chương 264/ 1216


U Minh Quỷ Khí đối với quỷ phó và lệ quỷ có tác dụng rất lớn. Nó vốn mô phỏng theo khí tức của những nơi âm u. Đẳng cấp quỷ khí này đương nhiên có lực mê hoặc trí mạng đối với các âm hồn, bản năng của các âm hồn là muốn hấp thu rất nhiều U Minh Quỷ Khí, coi U Minh Quỷ Khí là một miếng mồi ngon cực đại mà đi theo sau.

Lôi Động mới phi hành thời gian một nén nhang, hai cánh U Minh Quỷ Khí phiêu hốt bất động mà đã thu hút được hơn một trăm con âm hồn. Chúng nó không ngừng đi theo U Minh Quỷ Khí, tham lam ở bên trong hấp thu từng chút một, giống như một đàn cá đang đuổi theo một đống thức ăn. Nửa canh giờ sau, sau khi bay đi được vài dặm, Lôi Động liền ngừng lại, phiêu phù trong không trung, hai cánh U Minh Quỷ Khí bên cạnh hắn đã cuốn theo được mấy trăm âm hồn, trong đó còn có cả hai con dã quỷ quỷ tốt cấp ba.

Mà cùng lúc đó, quỷ vệ và các lệ quỷ cùng từ bốn phương tám hướng tụ tập quay về, hơn một trăm con âm hồn đang bị chúng nó đuổi bắt mà trở nên hoảng sợ, bị dồn về phía Lôi Động. Nhưng khi đến bên này đám âm hồn ngửi được mùi U Minh Quỷ Khí, liền thoáng cái nhảy lên, xèo xèo hoan hô thì thầm, sau đó quên mất cả nguy hiểm, bám vào bên trong U Minh Quỷ Khí của Lôi Động. Lúc này Lôi Động mới từ từ điều khiển U Minh Quỷ Khí tụ lại với nhau, ngưng tụ thành một phương viên âm u rộng hơn mười trượng, trong khu vực này cũng tụ tập đến gần năm trăm con âm hồn lệ quỷ.

Sau đó Lôi Động lấy ra thượng phẩm Dưỡng Hồn Tháp, thôi động pháp quyết, thu lại tất cả âm hồn vào bên trong tháp, động tác thành thạo và vô cùng mau lẹ. Chỉ một chốc lát thời gian sau, đàn âm hồn đã bị thu sạch sẽ. Một lần quăng lưới bắt này thu được năm trăm mười ba con, số lượng như vậy cũng làm cho Lôi Động thỏa mãn. Hắn nhìn ra được bên trong phiến phế tích này có số lượng âm hồn rất nhiều.

Về phần ba con dã quỷ quỷ tốt thì hắn đều thuận lợi tế luyện vào bên trong Vạn Quỷ Phiên.

Lôi Động lại tiếp tục mở ra "hai cánh" U Minh Quỷ Khí, sau đó điều khiển Ác quỷ chướng chậm rãi phi hành. Hắn vừa phi hành vừa bắt đầu kiểm tra chất lượng từng con từng con âm hồn một. Điều đáng tiếc chính là hơn năm trăm âm hồn này đều là loại kém, nhưng mà điều này cũng là chuyện bình thường, xác xuất bình quân hàng vạn con âm hồn mới có thể xuất hiện ra một con linh quỷ, xác xuất thấp đến mức dọa người. Đương nhiên trong lúc giám định từng con âm hồn, tâm tình Lôi Động cũng nếm trải được sự khẩn trương trong lòng, kiếm một chút vận khí trong tỷ lệ hàng vạn mới được một đó, có khác gì đánh xổ số để kiếm giải thưởng lớn đâu?

Chờ đến lúc Lôi Động giám định hết tất cả âm hồn, sau đó thuận lợi đưa vào trong Phệ Hồn Tháp, rút ra hồn lực, ngưng tụ thành một viên hồn châu trong suốt, lúc đó trong U Minh Quỷ Khí cũng đã thu được số lượng âm hồn không ít. Lôi Động lại ngừng lại, mà ở xung quanh các âm hồn cũng đang bị đuổi bắt đến.

Một lần quăng lưới này thu được sáu trăm ba mươi mốt con, thu hoạch bậc này làm cho Lôi Động cảm thấy một trận thoải mái trong lòng, tiếp tục bắt lấy vài con quỷ tốt tế luyện vào trong Vạn Quỷ Phiên. Sau đó hắn lại tiếp tục làm theo cách cũ, vừa kéo lưới đi về phía trước vừa giám định âm hồn, cuối cùng cũng chỉ được một viên hồn châu, không gặp được con linh quỷ nào.

Lôi Động cứ lần lượt máy móc làm như vậy, mặc dù có chút khô khan nhưng mỗi lần đều có thể thu hoạch được một viên hồn châu, đối với Lôi Động mà nói thì đó chính là một phần tài sản. Theo tỷ lệ hắn đã tính thì cứ một trăm viên hồn châu thì Lôi Động sẽ làm ra được một con thượng phẩm linh quỷ, nhưng lần này hắn chế tạo ra thượng phẩm linh quỷ cũng không phải để cho mình dùng, mà hắn đã có dự định khác.

Sau khi quăng lưới bảy tám lần, trời đã bắt đầu tảng sáng. Dựa theo quy luật sinh hoạt của âm hồn thì lúc này bọn chúng sẽ lẩn trốn vào địa phương cực kỳ u ám. Lúc này nếu như sử dụng U Minh Quỷ Khí dụ dỗ thì hiệu suất không thể nào bằng được buổi tối, kể cả trình độ điều khiển U Minh Quỷ Khí đến mức nào đi chăng nữa thì Lôi Động cũng có chút ăn không tiêu.

Mang theo thu hoạch của bản thân mình, Lôi Động tìm kiếm một địa phương an toàn để khôi phục lại thể lực và chân khí. Các quỷ vệ lúc này tiếp tục trung thành thủ hộ bên cạnh hắn, hỗ trợ hắn cảnh giới xung quanh. Một buổi tối vừa rồi Lôi Động thu hoạch được hơn bốn nghìn con âm hồn, đương nhiên là trong đó không có một con linh quỷ nào, chỉ vừa vặn tinh luyện ra được mười viên hồn châu.

Duy nhất có một chút điểm hơi đáng giá là vận khí tốt, dụ bắt được một con dã quỷ quỷ vệ cấp hai, rốt cuộc cũng tăng thêm được một ít lực lượng cho Vạn Quỷ Phiên, dã quỷ quỷ tốt thì bắt được vào chục con.

Nơi đây không phải là Tâm Ma Điện nơi Minh Vực kia, chất lượng hoàn toàn không có biện pháp nào để so sánh với nhau. Nhưng mục tiêu của Lôi Động lại là bắt được nhiều âm hồn kém chất lượng, vì vậy cũng không có gì phải thất vọng cả. Dù sao vận khí của hắn cũng chỉ bình thường mà thôi, hắn đã sớm xác định chỉ có tự mình cố gắng thì mới có thể làm được mọi việc.

Tới ban đêm, Lôi Động từ trong tu luyện tỉnh dậy, tiếp tục chạy đến phế tích âm địa cướp đoạt âm hồn, vì âm địa là nơi phi thường thích hợp cho các âm hồn tụ tập sinh tồn.

Đối với sự hình thành nên âm địa, Lôi Động cũng biết rõ ràng minh bạch. Nếu như tại cùng một chỗ, trong một khoảng thời gian ngắn chết rất nhiều người thì sẽ hình thành một lượng âm khí lớn. Âm khí càng thịnh thì sẽ càng làm cho nhiều người chết hơn, sau đó sẽ rơi vào trong vòng tuần hoàn ác tính. Dần dà lâu ngày nơi đó sẽ trở thành một nơi âm địa. Như chỗ phế tích thành thị này, trước đây chắc hẳn đã sinh sống rất nhiều người, sau khi trải qua ôn dịch đã làm cho rất nhiều người chết trong một thời gian ngắn, cuối cùng tạo ra một khu vực âm địa rộng lớn.

Đợi đến lúc âm địa được hình thành, âm hồn sẽ tụ tập nhiều hơn nữa mà không chịu tản đi, âm hồn càng nhiều thì âm khí càng thịnh. Sau đó tại phạm vi xung quanh, âm hồn du đãng cũng sẽ chậm rãi tụ tập lại nơi âm địa thích hợp cho chúng sinh tồn này. Chính bản thân âm hồn tản ra âm khí, mà âm khí lại chậm rãi bồi dưỡng cho âm hồn trở nên mạnh mẽ lên.

Còn có một ít chiến trường, bởi vì người chết quá nhiều, lại không có ai xử lý nên sẽ hình thành nên âm địa. Âm địa có nơi to, có nơi nhỏ, nơi to lớn có phạm vi bao trùm vài vạn dặm, hơn mười vạn dặm cũng có, mà nơi nhỏ có khi phạm vi chỉ nhỏ bằng một căn phòng mà thôi. Nơi âm địa to lớn thông thường được gọi là u minh chi địa, còn nơi quá nhỏ thì thường được xưng là âm trạch. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn

Đối với một ít u minh chi địa, tu sĩ như Lôi Động cũng không dám đi vào, kể cả Kim Đan tu sĩ đi vào, sau đó muốn còn sống trở ra cũng là cả một vấn đề. Còn về phần âm trạch thì thông thường chỉ có một, hai, nhiều lắm thì có hơn mười con âm hồn mà thôi.

Bình luận





Chi tiết truyện