chương 407/ 1216


- Tại hạ có thể giúp ba trăm vạn.

Thượng Quan tựa hồ bị đề nghị của Lôi Động gây xúc động. Nếu Tiền đội trưởng thực sự có thể trùng phá Kim Đan, không thể nghi ngờ đây là một bút đầu tư được hồi báo cực lớn.

- Tốt như vậy đã gần tám trăm rồi.

Lôi Động cười tủm tỉm nói:

- Tiền đội trưởng, tự mình người đập nồi bán sắt ít nhất cũng phải được ba trăm vạn linh thạch chứ? Còn có di vật của lão Trương tạm thời đừng vội vàng, trước tiên tham ô một chút. Mặc kệ có đạt được Kim Đan hay không, cuối cùng đều sẽ trả lại cho người ta. Huống chi nếu ngươi kết thành Kim Đan, lão Trương gia trên trời có linh thiêng tuyệt đối sẽ rất nguyện ý. Lão Trương ở nơi nào, hai trăm vạn linh thạch vẫn hồi môn.

Kể từ đó đã có một nghìn ba trăm vạn linh thạch nơi tay. Lôi mỗ nguyện ý trợ giúp năm trăm vạn linh thạch, tổng cộng là một nghìn tám trăm vạn linh thạch, như vậy hẳn đủ một suất Đăng Thiên đan rồi!

Đối với Tiền đội trưởng mà nói, đó là một bút linh thạch thật lớn, có lẽ đây là điều kiện tốt nhất giúp hắn trùng kích Kim Đan, tuổi tác phù hợp nhất để trùng kích Kim Đan đã qua đi khó có thể lấy lại. Thế nhưng dưới sự đầu độc của Lôi Động, ba bốn lần như thế khiến cho hắn trữ lượng được một bút linh thạch thật lớn. Mặc dù buồn thiu vì mắc nợ thế nhưng một khí đột phá được Kim Đan, tất cả đều đáng giá. Cao thủ Kim Đan hỗn trong Vô Tận hải vực sẽ có hiệu suất và an toàn cao hơn. Hắn trừng mắt lớn, có chút không dám tin tưởng nhìn Lôi Động:

- Thế nhưng nếu ta trùng kích Kim Đan thất bại thì sao đây?

- Vậy về già ngươi thành thật tiếp tục hỗn ở Vô Tận hải vực đi, chỉ là khi đó ngươi phải trả gấp đôi linh thạch đã vay đó.

Lôi Động nhún vai cười không ngừng nói:

- Hơn nữa, với chiến lợi phẩm lần này, ta tin tưởng ngươi hẳn có thể liều mạng một phen. Thành, sẽ tiếu ngạo thiên hạ. Thua, dù sao dựa theo kế hoạch cũ của ngươi, cơ hội thành Kim Đan càng thêm xa vời. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

Hai chữ Kim Đan đối với bất kỳ một tu sĩ Trúc Cơ kỳ nào đều có lực hấp dẫn trí mạng. Tiền đội trưởng cắn răng nói:

- Cho dù chỉ có sáu thành thì cũng đủ để ta mạo hiểm. So với lâu dài còn không bằng đổ một lần thắng thua. Huống chi niên kỷ của ta bắt đầu lớn, sau này thời gian qua đi chỉ sợ đã vuột mất điều kiện tốt nhất để trùng kích Kim Đan.

- Tốt, nếu tất cả mọi người đã đồng ý, vậy vẫn phải làm một ít thủ tục.

Lôi Động nhìn thoáng qua mọi người nói:

- Nhất là lão nhân gia Tiền đội trưởng, tuy rằng tất cả mọi người rất tín nhiệm ngươi. Thế nhưng để đề phòng ngươi đột phá Kim Đan xong không chiu nhận nợ. Phải lưu cho ngươi một ít thủ đoạn phòng bị.

Lôi Động vừa nói xong, mọi người tựa hồ đều có chút đồng cảm.

- Việc này hẳn nên làm, dù sao tất cả mọi người đã lấy ra của cải một đời để giúp ta.

Tiền đội trưởng vẻ mặt trịnh trọng nói:

- Tiền mỗ là một người biết có ơn báo đáp, chỉ cần lên được Kim Đan. Dựa theo tỷ lệ tổ đội phân phối hai mươi năm, tuyệt đối không có vấn đề. Ngoài ra, nếu các vị có vấn đề cá nhân cần Tiền mỗ hỗ trợ, Tiền mỗ cũng tuyệt đối không lấy lý do lùi bước.

- Ta nghĩ phương thức này của Lôi Động quả thật không kém. Một người tự mình trùng kích Kim Đan, dù sao cũng hữu hạn không đủ lực lượng. Nếu như dùng phương thức này để mọi người giúp đỡ lẫn nhau, như vậy chỉ cần đạt đến Trúc Cơ kỳ đỉnh phong sẽ có cơ hội dùng sáu thành tỷ lệ thành công để trùng kích Kim Đan.

Lão Triệu cũng vô cùng hưng phấn, linh thạch kia ở lại chỗ mình bị mốc meo, chờ chính mình tới Trúc Cơ hậu kỳ mới lấy ra dùng. Nếu thế còn không bằng hiện giờ đầu tư vào trên người Tiền đội trưởng, một khi hắn trở thành Kim Đan, từ này về sau đã có người đảm bảo an toàn.

Thanh nương tử thật ra nghĩ sâu xa hơn lão Triệu, ngày hôm nay đánh một trận khiến nàng thấy cơ hội phát tài sắp đến rất nhanh. Bản thân Lôi Động là một người vô cùng cường đại, ở trong mắt nàng thậm chí có chút không hề kém tu sĩ Kim Đan. Nếu như Tiền đội trưởng trở thành Kim Đan, hơn nữa đây là Kim Đan người nhà, không phải loại Kim Đan khí cao ngất trời không ai bì nổi. Như vậy sau này ở Vô Tận hải vực tuyệt đối sẽ vui vẻ hỗn hơn. Ngay cả tu sĩ Kim Đan cũng có thể chặn lại, lúc đó thật sự là phát tài rồi.

Suy nghĩ của Thanh nương tử cùng với Lôi Động có chút hợp nhau. Lôi Động cũng tự cảm khái nếu chỉ có một con quỷ tướng sẽ khó có thể chống lại tu sĩ Kim Đan. Nhưng nếu bên người có thêm một tu sĩ Kim Đan, như vậy rất nhiều chuyện tình sẽ nắm chắc hơn. Bỏ chút tiền tài đầu tư người thân cận bên mình thành một tu sĩ Kim Đan, tuyệt đối là một bút giao dịch giá trị lớn.

Trên thực tế, lúc này phân phát, một mình Lôi Động thu được năm thành tiền lời, cũng tương đối xa xỉ. Sau khi Tiền đội trưởng kiểm kê chiến lợi phẩm xong, cuối cùng định giá khoảng hai nghìn vạn linh thạch, đó còn chưa bao quát cả đại hình phi chu. Bởi vì tất cả mọi người đều không dự định bán đại hình phi chu mà làm tài sản của tiểu đội, trong đó Lôi Động chiếm năm thành cổ phẩn.

Đáng tiếc chính là có vài kiện linh khí thượng phẩm và cực phẩm linh khí chất lượng không tồi, tất cả đều dùng hồn luyện thuật tế thành linh khí. Loại linh khí này nếu muốn dùng thần niệm lau dấu vết trên mặt, chỉ bằng dùng luyện khí thuật sẽ tốn rất nhiều linh thạch mới có thể biến mất. Giá trị của nó tự nhiên sẽ giảm xuống vô cùng chậm, nhưng dù thế, mấy người trong tiểu đội cũng vô cùng yêu thích, muốn cầm chúng nó đổi đi, chuẩn bị trở lại đảo rồi dùng tiền nhờ nhân sĩ chuyên nghiệp xóa đi dấu vết thần niệm, sau đó đổi một số linh khí khác.

Thứ đáng để nhắc tới chính là khi Tiền đội trưởng tính ra giá tổng hợp được hai nghìn vạn, sáu người đều sáng rực con mắt lên. Hai nghìn vạn linh thạch ạ, nếu như không có kỳ ngộ đặc thù thì cho mọi người cả đời cũng không thể kiếm được nhiều linh thạch như vậy. Tuy rằng nói Lôi Động cầm đi năm thành, như vậy số lượng của bọn họ cũng chỉ có một thành mà thôi, nhưng như thế cũng đã đạt đến hai ba trăm vạn linh thạch rồi.

Việc đáng tiếc duy nhất chính là lần này đoàn người đánh cướp không có chiến lợi phẩm yêu thú Kim Đan. Điều đó khiến cho Lôi Động ít nhiều có chút tiếc hận. Hiện nay một con yêu thú Kim Đan sợ rằng không đủ để bạo kích quỷ vệ tấn chức lên bạo kích quỷ tướng. Cho dù huyết nhục và sinh hồn của tu sĩ Trúc Cơ kỳ có nhiều hơn nữa cũng không đủ. Cho là linh quỷ thượng phẩm có đủ tư chất để tấn chức quỷ tướng thì cũng không chuyện dễ làm.

Cả đám đều hô hấp gấp gáp lên. Ngay cả lão Triệu cũng tỏa sáng đôi mắt, bắt đầu có chút cảm giác thích thú khi đánh cướp của người khác. Đương nhiên tiền đề là phải có thực lực, giống như ngày hôm nay mười người tu sĩ Trúc Cơ kỳ, đánh cướp không được ngược lại còn trở thành dê béo, chiến lợi phẩm dâng lên không.

Bình luận





Chi tiết truyện