chương 863/ 1216


Chỉ hơn mười hô hấp một chút, liền đem những mảnh vụn TửThiết, nhao nhoa hóa thành xích tương, thần niệm của Lôi Động không ngưng bao phủ chúng lại. Những tạp chất ngoan cố, dưới rèn luyện của hỏa diễm cường đại, không ngừng bị loại ra ngoài. Sau đó, lưu lại chỉ vẻn vẹn một cân Tử Thiết vô cùng tinh thuần.

Lôi Động cầm lấy nó, sau khi Tử Thiết cứng lại bằng một khối bằng nắm tay, nếu đưa cho người vô cùng quen thuộc với những tài liệu đặc biệt như Ngô Kỵ mà nói. Ngô Kỵ cẩn thận kiểm tra một chút, sau đó thở dài, nói:

- Dương hỏa này quá lợi hại, độ tinh khiết của Tử Thiết này rất cao, có thể nói là thượng phẩm. Nếu như dùng luyện chế pháp bảo, uy lực của nó còn mạnh hơn Tử Thiết bình thường tới hai ba thành. Trước trước sau sau, hình như thời gian không tới nửa khắc a? Vãn bối từng nghe bằng hữu am hiểu luyện khí đề cập qua, hắn dùng Tam Muội Chân Hỏa Lô, rèn luyện một khối quặng thô Tử Thiết như thế này, tối thiểu cũng phải mất một hai ngày, chất lượng cũng còn thua xa thế này.

Đối với chuyện này, Lôi Động không nói gì, bởi vì dùng dương hỏa bình thường, hoặc âm hỏa rèn luyện, dùng thời gian vài ngày cũng không thể rèn luyện được. Mà dương hỏa của hắn, chính là dương hỏa nổi tiếng cường đại. Một khi tu sĩ Nguyên Anh bình thường bị nó thiêu đốt, trên căn bản là dữ nhiều lành ít. Cho dù là cường giả Hóa Thần kỳ, đối với hỏa diễm này cũng vô cùng kiêng kỵ, nếu như sử dụng thoả đáng, diệt sát cường giả Hóa Thần cũng là chuyện bình thường.

Có chút thỏa mãng gật đầu, cũng chỉ có loại cấp bậc hỏa diễm này, mới là hỏa diễm Lôi Động dùng luyện chế linh kiện khôi lỗi. Lúc này quay người nói với Ngô Kỵ:

- Ta muốn rèn luyện một ít tài liệu, chỉ sợ phí thời gian không ít. Ngươi từng nói qua, ngươi biết lối đi tới hạch tâm của dung nham, ta sẽ cho Quỷ Minh và Ảnh Hổ bảo vệ cho ngươi, đem ngươi lên mặt đất, mọi người tạm thời từ biệt tại đây.

À? Ngô Kỵ không nói gì, Mộ Dung tỷ muội cũng che miệng thở dài. Tuy biết rõ mọi người không phải là người cùng một thế giới, sớm muộn gì cũng rời đi, nhưng lại không có ngờ tới lại nhanh như vậy. Thời điểm vừa muốn nói gì đó, Ngô Kỵ trầm mặc, thần sắc trịnh trọng nhìn Lôi Động nói:

- Đinh tiền bối, đoạn đường này toàn bộ là nhờ ngài chiếu cố. Chúng ta xin phép được cáo từ trước, nhưng mà, chúng ta sẽ chờ tiền bối ở khu vực an toàn trước, sau đó sẽ cùng nhau trở vềthành Chước Nhiệt.

Lôi Động trực tiếp lắc đầu bác bỏ, nói:

- Sau khi ở đây, ta tạm thời không quay về thành Chước Nhiệt, sau đó sẽ mượn đường đi tới nơi khác. Các ngươi cũng không cần lo lắng, nếu có duyên, mọi người sớm muộn gì cũng gặp mặt nhau.

Lần này, sắc mặt Mộ Dung tỷ muội cũng có chút trắng bệch, bắt đầu có nước mắt ngắn dài. Ngô Kỵ biết rõ tiền bối này dễ nói chuyện, cho nên lần nữa cả gan, nói:

- Nếu tiền bối có chuyện quan trọng, vãn bối cũng không dám làm ảnh hưởng. Nhưng mà, vãn bối không biết có may mắn biết được tên thật của tiền bối hay không, đến từ vực nào, hoặc làchâu nào? Tiền bối chớ hiểu lầm, vãn bối chỉ muốn sau khi tu luyện thành công, may mắn đột phá đến Nguyên Anh kỳ, sẽ tự đi tìm tiền bối để bái tạ. Nếu như tiền bối có gì bất tiện, vãn bối cũng không dám miễn cưỡng.

Hắn không phải đồ đần, đương nhiên biết rõ Lôi Động luôn sửdụng tên giả. Hơn nữa, đương nhiên không phải người của Đại Kiền Châu, nếu không, với thực lực cường đại khủng bố của hắn,đã sớm có thanh danh hiển hách ở Đại Kiền Châu. Nhưng Ngô Kỵ cho tới nơi, trong phạm vi của Đại Kiền Châu, có tồn tại cường đại như thế, lại là cường giả có đặc thù rõ ràng như vậy. Cũng chỉ có một giải thích, hắn chắc chắn đến từ nơi khác.

Lôi Động liếc mắt nhìn bọn họ, thấy Ngô Kỵ chân thành mà tha thiết, mà Mộ Dung tỷ muội bộ dáng chờ mong và kỳ vọng. Cũng không đành lòng bác bỏ nguyện vọng của họ, ngữ khí lạnh nhạt nói:

- Nếu mọi người hữu duyên, nói cho các ngươi biết cũng không sao. Ta họ Lôi tên Động, đến từ chính một địa phương nhỏ bé, làKhang Châu. Về phần họ Đinh, đó là họ ái thê của ta, tốt rồi, nói không sai biệt lắm, mọi người nên từ biệt thôi.

Lôi Động dứt lời, cũng không để ý bất luận kẻ nào phản ứng, phất ống tay áo lên.

Một cổ lực lượng mạng mẽ, cuốn bọn họ bay ngược đi Quỷ Minh và Ảnh Hộ được lệnh, theo sát bọn họ, hộ tống bọn họ theo đường cũ quay về mặt đất.

Sau khi để cho bọn họ đi, Lôi Động đem ánh mắt nhìn về phía dương hỏa trong động, luyện chế khôi lỗi Hóa Thần kỳ, tuy nói là việc cấp bách. Nhưng khôi lỗi Hóa Thần kỳ cần linh kiện và tài liệu, cũng không phải là những đồ vật như Tử Thiết, trong thời gian ngắn rất khó hoàn thành. Công tác phòng hộ cũng cần phải làm tốt.

Trận pháp cái gì, tuy nói Lôi Động đã nghiên cứu, nhưng muốn bố trí một trận pháp bảo vệ vô cùng trâu bò, tạm thời không cách nào thực hiện được. Nhưng mà, hắn đã có biện pháp, nếu không cách nào bố trí trận pháp truyền tống, như vậy lợi dụng quỷ binh bố trí phòng ngự, hiệu quả cũng bất phàm.

Lúc này cũng không lãng phí thời gian, triệu hồi Minh Diễm U Hồn Phiên, bắt đầu bố trí quỷ trận, cái gì đao thuẫn quỷ binh, tựsát quỷ binh, còn có quỷ pháo bụng bự, triệu hồi ra một đống lớn. Về phần bố phòng như thế nào, thì giao cho Quỷ Thứ, tin tưởng với linh trí thành thục hiện giờ của Quỷ Thứ, muốn làm tốt cũng không quá khó khăn.

Sau khi an bài thỏa đáng, Lôi Động bắt đầu luyện chế khôi lỗi. Lấy một phong hồn cầu trong nhẫn trữ vật ra, đánh vỡ nó. Sau khi đánh vỡ, phong hồn cầu bị nghiền nát, chui ra một bòng trắng. Ngay sau đó bóng trắng này càng lúc càng lớn, sau một hồi vặn vẹo, ngưng tụ thành một tráng hán mặt sẹo cao lớn, khôi ngô mà rắn chắc, vẻ ngoài chất phác, xen lẫn trong đó là khí tức vô cùng cường đại.

Bộ dáng này, Lôi Động ở trong Minh Vương Điện, tao ngộ tên tráng hán biến thân thành Chiến Tranh Cự Nhân, chỉ có điều, chân thân lúc này, đã mất đi, hiện ra, chỉ là một Nguyên Thần mà thôi.

Đây cũng là bản chất khác nhau của Nguyên Anh và Nguyên Thần, Nguyên Anh bất kể phát triển cường đại thế nào, trên cơ bản đều là bộ dáng đứa trẻ sơ sinh ục ịch. Mà Nguyên Thần, thìlớn như đúc bản thân của người đó, thuộc về trạng thái thành thục. Đương nhiên, cả Hóa Thần Kỳ, Nguyên Thần không ngừng biến hóa, biến hóa càng ngày càng nặng hơn, nghe nói đến Hóa Thần đỉnh phong, Nguyên Thần sẽ cô đọng thành thực chất, mắt thường nhìn thấy, cơ hồ không có gì khác với thân thể thật. Nguồn truyện: Truyện FULL

Mà Nguyên Thần của Chiến Tranh Cự Nhân này, chỉ là Hóa Thần sơ giai, bởi vậy nhìn giống trưởng thành, nhưng hiện bóng trắng này không tính là chân thật. Đương nhiên, nó đã không thuộc phạm trù Nguyên Thần nữa, mà thuộc khí linh sân thi đấu.

Lôi Động nhìn hắn một lúc, thần sắc hơi hơi trì hoãn, cười nói:

- Khí linh tiền bối, không biết dung hợp cái Nguyên Thần này, tình huống như thế nào? Phải chăng đã quen chưa?

- Tình huống phi thường tốt, ta triệt để dung hợp Nguyên Thần này, hơn nữa hấp thu đại lượng kinh nghiệm thức chiến, công pháp và ý thức chiến đấu rồi. Duy nhất thoáng đáng tiếc là, tên Đạt Tạp này thiện phòng thủ linh trí, thời điểm ta hấp thu linh trícủa hắn, ý thức đã chủ động tiêu tán.

Bình luận





Chi tiết truyện