu hồi vào trong trữ vật thủ trạc.

Đến tầng thứ năm, Lôi Động phải đối mặt với một con yêu thú phi cầm Trúc Cơ tầng năm, đương nhiên, vẫn do huyễn thuật ngưng tụ mà thành. Nếu thật sự là một con yêu thú Trúc Cơ tầng năm, thì nó là yêu thú trung kỳ, Lôi Động phải cố hết sức chiến đấu. Nhưng cũng may, mặc dù pháp thuật của tông phái Thượng Cổ này không kém, ngưng tụ yêu thú huyễn thuật giống như đúc, thực lực không kém. Nhưng cuối cùng, vẫn có chút nhàm chán khô khan.

Nhưng dù vậy, Lôi Động cũng phải phí một phen chân tay, mới giết được nó.

Đến tầng thứ sáu, lại có hai con huyễn thú Trúc Cơ tầng bốn, giống như người không phải người, giống như cá không phải cá. Trái ngược với trí nhớ của Lôi Động, ở sâu trong biển cả có một loại tên là Mỹ Nhân Ngư. Bởi vì là sinh vật do huyễn thuật sinh ra, tuy lợi hại, nhưng vẫn bị Lôi Động đánh bại. Lần này, Lôi Động nhận được một cây linh sâm có hỏa hầu chừng tám trăm năm.

Đến tầng thứ bảy, Lôi Động đặc biệt cẩn thận, dựa theo tư liệu đặc biệt của Thích Phỉ Phỉ, mỗi tòa hắc tháp, có lẽ chỉ có tầng bảy.

Rống ~ một đầu toàn thân có ánh lửa, hình thể giống như một ngọn núi nhỏ, là một con trâu giống như từ trong địa ngục đi ra.

Chạy nhanh tới, sừng trâu chỉ va chạm, liền đánh bay Bạo Kích quỷ vệ ra sau, hai con mắt cuồng bạo ẩn chứa oán khí mười phần.

Tâm thần Lôi Động xiết chặt, thầm mắng, đây không phải yêu thú do huyễn thuật tạo thành...

Một con yêu thú Hỏa Ngưu Trúc Cơ tầng sáu. Đối thủ như thế, làm cho nội tâm của Lôi Động phát lạnh. Nếu không có tình huống thực sự khẩn trương, nhất định sẽ chửi ầm lên cái tông phái Thượng Cổ này ăn no rỗi việc, canh cửa là Trúc Cơ tầng hai. Yêu thú trấn thủ một tòa hắc tháp, không ngờ lại chính là một con yêu thú thật sự. Mặc cho Lôi Động nghĩ muốn phá đầu, cũng không biết cơ chế của Tâm Ma Điện này vốn là

như vậy. Thực sự không phải mỗi tầng đỉnh tháp, đều có yêu thú chính thức canh gác.

Cấm chế chỉ ngẫu nhiên dò xét một ít khu vực trong Tâm Ma Điện, sẽ đem một ít yêu thú phát triển tới trình độ nhất định, sẽ truyền tống đến làm thủ hộ thú.

Bình luận





Chi tiết truyện