chương 455/ 1216


- Đạo Kỳ, Thánh nữ điện hạ khẳng định đã có kế hoạch.

Khô Tạp Tư thản nhiên nói:

- Chúng ta chỉ cần im lặng thi hành mệnh lệnh là được, tộc của ta hiện giờ tuy rằng dưới sự chỉ huy của Thánh nữ điện hạ đã tạo thành xu thế thống nhất, nhưng muốn hoàn toàn công chiếm Triệu châu, vẫn không thực tế a!

Trên chiến trường bên phía Bắc Tắc Khẩu, Tấn Ảnh Trùng triều đã đánh tới dưới thành, nhưng phòng ngự thuẫn của hộ sơn đại trận tạm thời ngăn cản bên ngoài, cơn lũ côn trùng tầng tầng chất chồng, dốc sức liều mạng trùng kích trận pháp, trận pháp hộ thuẫn không nhịn được sáng lên, bắn bay Tấn Ảnh Trùng ra. Trải qua từng đợt oanh kích nhanh chóng, Hỏa Long pháo đã đến lúc phải nghỉ ngơi, nếu cứ cưỡng ép lắp linh thạch vào nổ pháo, rất có thể sẽ trực tiếp nổ nòng, được không bù mất. Ngay lúc Hỏa Long pháo tạm thời dừng lại, ở hơn vài dặm, sau khi bầy trùng tản ra, không biết lúc nào đã xuất hiện trên trăm tòa tiểu sơn.

Nói đúng ra thì là trên trăm cự nhân lớn như tòa núi nhỏ. Chúng đang chậm chạp di động, đồng thời dưới sự yểm hộ của bầy trùng như một đống đồi núi khiến người khác không thể nào phát giác được hành tung của bọn chúng. Đến tận đây, những cực nhân kia mới lộ ra nanh vuốt của mình, ngay ngắn đứng dậy. Thân cao hơn hai mươi trượng, tên cầm đầu đặc biệt cường tráng, xa xa nhìn lại ít nhất cũng hơn 30 trượng.

- Là thổ cự nhân.

Thượng Quan Hồng kinh hô một tiếng nói:

- Tối thiểu cũng trên trăm đầu.

Ánh mắt của mọi người lập tức tề tụ qua, nguyên một đám sắc mặt trở nên có chút lúng túng.

Chỉ thấy những thổ cự nhân kia, chân đạp đất, đầu đội khiên, hai tay khoanh trước ngực, sau khi vầng sáng màu vàng đất hiện lên thì trong tay của bọn nó, liền có thêm một khối nham thạch cực lớn. Sau đó dùng cánh tay to hơn một trượng dùng sức vung mạnh. Những khối nham thạch cực lớn kia liền gào thét lên, vạch phá bầu trời, xa xa đập tới tắc khẩu.

Nhìn những cự thạch to lớn kia cơ hồ che kín khiến bầu trời thất sắc, mọi người tựa hồ giờ mới hiểu được, hơn một vạn Tấn Ảnh Trùng vừa rồi, bất quá chỉ là mồi nhử thôi, đòn sát thủ chính thức chính là ở trên người những thổ cự nhân này.

Lý thành chủ sắc mặt trở nên có chút khó coi, trước kia lúc Man tộc công thành chỉ biết khu động Tấn Ảnh Trùng, thổ cự nhân, cùng với chính bọn hắn đồng loạt xông về trước, thẳng đến khi thành trì bị công phá, hoặc là bọn hắn bị đánh tan.

Nhưng hiện giờ cũng không thấy chút bóng dáng của Man tộc nhân, mới chỉ xuất hiện thổ cự nhân và Tấn Ảnh Trùng, chúng giống như là quân đội vậy, đã bắt đầu chơi chiến thuật, sách lược rồi. Lý thành chủ ẩn ẩn cảm giác được có chút không ổn. Tấn Ảnh Trùng trở thành pháo hôi để thổ cự nhân chiếm tiên cơ.

Đương nhiên, năng lực phòng ngự của Bắc Tắc Khẩu cũng không thể khinh thường được. Khi những cự thạch kia gào thét đến gần tường thành hơn chục trượng, phảng phất như đánh lên một vách tường trong suốt, thanh âm rầm rầm rầm không dứt bên tai, những nham thạch cực lớn kia, nhao nhao vỡ nát vẩy khắp mọi nơi như thiên nữ tán hoa. Nhưng hộ sơn đại trận cũng đụng phải lực trùng kích trước nay chưa từng có, sinh ra run rẩy kịch liệt, như một gợn nước không nhịn được khuếch tán ra bên ngoài.

Bất luận hộ thuẫn của hộ sơn đại trận cũng không thể vĩnh viễn phòng ngự không ngừng nghỉ được. Dưới oanh kích mãnh liệt vượt qua trình độ nhất định, hộ thuẫn đang không ngừng bị sụp đổ. Lôi Động điều khiển Xích Luyện phi kiếm, giảo sát về phía bên ngoài hơn mười trượng, nơi những Tấn Ảnh Trùng đang công kích hộ thuẫn.

Xác ngoài của loại côn trùng này cực kỳ chắc chắn, cho dù là cực phẩm linh khí của Lôi Động cũng chỉ dưới sự thi triển toàn lực của hắn mới có thể một kiếm chém giết một con.

Quỷ Tướng không sở trường viễn trình, cũng không muốn để nó đi mạo hiểm nên để nó bảo vệ bên người Lôi Động. Về phần Phệ Hồn Ảnh Hổ, ngược lại dùng đạn năng lượng màu trắng đuổi giết côn trùng từ xa. Khôi lỗi cũng như thế. Lúc này, lập công lớn nhất rõ ràng là năm đầu Lệ Quỷ cấp thủ lĩnh của Lôi Động. Sau khi chúng hấp thu u minh quỷ khí, thực lực đạt đến cường độ Trúc Cơ hậu kỳ. Bởi vì chúng không có thân thể chân thật, chỉ là một đám u hồn nên trận pháp cấm bay không có chút hiệu quả nào với chúng cả!!!

Mỗi một đầu Lệ Quỷ cấp thủ lĩnh dưới sự chỉ huy của Lôi Động đều hóa thành một vòng U Ảnh, lợi dụng ưu thế có thể bay tấn công Tấn Ảnh Trùng ở bên dưới. Lập tức, lại huyễn hóa ra móng vuốt sắc bén, dốc sức liều mạng xé rách. Không được bao lâu liền có thể nhẹ nhàng tiêu diệt một con. Năm con Lệ Quỷ tự chiến đấu, bình quân cơ hồ cứ một một hơi là có thể tiêu diệt được một con.

Những người còn lại, cũng đều là nhao nhao tế ra thế công lợi hại nhất của mình, lợi dùng sự kiên cố của tường thành, nhẹ nhõm diệt sát từng con Tấn Ảnh Trùng tử. Nhất là mấy tu sĩ Kim Đan như Tiền La, thực lực không tầm thường, các loại pháp bảo làm cho người cả hoa mắt. Khi lũ Tấn Ảnh Trùng chằng chịt kia ý đồ muốn đột phá hộ sơn đại trận thì pháp thuật uy lực lớn càng hiển uy phong.

Đương nhiên, vì có trận pháp cấm bay nên các loại pháp khí cũng có phần bị ảnh hưởng. Xích Luyện phi kiếm của Lôi Động uy lực không bình thường. Nhưng cũng chỉ có thể khiến nó phóng ra mà không cách nào khiến nó như du long, tự do giảo sát địch nhân được. Hắn chỉ có thể điều khiến cho Xích Luyện phi kiếm bắn ra, sau đó lại để nó lập tức bay về, điều khiển phi thường cố hết sức.

Cũng may là bản thân Xích Luyện rất nhẹ nên mới có thể miễn cưỡng ngự sử. Tỷ như bổn mạng pháp bảo Hắc Thiết tháp thì không tiện dùng lắm. Đó là một tòa Huyền Thiết Hắc Tháp đen nhánh, bị hắn dùng tâm luyện chi thuật dung hợp vào trong thần hồn. Một khi triệu hoán đi ra, sẽ càng biến càng lớn, cuối cùng tạo thành một tòa bảo tháp cao hơn mười trượng, bình thường tòa huyền thiết bảo tháp này rất thích hợp cho quần chiến, bởi vì nó sẽ bắn ra vô số vầng sáng sắc bén từ các lỗ tháp. Nhưng hiện giờ nó chỉ có thể đứng sửng trên tường thành, thông qua lỗ của một mặt phóng ra từng chùm tia sáng thôi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Lôi Động và người dưới trướng hắn phát uy khiến những người thủ thành tinh thần đại chấn. Từng người thi triển ra pháp thuật, trong lúc nhất thời băng hỏa lôi điện quang sương mù, đủ mọi màu sắc, các loại pháp thuật hình thái bất đồng bay khắp đầy trời. Nhất là tu sĩ Kim Đan kỳ thi triển ra pháp thuật quả thật là kinh thiên động địa, uy thế phi phàm. Tu sĩ nhân loại có thể sống sót trong nơi bao la rộng lớn này, mà lại sống vô cùng tốt, quả nhiên là có điểm mạnh của mình.

Đáng tiếc, dù là các tu sĩ đang không ngừng phát uy. Nhưng địch nhân thực sự nhiều lắm. Dưới công kích của đông đảo Tấn Ảnh Trùng cùng với thổ cự nhân, hộ sơn đại trận rất nhanh cũng không trụ được nữa ầm ầm sụp đổ. Tấn Ảnh Trùng còn sống xông lên, trùng kích về phía tường thành. Tấn Ảnh Trùng, vốn không biết bay, chỉ biết ẩn dưới đất. Nhưng lực bật của nó cũng tương đối kinh người, thường thường có thể nhảy ra tầm hơn mười trượng.

Bình luận





Chi tiết truyện