chương 1192/ 1216


- Xem ra ngươi thân là ý chí vũ trụ mà cũng không hiểu được công hiệu chính thức của Luân hồi chi nhãn.

Lôi Động mặt không chút biểu tình, dùng vòng xoáy Luân hồi chi nhãn thôn phệ thần niệm của nó từng chút một.

Thần niệm, vốn là thần hồn kéo dài ra. Theo lý luận mà nói thì cũng là một bộ phận thần hồn. Đây chính là lý do mà trực tiếp lợi dụng thần niệm để công kích là một chuyện nguy hiểm. Bởi vì một ít đại năng đều có chiêu số chuyên công kích thần hồn. Hơn nữa một khi thần hồn bị chấn động bởi các loại trùng kích thì thần hồn sẽ bị cắn trả, khiến thần hồn bị thương.

Hỗn độn thú sợ hãi cực độ, muốn rút thần niệm của mình về nhưng càng làm nó sợ hãi chính là thần hồn nó bị vòng xoáy Luân hồi chi nhãn một mực hút. Không những thế mà còn xuyên thấu qua thần niệm ngưng đọng lại thành thực chất của nó, kéo một tia thần hồn của nó ra, quấn vào trong luân hồi chi nhãn, xé rách nát bấy, hóa thành một cỗ Hỗn độn linh khí và bổn nguyên vô cùng tinh thuần.

- Ngao ngao.

Hỗn độn thú thân là phân thân ý chí vũ trụ, từ trong quả trứng Hỗn độn khổng lồ phát ra chấn động thần hồn phản kích lại Lôi Động, tiếng gào thét nổi lên bốn phía.

Cấp độ đã đến cảnh giới này thì chấn động thanh âm hoàn toàn không cần xuyên thấu qua không khí mà có thể trực tiếp lợi dụng chấn động thần niệm để truyền đạt ý chí của mình.

Hiển nhiên hỗn độn thú cũng chưa từ bỏ ý định phản kích. Muốn dùng chấn động thần hồn hình thành sóng chấn động, trùng kích lại thần hồn Lôi Động. Chỉ cần đánh tan thần hồn của hắn thì dĩ nhiên có thể thoát khỏi cỗ hấp lực Luân hồi chi nhãn khiến lòng người sợ hãi kia.

Đáng tiếc là ý chí vũ trụ cao cao tại thượng đã lâu rồi nên trong ấn tượng của nó thì từ trước đến nay Lôi Động chỉ là một linh hồn nhân loại được nó cứu vớt, bộ dạng run rẩy thất thố.

Hiện tại nó còn chưa thích ứng được Lôi Động đã là cường giả một phương, lại càng không phải là một linh hồn nhu nhược nhỏ bé đáng thương, chỉ cần một trận gió nhẹ là có thể thổi tan như trước kia. Thực lực Lôi Động đã đạt đến cấp Á Thánh đỉnh phong, thần niệm càng là sở trường.

So với Hỗn độn thú trong lớp trứng này thì không kém hơn. Hỗn độn thú muốn dựa vào trùng kích thần hồn để chấn tan thần hồn Lôi Động, quả thật là si tâm vọng tưởng.

Tuy nói lực trùng kích này rất lớn. Nhưng thần hồn Lôi Động nguy nga bất động như núi. Mặc cho Hỗn độn thú gào rú như thế nào thì cũng đã ngưng đọng lại thành thực chất, không chút sứt mẻ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

Một chiêu này không thành, Hỗn độn thú cũng chợt ý thức được Lôi Động cũng là một đối thủ phi thường cường đại. Nó lập tức cải biến chiêu số, ngưng động kim quang sáng lạn kia thành chôn vùi chi chùy, gào thét đập tới.

- Chôn vùi pháp tắc, ngươi tưởng chỉ mình ngươi có?

Tạo nghệ chôn vùi pháp tắc của Lôi Động cũng không kém, hắn liên tục điểm chỉ ra.

- Rít rít.

Vài đạo kim quang ngưng thực lại thành kiếm chỉ, kích thẳng lên bầu trời, tản mát ra vầng sáng chói mắt. Chôn vùi pháp tắc của Lôi Động biểu hiện ra Tàn sát tiên chỉ, tuyệt kỹ cường đại truyền thừa từ Minh Thần nhất mạch.

Hai đạo công kích này va vào nhau, kim quang tán ra bốn phía, ánh lửa bập bùng nổ lên đầy trời.

Hỗn độn thú liên tiếp thất bại, lúc này thần hồn lại không ngừng bị Lôi Động hấp thu, chỉ biết kêu thảm thiết liên tục, mở miệng cầu xin tha thứ:

- Lôi Động, lúc trước linh hồn ngươi là do ta kéo đến, ta đã giúp ngươi trọng sinh một lần, mong ngươi thu tay lại a. Bổn chúa tể nguyện ý cùng ngươi chia sẻ thiên địa vũ trụ này, vĩnh viễn hòa bình.

- Chúa tể?

Lôi Động cười lạnh liên tục, nói:

- Ha ha, nguyên lai sau khi ý chí vũ trụ có thần hồn thì cũng không chịu cô đơn. Muốn thoát khỏi trói buộc của quy tắc, chính thức trở thành chúa tể vũ trụ. Nguyên lai ngươi đã có mục đích a. Tốt, chia sẻ, cộng hưởng vũ trụ, rất có ý tứ, ha ha ha.

Dứt lời, Lôi Động lại thúc dục thần niệm, tốc độ Luân hồi chi nhãn nhanh hơn. Đối với hỗn độn thú mà nói thì hắn không tin nửa câu nào. Ở bên trong quả trứng đã cường đại như vậy rồi, đợi sau khi chính thức nở trứng thì sẽ là cái dạng khủng bố gì?

Huống chi hiện tại người chiếm thượng phong là Lôi Động, làm sao có thể để loại lâm vào hạ phong như hắn lừa gạt? Cho dù Lôi Động có nghĩ đến làm chúa tể vũ trụ thì hoàn toàn có thể thừa cơ này tiêu diệt tên nguy hiểm này, một mình độc hưởng vị trí chúa tể vũ trụ chẳng phải là tốt hơn chia sẻ với người khác sao?

Bỗng nhiên, Lôi Động cảm nhận được một cỗ thanh tịnh từ trong Luân hồi chi nhãn chảy vào cơ thể mình. Đó là một cỗ lực lượng tinh thuần vô cùng thần bí, là một loại lực lượng vĩ đại mà Lôi Động chưa từng gặp bao giờ trong đời.

Chỉ thấy nó là một tia hào quang màu trắng bạc, bất đồng với tơ vàng của Hỗn độn bổn nguyên, nhưng lại cảm giác có chút tương tự với Hỗn độn bổn nguyên. Nhưng so với Hỗn độn bổn nguyên thì độ tinh thuần hơn rất nhiều, gần như là tiến hóa hơn hẳn một bậc. Rất nhanh, Lôi Động liền thu được tin tức bên trong thần hồn đã phai mờ vì bị Luân hồi chi nhãn hút vào, minh bạch được bản chất của nó.

Hỗn độn chi tâm.

Đây mới thực sự là Hỗn độn chi tâm. Hỗn độn chi tâm chính là căn bản của hết thảy vũ trụ, cũng là trung tâm khởi nguyên của hết thảy mọi thứ trong thiên địa vũ trụ.

Trong chốc lát, Lôi Động đã chính thức minh bạch. Nguyên lai sinh hồn do ý chí vũ trụ sinh ra chính là dùng Hỗn độn chi tâm làm cơ sở, thai nghén ra phân thân của mình. Bởi vì hết thảy bổn nguyên pháp tắc của thiên địa vũ trụ, trên thực tế chính là đến từ Hỗn độn chi tâm.

Nếu như có thể nắm giữ triệt để Hỗn độn chi tâm thì sẽ chính thức trở thành chúa tể vũ trụ. Mà một khi để Hỗn độn thú này chính thức chào đời thì chỉ sợ không có khả năng ngăn cản nó.

Lôi Động bị những tin tức kia làm rung động thoáng một phát, nhưng hắn đã nhanh chóng lấy lại tinh thần, thúc dục Luân Hồi chi nhãn vận hành nhanh hơn, chấn nát linh hồn ý chí vũ trụ. Làm như vậy cũng là vì sự sinh tồn của hắn, cũng chính là vì Hỗn độn chi tâm.

Trong thiên địa vũ trụ này, thứ quý giá nhất có thể nói chính là Hỗn độn chi tâm. Ngay cả Hỗn độn bổn nguyên cũng không thể so với nó.

Hỗn độn thú còn chưa ra khỏi vỏ trứng đã cảm giác được lực lượng của mình bị Lôi Động hút đi từng chút một, thần hồn luyện hóa vào trong Hỗn độn chi tâm bị Lôi Động đoạt đi từng chút một. Nó vừa phẫn nộ gào thét vừa khẩn cầu Lôi Động buông tha cho nó.

Nhưng tâm trí Lôi Động lại vô cùng kiên định. Mặc cho nó cầu khẩn thế nào, uy hiếp đe dọa ra sao thì hắn đều không có chút dao động. Tiếp tục làm chuyện mình nên làm.

Không biết đã qua bao lâu. Lôi Động một mực kiên trì hấp thu các loại lực lượng trong thần hồn hắn, kể cả Hỗn độn chi tâm.

Bất tri bất giác, nửa miếng Hỗn độn chi tâm đã bị Lôi Động hấp thu vào trong thân thể. Mà hỗn độn bổn nguyên thì tích góp từng chút từng chút một, ngưng tụ thành một miếng Bổn nguyên to lớn.

Bình luận





Chi tiết truyện