chương 370/ 1216


Nhưng mà Lôi Động cẩn thận suy nghĩ một chút thì thấy cũng đúng. Lôi Động hắn là tồn tại bậc nào, tuyệt đối không có khả năng khiến cho Dạ Xoa Vương phải xuất hiện.

Sau khi nghĩ ra nguyên nhân rồi nhưng mà hai người cũng không dám tính toán đến việc chạy trốn. Dù sao thì hiện tại tuy rằng Dạ Xoa Vương hết sức khinh thường, cũng không có ý tứ ra tay với hai người bọn họ. Nhưng mà nếu muốn chạy trốn thì nói không chừng sẽ chọc giận tên Dạ Xoa Vương cực kỳ đáng sợ này. Hắn chỉ cần tùy tay đánh ra một kích thì hai người đều sẽ tan thành mây khói.

Lôi Động tu tiên cũng đã được ba mươi năm, cũng không còn là cái loại gà mờ mới nhập môn cái gì cũng không hiểu. Dạ Xoa Vương, đây chính là tồn tại cường đại như thần. Chính là người mạnh nhất ở trong thiên địa này. Bất luận là chủng tộc nào, nếu có thể tu luyện tới loại cấp bậc tồn tại này thì cũng đều là hạng người đã trải qua vô số chìm nổi, đi ra từ trong núi thây biển máu.

Tồn tại Bực này, trong lồng ngực tự nhiên sẽ có thiên hạ ngạo khí. Loại tồn tại giống như thần này từ trước đến này cũng sẽ không bao giờ tính toán cùng với đám tiểu bối. Đây cũng là một trong những nguyên nhân chủ yếu khiến cho trong lòng hai người cực kỳ sợ hãi nhưng mà vẫn không chạy trốn như cũ.

- Đôi cánh kia của ngươi là dùng cánh của Tu La Vương mà luyện chế ra sao? Còn đôi cánh kia của ngươi chính là dùng đôi cánh của Dực Thần Vương mà luyện chế ra?

Sau khi Dạ Xoa Vương nhìn cái lốc xoáy kia một chút, rồi quay người lại nói chuyện với hai người Lôi Động. Không có chút chất vấn nào, cũng không có thái độ kiêu ngạo từ trên cao nhìn xuống. Trong giọng nói, thật là có chút bình dị, gần gũi.

Dạ Xoa Vương quả nhiên là có khí độ của Dạ Xoa Vương. Lôi Động trấn định trong lòng, vội vàng mỉm cười chắp tay trầm giọng nói. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

- Đúng là dùng cánh của Tu La Vương để luyện chế.

Sau khi lên tiếng, lại nhanh chóng bổ sung một câu.

- Vãn bối Lôi Động Âm Sát Tông, tham kiến Dạ Xoa Vương đại nhân.

- Vãn bối Đạm Đài Băng Vân Thiên Âm Cung, tham kiến Dạ Xoa Vương đại nhân.

Giờ phút này Đạm Đài Băng Vân nhu thuận như là một nữ hài tử, trong ánh mắt đồng dạng cũng cung kính dị thường.

- Cánh của vãn bối đích thật là dùng cánh của Dực Thần Vương để luyện chế.

- Lòng can đảm của hai người các ngươi cũng không tệ. Có thể trấn định nói chuyện ở trước mặt bổn vương. Không tầm thường, không tầm thường.

Dạ Xoa Vương thản nhiên nói một câu, đưa ánh mắt nhìn về phía của Đạm Đài Băng Vân.

- Thân thể của Cơ Thanh Đồng nhà các ngươi có được khỏe không?

Nghe vậy, Đạm Đài Băng Vân vội cung kính dị thường, khom người xuống.

- Đạ tạ tiền bối đã quan tâm. Thân thể của sư tổ vẫn rất khỏe, mấy năm trước còn từng chỉ điểm vãn bối tu hành.

Trong lòng nàng âm thầm vui mừng, không thể tưởng tượng được sư tổ của mình lại quen biết với Dạ Xoa Vương.

- Số mệnh của đứa bé Thanh Đồng kia cũng thật không tốt, bơ vơ cả một đời.

Dạ Xoa Vương chắp tay sau lưng, khẽ thở dài một hơi, sắc mặt bắt đầu có chút không tốt nói.

- Một vài cái tác phong của Thiên Âm Cung các ngươi khiến cho bổn vương rất không hài lòng.

Đạm Đài Băng Vân hơi ngẩn ra, liền chắp tay nói.

- Sư môn có đại ân đối với vãn bối, vãn bối không dám nói xằng.

Trong lòng thì cảm thấy có chút kinh ngạc. Cừu sư tổ trước kia đã phát sinh sự tình gì sao? Nhưng mà lại chợt có chút hoảng sợ. Cừu sư tổ ở trong mắt hắn rõ ràng chỉ là một đứa trẻ.

- Hừ!

Dạ Xoa Vương từ chối cho ý kiến, hừ lạnh một tiếng. Ngược lại nhìn về phía Lôi Động.

- Mộ Nghiên Mi tiểu nha đầu kia của nhà các ngươi thế nào? Hẳn là đã trở thành Kim đan hậu kỳ rồi chứ?

Lôi Động chấn động cả người. Má ơi, Dạ Xoa Vương này cũng quen biết Mộ bà cô. Nhưng mà nếu không phải là mình đã biết tên của nàng thì phỏng chừng sẽ ngạc nhiên không biết Mộ Nghiên Mi là ai. Nhưng giờ phút này, cũng chỉ có thể cung kính dị thường nói.

- Thân thể của Thiên Ma đại nhân cực kỳ tốt, giờ phút này nàng cũng đang ở trong Đông Hải. Nếu tiền bối có lời gì muốn nói thì vãn bối có thể chuyển giúp. Đúng rồi, Thiên Ma đại nhân mười mấy năm trước cũng đã thăng chức lên Nguyên anh kỳ rồi.

Dạ Xoa Vương cũng hơi sững sờ, nhưng chợt nở nụ cười.

- Nguyên anh? Không tệ, nha đầu kia quả nhiên là rất có tiền đồ. Tuổi còn trẻ mà cũng đã là Nguyên anh rồi. Đợi một thời gian nữa nói không chừng còn có thể tiến thêm một bước dài. Nhưng mà tính tình của nha đầu kia không tốt lắm, tính khí rất lỗ mãng. Ngay cả bổn vương cũng đều phải sợ hãi nàng ba phần.

Lôi Động có chút đổ mồ hôi hột. Tính cách của bà cô Thiên Ma quả nhiên là thanh danh truyền xa. Ngay cả tồn tại như Dạ Xoa Vương cũng biết được tính tình của nàng không tốt. Nhưng mà nghe hắn nói một trận thì trong lòng Lôi Động lại càng yên tâm. Tính tình của Dạ Xoa Vương cũng không phải cực kỳ nóng nảy, tùy tay sẽ bóp chết người giống như trong tưởng tượng.

Tính tình ngược lại còn tương đối tốt. Tuyệt thế cường giả quả nhiên là có khí độ của tuyệt thế cường giả. Nhưng mà trong lòng Lôi Động cũng hiểu được. Ở trong thời điểm nguy cơ này mà Dạ Xoa Vương lại hướng tới hai tên tiểu bối mà hỏi thăm việc nhà, nhất định là sẽ có việc thỉnh cầu.

So với việc chờ hắn mở miệng nói chuyện không bằng chủ động còn hơn, biết đâu có thể lấy được chút ưu đãi. Dù cho không lấy được chút ưu đãi nào thì có thể nịnh bợ Dạ Xoa Vương một chút cũng tốt. Hắn liền chắp tay, nghiêm mặt nói.

- Tiền bối, không biết cơn lốc xoáy ở trước mắt là thứ gì? Nếu vãn bối có khả năng giúp đỡ được cái gì thì tiền bối cứ việc phân phó. Vãn bối tuyệt đối không dám thoái thác.

Dạ Xoa Vương thản nhiên liếc mắt nhìn Lôi Động một cái.

- Tiểu tử ngươi trái lại rất thông minh. Biết bổn vương có việc muốn hai người các ngươi đi làm. Việc này cực kỳ nguy hiểm, nhưng mà một khi thành công thì bổn vương sẽ thiếu hai người các ngươi một cái nhân tình. Không biết là các ngươi có nguyện ý hay không?

- Vãn bối bên này không thành vấn đề, xin tiền bối cứ phân phó.

Sắc mặt của Lôi Động nghiêm nghị, vẻ mặt cung kính. Nhưng mà trong lòng lại âm thầm nghĩ. Dạ Xoa Vương lại còn hỏi có nguyện ý hay không sao? Phỏng chừng đây cũng là lời khách sáo mà thôi. Lấy thân phận và địa vị của hắn, cho dù là uy hiếp bức bách hai người đi làm thì bọn hắn cũng chẳng thể phản kháng được. Hoặc à làm hoặc là chết.

Đương nhiên, có thể bán cho Dạ Xoa Vương một cái nhân tình, tự nhiên là không còn chuyện tình gì tốt hơn. Về phần nguy hiểm, ách, chỉ sợ trên thế giới này, những chuyện tình nguy hiểm hơn cự tuyệt Dạ Xoa Vương cũng không có nhiều.

Đạm Đài Băng Vân cũng khẽ cúi cái người xuống, đáp ứng nói.

- Vãn bối cũng tuyệt không có vấn đề.

- Cái lốc xoáy này chính là cơn giận của Hải thần.

Dạ Xoa Vương thỏa mãn gật gật đầu chỉ vào cái lốc xoáy kia. Sau khi đem lai lịch và hậu quả của nó nói ra một lần, lại thấy sắc mặt của hai người Lôi Động kinh ngạc không thôi thì lại nói tiếp.

Bình luận





Chi tiết truyện