chương 1134/ 1216


Mỗi một khi đánh xuống, đều khiến Thương Lan Tiên Tử cảm thấy thân thể và hồn phách của mình như muốn tan rã, gai ngược ác độc từ trên xuống cũng khiến thân thể nàng sinh ra vài đạo vết máu rõ ràng. Tiếp tục quất roi xuống, không chỉ khiến người sinh ra thống khổ mà càng đáng sợ là sẽ khiến họ sinh ra khoái cảm vặn vẹo từ trong thống khổ. Dần dà, ý thức sẽ bị lạc trong thống khổ và khoái cảm, trở thành nô lệ của Thống Khổ Nữ Vương.

Bất quá, dù Thống Khổ Nữ Vương đã sống nhiều năm như vậy, cũng chưa từng thử qua dùng thống khổ chi tiên biến một cường giả Hợp Thể kỳ trở thành nô lệ của mình.

Không phải là không có năng lực, mà là không có cơ hội này. Hơn nữa nếu nàng quả thực mưu toan như vậy thì nhất định sẽ lọt vào sự đuổi giết của các cường giả Hợp Thể kỳ.

Nhưng giờ nàng dường như đã có cơ hội, vô cùng có khả năng dùng thống khổ chi tiến biến Thương Lan Tiên Tử thành nô lệ của mình. Bởi vì căn bản không ai biết rõ Thương Lan Tiên Tử lúc này đang ở đây cả. Đến lúc đó, chỉ cần không mang nàng ra khoe khoang thì có thể lừa dối được mọi người rồi. Nghĩ đến những thứ này, tâm linh và thân thể Thống Khổ Nữ Vương bắt đầu trở nên run rẩy vì hưng phấn, phảng phất đã lên đỉnh rồi.

- Hừ, ta không có hứng thú với nàng, ngươi chậm rãi chơi đi.

Ánh mắt Lôi Động ngược lại lạnh lùng lườm sang một bên chiến trường khác. Huyết tinh Ma Vương Phổ Tu Tư và Bạch Mục đánh ngang tay, một người dốc sức liều mạng muốn chạy trốn, một người thì lại dốc sức liều mạng ngăn cản.

Tranh đấu giữa một ma một hổ đã đến tình trạng gây cấn. Dưới móng vuốt sắc bén được xưng là không gì không phá được của Bạch Hổ, Ma thân của Phổ Tu Tư liền bị vạch ra mấy vết thương trí mạng. Cũng may thể chất Ma Vương của hắn thập phần cường hãn, cộng thêm tu luyện Huyết Sát Ma công, có thể khiến thân thể nửa hư hóa.

Lúc này mới có thể miễn cưỡng ngăn chặn cường giả Bạch Hổ tộc Bạch Mục một lòng muốn chạy trốn mà không tiếc dốc sức liều mạng kia.

- Trát Cổ, ngươi cũng đã khôi phục không sai biệt lắm, nhanh tranh thủ tới hỗ trợ đi. Nữ vương thì ở lại tiếp tục khống chế Thương Lan là được rồi.

Nếu như chiến đấu chính diện Phổ Tu Tư ngược lại không sợ Bạch Mục, nhưng muốn ngăn cản hắn chạy trốn thì phải trả một cái giá rất cao. Nếu cứ tiếp tục kéo dài thì Phổ Tu Tư cũng không thể ngăn cản được đầu hổ điên kia nữa rồi.

Lôi Động vặn vẹo uốn éo cốt cách trên người, phát ra tiếng giòn vang liên tiếp như pháo hoa. Dưới chân dùng sức đạp một cái, thân hình bắn đi tựa như một quả đạn pháo khổng lồ. Bay đến đằng sau Bạch Hổ đang bị Phổ Tu Tư dùng Huyết Ma Ma công khôngngừng dây dưa, đánh thẳng ra một quyền.

Cho dù lấy lực phòng ngự cường hãn và thể trọng khủng bố của Bạch Mục cũng bị một quyền này của Lôi Động nện bay ra ngoài, hung hăng đâm vào trên vách tường dày đặc, làm xuất hiện một cái lỗ to.

Phải biết rằng nghiên cứu của Tinh Cổ Tộc đối với tài liệu và cơ quan đều đi trước thời đại cả. Mặc dù là ba chủng tộc mạnh nhất hiện giờ, nếu so sánh ở phương diện này thì vẫn còn chênh lệch khá xa. Tài liệu bọn hắn dùng để kiến tạo thánh địa thần miếu đều dị thường chắc chắn.

Có thể thấy được một kích kia của Lôi Động uy lực hung mãnh đến thế nào rồi? Lệ khí tàn bạo trong lồng ngực phảng phất càng thêm thúc đẩy lực lượng của cổ ma thân này, một quyền trực tiếp đánh cho Bạch Mục bị thương, cốt cách đứt gãy vài căn. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

- Vậy mới tốt chứ, cùng nhau giết chết hắn đi.

Phổ Tu Tư thấy thế tinh thần chấn động, cũng không hoài nghi bạn tốt Trát Cổ của mình sao bỗng nhiên lại lợi hại hơn nhiều đến thế. Dù sao, vừa rồi tứ chi trọng sinh thuật mà hắn sử dụng sau khi bị thương chính là đặc trưng mà chỉ có cao đẳng Ma tộc mới có. Cho dù là Tiên tộc, về phương diện tứ chi trọng sinh và lực khôi phục cũng xa xa không bằng cao đẳng Ma tộc.

Hai người hợp lực lại, chỉ qua một lát liền chém giết được Bạch Hổ, sau đó thu hồn phách của nó lại. Phổ Tu Tư vốn đang hưng phấn nên không lưu ý đến, Lôi Động đang cố ý dẫn chiến trường chệnh ra một hướng rất xa.

- Trát Cổ, nguyên thần của đầu Bạch Hổ này trước tiên cho ta đi, ta có chỗ trọng dụng.

Bình thường khi tương giao với Trát Cổ thì Phổ Tu Tư từ trước đến nay vẫn tỏ ra tương đối cường thế.

Bởi vậy, hắn ngược lại đã quen trước tiên thu đồ lại sau đó mới nói một câu với Lôi Động.

- Đó là đương nhiên, chúng ta là hảo huynh đệ mà. Huống chi, giết bạch Mục, ngươi xuất lực tương đối nhiều.

Lôi Động cười "chất phác", móc ra mấy miếng Hỗn Độn Tụ Linh Đan:

- Phổ Tu Tư, thương thế của ngươi được tựa hồ không nhẹ, ở chỗ ta có mấy miếng Hỗn Độn Tụ Linh Đan, có thể khiến ngươi khôi phục chút khí lực đấy.

- Tốt, hảo huynh đệ.

Phổ Tu Tư cũng có chút cảm kích quay đầu lại vỗ vỗ bả vai Lôi Động, khi hắn vừa định nhận Hỗn Độn Tụ Linh Đan thì ma trảo của Lôi Động lại đột nhiên vung lên, cứ thế thò ra mấy trượng. Ngay khi Phổ Tu Tư vội vàng không kịp chuẩn bị, ma trảo liền đâm xuyên qua ngực hắn, dùng sức kéo một cái, trực tiếp móc trái tim lớn như vạc nước của hắn ra, sau đó bóp nát.

Rống ~

Phổ Tu Tư gầm thét thống khổ vạn phần, ma nhãn thập phần giật mình, không dám tin nhìn Lôi Động. Hắn không thể tin được Trát Cổ trước nay vẫn luôn khúm núm với mình vậy mà giờ lại ra tay đánh lén mình.

Coi như là cao đẳng Ma tộc, trái tim cũng là một bộ phận cực kỳ trọng yếu của thân thể, là suối nguồn động lực cho thân thể. Một khi bị hủy diệt, cơ thể sẽ mất đi đại đa số cơ năng trong nháy mắt. Nhưng cao đẳng Ma Tộc tu vị đã đến Hợp Thể kỳ, sinh mệnh lực cũng cực kỳ ương ngạnh, dù không còn trái tim cũng có thể tạm thời dùng thần hồn để khống chế thân thể của mình. Sau khi sững sờ, Phổ Tu Tư mới thống khổ muốn chạy trốn.

Nhưng Lôi Động đã xuất thủ, sao có thể để hắn đào tẩu được, trầm giọng nói nhỏ một câu:

- Trẫm nói không gian là cứng lại.

Lực lượng thần niệm bàng bạc khu sử thiên địa pháp tắc vũ trụ ảo diệu. Không gian quanh thân kịch liệt áp xúc lại, tạo thành một quan tài không gian như bằng thủy tinh giam giữ ma thân cực lớn của Phổ Tu Tư vào trong đó. Vì phòng ngừa hắn nghiền nát không gian kết tinh lợi dụng bí thuật chạy trốn, Lôi Động hoặc là không làm, đã làm thì làm cho xong, vậy nên trực tiếp gia trì lên móng vuốt một đám yên diệt chi ý thò vào trong quan tài thủy tịnh, một móng vuốt nắm lấy đầu Phổ Tu Tư, thần niệm hướng trong đó tuôn ra tạo thành một vòng xoáy thôn phệ, rút nguyên thân vốn kết hợp cùng một chỗ với thân thể của Phổ Tu Tư ra từng chút một, xoắn thành mảnh vỡ chuyển hóa thành Hỗn Độn linh khí và Hỗn Độn bổn nguyên tinh thuần, sau đó hấp thu vào trong đan điền khí hải của mình.

Chỉ trong một nén nhang, hồn phách của Phổ Tu Tư cũng đã đi theo bước chân Trát Cổ, biến thành thứ bổn nguyên nhất trong vũ trụ thiên địa. Mà thi thể của hắn, nằm dưới đất như một con chó chết, không hề có chút dấu hiệu sinh mệnh nào cả.

Bình luận





Chi tiết truyện