chương 461/ 1216


Bởi vì tư chất bình thường cho nên trong lúc tu luyện một mình, Lôi Động thủy chung vận dụng Thiên Ma Biến đến khi chân khí thể lực tiêu hao hết, nghiền ép tiềm lực. Vì thế mà tần suất Lôi Động sử dụng Thiên Ma Biến tương đối cao. Trải qua một thời gian dài thích ứng, bất tri bất giác đã giảm bớt rất nhiều tác dụng phụ có hại khi thi triển Thiên Ma Biến.

Ngoài ra, nhiệt huyết cuồng ngạo do Thiên Ma Biến kích thích ra, thời gian dần qua cũng đã có thể tự động điều khiển.

Nếu đổi lại là Lôi Động lúc mới tu luyện Thiên Ma Biến, không thể nói trước sớm đã bị công kích đến mức mất đi ý thức, trực tiếp dốc sức liều mạng với Bạch Cốt ma quân.

Nhưng lúc này Lôi Động lại có thể lợi dụng lực lượng cuồng bạo do Thiên Ma Biến mang lại để khống chế nội tâm cuồng bạo của mình.

Thiên Ma Biến xuất ra một cỗ lực lượng lớn, lập tức khiến thực lực Lôi Động tăng lên một mảng lớn, toàn thân cao thấp phảng phất như có được cỗ lực lượng vô cùng vô tận, dù có dùng như thế nào cũng không hết. Lôi Động rót cỗ lực lượng dồi dào kia vào trong Tu La chi dực, không hề giữ lại chút nào. Khí tức nồng đầm màu đen liền phát tán ra ngoài, tạo thành một tầng hắc quang nhàn nhạt bên ngoài đôi cánh.

Bên trong đôi Tu La chi dực, lực lượng xé rách không gian kia kích phát ra trong phạm vi lớn, trực tiếp kéo thân hình Lôi Động đi hơn mười dặm. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Lôi Động chỉ cảm thấy một lực lượng cuồng bạo, cơ hồ như khiến hắn vỡ vụn đi, thân thể thuấn di một khoảng cách như thế đã vượt qua cực hạn thân thể một Trúc Cơ Kỳ cường tráng. Cổ họng ngòn ngọt, nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi. Chỉ như vậy, thoáng một phát như đã tiêu hao hết lực lượng trong cơ thể. Nhưng Lôi Động biết rõ, hiện tại vẫn không thể dừng lại, nếu đối kháng chính diện với đoàn Bạch Cốt ma quân cực kỳ khủng bố này thì đối phương chỉ cần một chiêu cũng có thể đơn giản tiêu diệt hắn. Trình độ tu sĩ Nguyên Anh đáng sợ như thế nào, cũng không phải tu sĩ Trúc Cơ có thể tưởng tượng được.

Cố gắng chịu đựng sự thống khổ của kinh mạch, Tu La chi dực lại trùng trùng điệp điệp lóe lên. Lúc xuất hiện lại lần nữa thì khoảng cách so với Bạch Cốt ma quân đã hơn trăm dặm. Cảm thụ được linh khí từ miếng cực phẩm linh thạch trong bụng đã tan biến thành bụi phấn. Lúc này Lôi Động không dám có chút chủ quan, lại huy động cánh chim một lần nữa. Nhưng phương hướng tiến lên lại chệch về phía bên trái một đoạn.

Trong lúc xé rách không gian thoát ra, hắn chỉ cảm thấy cốt cách toàn thân như nát bấy đi, kịch liệt đau đớn. Chân khí trong cơ thể đã hoàn toàn khô kiệt. Nỗ lực nắm một khỏa Giả Tử Đan trong tay nuốt xuống, chợt từ trên không vài chục trượng cứ thế rơi thẳng xuống đống cát sỏi. Lúc này hắn giống như là vật rơi tự do, trùng trùng điệp điệp ngã xuống đống cát dày đặc.

Lôi Động là tu sĩ, đương nhiên biết rõ tu sĩ dò xét địch nhân như thế nào. Tu sĩ Nguyên Anh cũng không phải thần tiên, cho dù thần niệm bọn họ có thể kéo ra vài trăm dặm ngay lập tức, nhưng muốn tìm được một khối thạch đầu không có bất kỳ phản ứng trong sa mạc hoang vu vô biên, mênh mông bát ngát này thì tuyệt đối là một chuyện không dễ dàng. Tác dụng của Giả Tử Đan cơ hồ đã lập tức phát huy. Trái tim Lôi Động rất nhanh đã đình chỉ lại, huyết dịch cũng ngừng lưu động, thân thể nhanh chóng cứng ngắc lại. Giống như là một cỗ thi thể chính thức, dung hợp thành một thể với cát sỏi chung quanh, không có nửa điểm sinh mệnh đặc thù. Giả Tử Đan, loại đan dược đắt đỏ xa xỉ này, có thể bán được giá cao như vậy, tuyệt đối không phải là mặt hàng bình thường.

Cho dù ở đây vẫn nằm trong phạm vi pháp trận cấm bay, nhưng Bạch Cốt Ma Quân vẫn như cũ rất nhanh truy tung đến nơi Lôi Động bạo khởi Thuấn di lần cuối cùng.

Nhưng lúc đến nơi thì Bạch Cốt ma quân lại mất đi manh mối cuối cùng. Trong khu vực thần niệm bao phủ, quét nhìn thì lại không nhìn thấy bất kỳ dấu hiệu nào của Lôi Động.

Phảng phất như hắn đã biến mất trong thời gian cực ngắn. Thần niệm Bạch Cốt ma quân vô cùng linh mẫn, sau khi cảm thụ được không gian bị xé nứt, chấn động vẫn còn không hoàn toàn khép lại. Chỉ là dùng tu vi của hắn, cùng với năng lực nắm giữ quy tắc không gian, căn bản không cách nào đoán được Lôi Động đi về phương hướng nào, hoặc là thuấn di đi đến một nơi nào đó rất xa, hoặc là tiếp tục thuấn di thêm vài lần nữa.

Sắc mặt Bạch Cốt lão ma cực kỳ tái nhợt, trong thời gian thật ngắn, hắn đã bị Lôi Động trêu đùa mấy lần. Lần thứ nhất, còn có thể dựa vào Không gian phù để lấy lại thế cục. Nhưng lúc này thì hắn đã triệt để mất đi hành tung của đối phương. Có lẽ Lôi Động đã bay ra khỏi phạm vi mười dặm này rồi.

Mặc dù tu vi Lão ma đã là Nguyên Anh rồi, nhưng muốn tìm được một người trong đống cát sỏi vô biên này thì lại là chuyện không dễ dàng. Nếu là trên địa bàn của hắn, chịu tốn một chút, đào sâu ba mươi trượng trong vòng ngàn dặm thì hắn cũng có thể làm được. Nhưng nơi này...

Cơ hồ cùng lúc đó, Thánh nữ, tiên tri Khố Tạp Tư và Tộc trưởng Man tộc Đạo Kỳ đang nhìn vào quả cầu thủy tinh ở trước mặt thánh nữ, trong đó đương nhiên là Bạch Cốt ma quân, lúc này đã huyễn hóa thành một bàn tay khổng lồ, lăng không nắm một bãi cát sỏi lên tìm tòi, nhưng lại không chút tung tích nào của Lôi Động.

- Thú vị, thú vị, tu sĩ Trúc Cơ Kỳ trẻ tuổi này vậy mà có thể trốn thoát khỏi tay của Bạch Cốt lão ma, ha ha ha..

Đạo Kỳ dáng người khôi ngô kia nhìn có chút hả hê, phá lên cười ha ha.

- Bất quá, nói đi cũng phải nói lại.

Trên mặt tiên tri Khố Tạp Tư như có điều suy nghĩ, nói:

- Công pháp cuối cùng người trẻ tuổi kia thi triển ra tựa hồ có chút giống với công pháp cuồng bạo chiến sĩ ta, trong thời gian ngắn kích phát hoàn toàn lực lượng trong cơ thể ra, cường đại không chỉ hơn một lần. Thánh nữ điện hạ, ngài thấy thế nào?

- Thiên hạ to lớn, không thể đếm hết được kỳ công dị thuật. Theo ta biết thì có nhiều loại công pháp có cùng hiệu quả.

Thánh nữ thản nhiên nói:

- Đạo Kỳ, Bạch Cốt lão ma này đã tự dâng tới cửa, chúng ta cũng không thể nào không thu, nhanh bắt giữ hắn a, tuy rằng hoàn toàn phái Tấn Ảnh Trùng đại quân ra thì có thể nhanh chóng đạt được mục đích. Nhưng muốn giam giữ hắn thì thật sự tổn hao quá lớn.

- Chuyện nhỏ, người Triệu Châu tự cho là thông minh, tốn hao món tiền khổng lồ bố trí pháp trận cấm bay, nhưng rốt cục lại tự chui đầu vào rọ.

Đạo Kỳ cười ha ha, sau đó thân hình hạ xuống, trực tiếp hóa thành một cơn gió lốc, trong khoảnh khắc liền biến mất không thấy gì nữa.

Thần sắc Bạch Cốt Ma Quân xấu hổ dị thường, hắn tuyệt đối không ngờ đối phó với một tiểu tử Trúc Cơ Kỳ mà lại bị hắn trêu đùa nhiều lần như vậy, cuối cùng còn thoát được không để lại chút tông tích. Hắn dùng thần niệm tiến hành truy quét, lại liên tiếp thi triển ra mấy bí thuật, nhưng vẫn như cũ không thu hoạch được gì. Tiểu tử Trúc Cơ kỳ kia phảng phất như là tiêu thất triệt để, không còn chút bóng dáng nào.

Bình luận





Chi tiết truyện