chương 1071/ 1216


Tự nhiên mà vậy, Lôi Động cho nàng ba miếng hỗn độn kết tinh, bảo nàng đi bế quan, chuẩn bị đột phá Hóa Thần.

Lôi Động lúc trước liên hợp các nơi, chém giết đoạt không gian hỗn độn, cũng không có nghĩ qua cái không gian hỗn độn kia lại mang nhiều tài phú cho mình như vậy. Lúc trước vốn chỉ muốn tìm những tài nguyên trân quý mà thôi, tiềm ẩn trong tay địch nhân mà thôi.

Nhưng hiện tại xem ra, lúc trước nhìn cử động giống như liều lĩnh kia, là vô cùng anh minh cỡ nào.

Nếu không, nếu thật tùy ý cho Thánh Diệu Vương hoặc là Thâm Uyên Chi Chủ chiếm cứ nơi này, hoặc là Dạ Đế hoàn thành âm mưu. Tương lai không xa, chỉ sợ bản thân mình, trở ngại lớn nhất chính là không gian hỗn độn này.

Nhưng hôm nay, tất cả thứ tốt, toàn bộ quy cho Lôi Động sở hữu, quả nhiên vận mệnh vô cùng tốt. Sau khi trấn áp thánh nữ Lam Khỉ Ti, Lôi Động hóa thân thành vô hình vô tướng, thuấn di đến cửa vàp Ma Đế Cung. Nơi này, cửa vào Ma Đế Cung vẫn bảo trì như trước, ban đầu ở tại đây, cũng đã từng phát sinh rất nhiều chuyện, mặc dù quá khứ trôi qua nhiều năm, nhưng trong ký ức vẫn còn mới mẻ như cũ, khắc lạc ấn thật sâu trong đầu của hắn.

Sau khi Lôi Động giải trừ cấm chế, bước vào Ma Đế Cung. Cũng lúc đó, thần niệm của hắn tinh tế tỉ mỉ, nhưng lại cảm nhận được không xa có khí tức chấn động. Khí tức nhìn như rất yếu ớt, thình lình tản ra một tia lực lượng chấn động cường đại, loại lực lượng này, có chút quen thuộc, nhưng làm cho Lôi Động nghĩ mãi không ra.

Đối với địch nhân cố ý ẩn nấp gần Ma Đế Cung, không rõ lai lịch này, là thứ dấu đầu lộ đuôi, đương nhiên Lôi Động không khách khí.

Chắp tay sau lưng, sau đó sử dụng U Minh Quỷ Trảo chộp tới. U Minh Quỷ Trảo, vốn là pháp thuật Lôi Động am hiểu nhất, sau khi thực lực bạo tăng, U Minh Quỷ Trảo cũng trở nên phi thường lợi hại, tuy chỉ lớn có mấy trượng, nhưng lại ngưng đọng thành thực chất, uy thế vô hạn. Nhưng kết quả lại làm cho Lôi Động hơi có chút kinh ngạc là, người âm thầm ẩn núp, thình lình vô cùng nhanh chóng, hiểm hiểm tránh né một trảo của Lôi Động.

Lôi Động ồ lên một tiếng, cau mày chuẩn bị tiếp tục công kích, âm thanh nũng nịu vang lên:

- Lôi ca ca tha mạng, ta sai rồi, ta không nên âm thầm nhìn trộm ngài.

- Ồ?

Lôi Động càng thêm kỳ quái, vung tay lên, đánh tan đạo U Minh Quỷ Trảo của mình.

Ngược lại chắp tay sau lưng, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào người nọ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Chỉ thấy đó là một thiếu nữ bộ dáng khoảng mười sáu tuổi, để lộ một bộ dáng thanh thuần đáng yêu như tinh linh, nhưng mà trong lúc lơ đãng, lại triển lộ ra mị lực vô cùng kinh người.

Nhưng loại mị lực này, thực sự không phải là cố ý thi triển ra, mà là một loại giống như năng lực trời sinh ra đã có vậy. Trí nhớ của tu sĩ rất tốt, cho dù không tốt, nhưng khi không ngừng tiến hóa, trí nhớ cũng biến thành vô cùng kinh người. Đã gặp qua là không quên được các loại đồ vật, đây chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.

Nhưng Lôi Động lại nghĩ mãi không ra, ở địa phương nào nhìn thấy nàng ta, nhưng lại rất kỳ quái, cảm thấy nàng ta rất quen mắt.

Khá tốt là nữ tử kia không có làm cho Lôi Động bão nổi, mà là ngoan ngoãn phi thân tới gần, dịu dàng quỳ lạy, nói:

- Lệnh Hồ Thiên Thiên bái kiến Lôi ca ca, Lôi ca ca ngươi thật là lợi hại, không ngờ chưa dùng tới hai trăm năm, ngài cũng đã tấn cấp đến Hóa Thần. Một trảo vừa rồi, hù chết Thiên Thiên.

Chỉ thấy Lệnh Hồ Thiên Thiên, một bộ kinh hồn chưa định, là cho người ta thấy mà thương tiếc.

- Lệnh Hồ Thiên Thiên?

Lôi Động không bởi vì sắc đẹp của nàng mà u mê, tuy hắn cũng thừa nhận, nữ tử trẻ trung này có sắc đẹp vũ mị vô cùng kinh người, nhưng trong những nữ nhân mà mình quen biết, không phải chỉ một người. Nhưng hắn nhíu mày tự hỏi, có ai họ Lệnh Hồ?

- Linh Hồ... Thì ra ngươi chính là Tam Vĩ Linh Hồ nho nhỏ ngày trước.

Lôi Động bừng tỉnh đại ngộ, lúc này mới thả lòng đề phòng trong lòng, nhàn nhạt nhìn vào nàng ta, nói:

- Ngươi tu luyện đúng là rất nhanh a, không ngờ đã tấn cấp Nguyên Anh trung giai?

Lôi Động thấy trong lúc nàng hoảng sợ, đã hiển lộ ra khí tức của Nguyên Anh.

Nhưng mà, Lôi Động cũng là có chút kỳ quái, không ngờ tiểu hồ ly này lại có thể ở cấp bậc Nguyên Anh đã biến hóa, giống như huyết mạch cực kỳ không tầm thường. Phải biết rằng, chỉ có một ít thần thú đỉnh cấp, hoặc là huyết mạch chi thứ, mới có thể tại thời điểm Nguyên Anh kỳ biến hóa.

Đương nhiên, tại Nguyên Anh biến hóa, cũng không phải chuyện hiếm có gì. Trong U Minh Quỷ Vực, thì có Minh Phượng và Ma Long nhất tộc, tất cả đều là huyết mạch của chi thứ của thần thú. Huyết mạch thần thú dòng chính của bọn họ vô cùng nồng đậm.

- Thật tốt, Lôi ca ca lại không quên ta.

Tiểu Linh hồ rất vui vẻ cười rộ lên, ngây thơ hoạt bát uốn éo kiều đồn, bờ mông tròn trịa, huyễn hóa thành năm cái đuôi xù màu hồng, dao động qua lại, giống như dương dương đắc ý, nói:

- Nhưng mà ca ca, người ta hiện tại mới không phải cái gì Tam Vĩ Linh Hồ đâu nhé, mà là có năm đuôi rồi, hiện tại ta có lẽ gọi Ngũ Vĩ Linh Hồ.

Nàng cũng không cảm thấy làm động tác này, rốt cuộc có sức hấp dẫn người ta thế nào.

Có lẽ, chỉ có loại động tác tinh khiết tự nhiên không trộn lẫn với mị thuật này, lại làm cho nội tâm của Lôi Động hiện ra cảm xúc có chút khác thường.

Nhưng hắn càng thêm giật mình chính là, Tam Vĩ Linh Hồ tuy hiếm thấy, nhưng trên thế giới này vẫn có thể tìm ra một ít a.

Nhưng mà, sau khi đến Nguyên Anh kỳ, lại có thể mọc ra thêm hai cái đuôi nữa, chuyện này cực kỳ hiếm thấy. Hẳn là, đầu Tam Vĩ Linh Hồ nho nhỏ gặp được lần trước, thật sự giống như trong truyền thuyết?

Ách, Cửu Vĩ Thiên Hồ? Đương nhiên, vốn Tam Vĩ Linh Hồ cũng là huyết mạch hậu duệ của Cửu Vĩ Thiên Hồ. Nhưng mà, loại huyết mạch này rất mỏng manh, từ trước đến nay không có khả năng làm cho Tam Vĩ Linh Hồ tấn cấp đến Cửu Vĩ Thiên Hồ.

Cho dù dưới cơ duyên xảo hợp tu luyện tới Nguyên Anh kỳ, cũng không có khả năng mọc ra thêm hai cái đuôi.

Hơn nữa tuyệt đại đa số Tam Vĩ Linh Hồ, cả đời này chỉ có thể tấn cấp Kim Đan Tam Vĩ Linh Hồ.

Nhưng đầu tiểu hồ ly này, lại cho thấy ngoại lệ. Hơn nữa, Lôi Động đánh ra một trảo vừa rồi, trong đó ẩn chứa rất nhiều không gian pháp tắc, hắn tính ra cho dù có Nguyên Anh cao cấp, cũng rất khó tránh né. Nhưng hết lần này tới lần khác, tiểu hồ ly này lại tránh né được.

Hẳn là, trong cơ thể tiểu hồ ly này có huyết mạch Cửu Vĩ Thiên Hồ thập phần nồng đậm? Đời này, thật sự có khả năng tấn cấp tới trình độ Cửu Vĩ Thiên Hồ?

Phải biết rằng, Cửu Vĩ Thiên Hồ là thần thú vô cùng hiếm có, hoàn toàn là tồn tại Hợp Thể kỳ. Yêu thú khác với con người, yêu thú tu luyện phần nhiều dựa vào huyết mạch, nếu như huyết mạch nồng đậm, rất dễ dàng có thể tấn cấp.

Nhưng nếu huyết mạch không đủ, thì khó mà tấn cấp vượt qua cái rãnh trời này, muốn vượt thế nào cũng không có khả năng.

Bình luận





Chi tiết truyện