chương 1037/ 1216


Lúc này Lưu Nguyệt vương đã nửa điểm, không ai quản được, điên cuồng gào thét:

- Tên vô sỉ đê tiện, ta muốn giết ngươi.

Các nơi đều chìm trong hỗn chiến.

Chỉ có Thánh Diệu vương vẫn giả chết nằm trên mặt đất như cũ, bị động tiếp nhận trị liệu của Lưu Nguyệt vương. Phảng phất như một chiêu ngoan độc của Sí Tinh vương đã làm hắn bị thương tích không nhẹ, tựa hồ mất đi ý thức.

- Ha ha, Thánh Diệu vương, một đời cường giả đỉnh cấp như ngươi cũng có ngày hôm nay.

Lôi Động phiêu phù trên bầu trời, hai tay chắp sau lưng, cười nhạt liên tục nói:

- Cần gì phải giả vờ chết, ở chỗ này mà chết luôn đi. Một kích kia của Sí Tinh vương quả thật có làm ngươi bị thương, thế nhưng tuyệt đối không nghiêm trọng đến như vậy.

- Lôi Động.

Thánh Diệu vương chậm rãi đúng lên, tuy rằng sắc mặt tái nhợt thế nhưng thương thế đã được ngăn chặn:

- Bản vương một lần nữa tưởng đã đánh giá cao ngươi, lại không ngờ tới lại đánh giá thấp ngươi rồi, không ngờ ngươi có thể lặng lẽ trà trộn vào trong trại doanh ta chôn thiên lôi xuống, càng không nghĩ tới Luyện Ngục Ma Vương và U Minh quỷ đế đại danh đỉnh đỉnh cũng bỏ qua tôn nghiêm để ngươi điều khiển. Không tồi, ngươi chính là một nhân tài, có thế phá thiên hạ đến nông nỗi này, quả nhiên bất phàm. Ta cho ngươi thêm một lần cơ hội, mau dung hợp một bộ phận thần niệm với bản vương, thần phục bản vương, cùng bản vương chinh chiến thiên hạ, tương lai ngươi quản lý một vực, dưới một người, trên vạn người. Nếu không, ngày hôm nay chính là ngày diệt vong của ngươi.

Lôi Động cười to lên, có chút hứng thú nhìn Thánh Diệu vương nói:

- Ta nói lão cẩu Thánh Diệu này, có phải nước ngập vào óc ngươi rồi không?

- Lôi Động, ngươi lớn rất nhanh, rất lợi hại.

Thánh Diệu vương không vì Lôi Động cuồng ngôn mà động thủ, thần tình đạm nhiên lạnh lùng nói:

- Thế nhưng ngươi sẽ không hiểu được, chủng tộc của chúng ta bắt nguồn sâu xa, nội tình vô dùng dày. Một khi ta thi triển thủ đoạn ra sẽ không còn cách nào vãn hồi nữa. Lôi Động, ngươi là một người thông minh, bản vương nguyện ý bất kể thế nào sẽ cùng tiến lui với ngươi, cùng ngươi chung lục vực cửu châu, bảo gồm cả dị không gian hỗn độn này.

Lôi Động cũng thu hồi biểu tình, bắt đầu trầm tư. Chẵng lẽ Thánh Diệu vương này ngoại trừ trấn tộc chi bảo Dực Thần tộc thì còn có thủ đoạn áp đáy hòm khác sao? Chỉ là việc đã đến mức này, cho dù Lôi Động cũng được, Thánh Diệu vương cũng tốt đều chỉ còn cách liều một trận nhừ tử.

Đồng thời Lôi Động cũng lộ ra vẻ mặt trịnh trọng pha chút tôn kính:

- Thánh Diệu vương, Lôi mỗ kính ngươi là một đại kiêu hùng. Nếu việc đã đến nước này, nhiều lời cũng là vô ích. Không bằng toàn lực đi thôi, Lôi mỗ sẽ cố gắng hết khả năng lưu lại cho ngươi một bộ thi thể trọn vẹn.

- Được, được.

Thánh Diệu vương giận dữ cười nói:

- Lôi Động, ngươi đã không biết điều như vậy…

Thở phì phò…

Không chờ hắn nói xong, Lôi Động bắn ra vài đạo chỉ kình liên tiếp, U Minh chỉ tối đen như mực, từng đạo quỷ khí ngưng tụ thành hắc tuyết bắn thẳng vào thân thể Thánh Diệu vương.

- Hạt gạo cũng đòi tỏa sáng.

Tuy rằng Thánh Diệu vương tức giận Lôi Động đánh lén trước thế nhưng lại không xem trọng uy lực của U Minh chỉ. Quang mang bạch sắc tràn đầy quanh thân, hình thành một đạo hộ thuẫn bạch quang chói mắt, trên hộ thuẫn kia lưu chuyển một ít ký hiệu huyền ảo màu đạm kim. Chiêu thức ậy tự nhiên là chiêu số đặc biệt chuyên về phòng ngự của Dực Thần tộc – Thánh Quang thuẫn. Ký hiệu màu đạm kim đại biểu cho một chiêu này của Thánh Diệu vương đã đạt đến mức độ lô hỏa thuần thanh.

Phụt phụt phụt, U Minh chỉ uy lực không tầm thường đánh vào phía trên quang thuẫn giống như là mưa rơi trên mặt hồ, tạo nên từng đợt rung động, nhanh chóng tan rã vô tung vô ảnh.

- Quang Minh chú.

Thánh Diệu vương chắp hai tay lại đánh ra pháp quyết, bên ngoài người bạo liệt một đạo quang hoa chói mắt giống như thái dương, gặp phải U Minh quỷ khí của Lôi Động phảng phất như càng tốt hơn, nhanh chóng thôn phệ lấy.

Chính vì như vậy, thị giác, thần niệm của Lôi Động trong nháy mắt đều bị gặp trở ngại cực lớn. Trước mặt là một mảnh ánh sáng chói chang, mà thần niệm giống như đá chìm xuống biển, không chiếm được chút ưu thế nào.

Không kịp quay đầu lại, Lôi Động trực tiếp tiến về phía trước một bước, thân hình mở ảo vô định tiến nhập vào trong khe không gian, thuấn di mà độn.

- Thần nói, không gian ngưng đọng.

Thánh Diệu vương lạnh lùng phun ra một câu.

Lôi Động lúc này đã chui ra khỏi khe không gian trong sát Nguyên Anh. Thế nhưng không gian quanh mình hắn đang êm dịu như nước đột nhiên dưới câu nói của Thánh Diệu vương đọng lại cứng ngắc.

Lôi Động không khỏi cười khổ trong lòng, bình thường chính mình dùng Chân Ngôn thuật khống chế người, kết quả là cuối cùng cũng được hưởng cảm giác bị không gian ngưng đọng.

Một chiêu không gian ngưng đọng khống chế người xong, Thánh Diệu vương chắc chắn sẽ tấn công sắc bén hơn. Lôi Động nào dám có chút chậm trễ? Tuy rằng không gian quanh mình đã động thế nhưng Lôi Động lý giải không gian pháp tắc viễn siêu người ngoài.

Không gian, nếu không thể vượt qua thì có thể chấn vỡ, đồng dạng, không gian cũng có thể dùng để phòng ngự. Tuy rằng bị không gian ngưng động bao vây lấy thân thể thế nhưng thần niệm của Lôi Động không bị phong bế chút nào. Hắn dùng thần niệm ba động để phát ra Ma Đế Chân Ngôn thuật.

Điều khiển không gian quanh mình ngưng tụ thành một hàng rào, không gian vô hình dưới sự ngưng tụ của Lôi Động thình lình đọng lại thành một hàng rào, giống như tinh thạch tản ra ánh sáng chói chang.

- Oanh.

Sát chiêu Đại Quang Minh pháo của Thánh Diệu vương đi tới nặng nề đánh lên hàng rào không gian. Cường lực bàng bạc đánh vào khiến hàng rào không gian bị nứt thành nhiều mảnh nhỏ như thủy tinh. Cùng lúc đó Lôi Động cũng thoát khỏi không gian ngưng động, bạo liệt ra một đạo hộ thuẫn âm bạch quanh người.

Huyền Âm thuẫn chính là chiêu thức phòng ngự số một của Âm Sát tông, hắn thôi động Huyền Âm chân nguyên trực tiếp ngưng tụ thành phòng hộ thuẫn. Ngoài uy lực phòng ngự ra còn phải xem tu vi của mọi người. Nhưng Huyền Âm thuẫn của Lôi Động và Huyền Âm thuẫn bình thường có chút khác nhau.

Trong màu trắng âm u kia có thể thấy được một ít tơ vàng đang chạy bên trong, tơ vàng này chính là một tia Bất Diệt pháp tắc.

Khác với Hủy Diệt pháp tắc chính là Bất Diệt pháp tắc là loại pháp tắc phòng ngự huyền ảo nhất trong thiên địa. Cho dù chỉ một tia Bất Diệt pháp tắc cũng có thể khiến năng lực phòng ngự Huyền Âm thuẫn của Lôi Động bay lên mấy đẳng cấp. Nguồn: http://truyenfull.vn

Đương nhiên Lôi Động đối với Bất Diệt pháp tắc nắm giữ rất sâu, chính vì thế mới có thể dùng để tăng cường Huyền Âm thuẫn. Thứ đó được truyền thừa từ Hạ đế, chỉ biết bên ngoàinhưng không biết giá trị thật.

Nhưng chuyện này cũng không gây trở ngại quá mức, Bất Diệt Huyền Âm thuẫn được Lôi Động gọi là chiêu số phòng ngự mạnh nhất. Không gian vỡ thành nhiều mảnh nhỏđánh lên trên Bất Diệt Huyền Âm thuẫn cũng chỉ tạo nên một trận rung động nhỏ mà thôi, lấy thực lực Hóa Thần sơ giai của Lôi Động đi sử thuẫn, tự nhiên uy lực tăng lên một mảng lớn.

Bình luận





Chi tiết truyện