chương 941/ 1216


Dực nhân giáp trắng này phải toàn lực ứng phó với đám hỏa diễm ở khắp nơi, chỉ cần hơi chút phân thần, sẽ bị thiêu cháy khiến chiến lực giảm sút, trở thành mục tiêu chủ yếu của Minh pháo cùng Tự sát quỷ.

Không đủ, sợ rằng còn xa mới đủ. Lôi Động thở dài một tiếng, xem ra Mãnh quỷ quân cùng với Đao thuẫn quỷ binh của mình cũng phải gia nhập vào chiến trường rồi. Bằng không, một đám người Lôi Động này, tất không thể nào chống đỡ được quân đội xây dựng thành từ Nguyên Anh kỳ.

Quân đội dực nhân giáp trắng này chẳng những thực lực đủ cường đại, còn hung hãn không sợ chết. Dựa vào tình hình hiện tại, sợ rằng chỉ cần thời gian vài chục hơi thở, là có thể toàn diện đột phá được sự phong tỏa của Lôi Động. Một khi trận hình Pháo quỷ bụng to bị phá, việc duy nhất Lôi Động có thể làm, chính là mang theo bốn cường giả Hóa Thần bắt đầu đột phá vòng vây chạy trốn.

Lần Lôi Động đối phó với đại quân Huyết Khôi Lỗi khi xưa, so với lần này thì dễ dàng hơn rất nhiều. Bởi vì một lần kia, chiến trường trống trải, trận hình Pháo quỷ bụng to có thể hoàn toàn thi triển, mà lại đánh cho đối phương trở tay không kịp. Nhưng lúc này lại không thể như vậy, chiến trường bị hạn chế ở trong một thiên điện nho nhỏ. Cùng một thời gian, Pháo quỷ bụng to có thể khai hỏa, số lượng vẻn vẹn chỉ có hơn nghìn. Đương nhiên cũng may là vẫn còn có thể oanh tạc liên miên không dứt.

Khi Lôi Động đang đau đầu với đội quân dực nhân giáp trắng cường đại, Thần Hi Vương đang lúc thỏa thuê mãn nguyện, tự cho là bố trí hoàn hảo, cũng đã đầy một bụng kinh hãi cùng đau xót.

Vốn cho là đối phó với kẻ địch lẻn vào thần điện, tuyệt đối sẽ không cần gióng trống khua chiêng, thậm chí có khả năng chỉ là một người đơn độc. Nhưng khiến hắn vạn vạn lần không ngờ chính là, đối phương thậm chí còn có bốn cường giả Hóa Thần, đây cũng chính là bốn gia hỏa cùng cấp bậc với Thần Hi Vương hắn.

Nói giỡn à, từ khi nào mà cường giả Hóa Thần trở nên không đáng tiền như thế? Dĩ nhiên lại xuất hiện một đàn. Mạnh như Quang Minh Thánh Vực, tổng cộng cũng chỉ có được chín cường giả Hóa Thần mà thôi.

Đương nhiên, khiếp sợ thì khiếp sợ, Nhưng Thần Hi Vương có đội quân dực nhân bạch giáp nơi này, con bài chưa lật, cũng không e ngại bốn Hóa Thần kỳ của đối phương. Đừng nói đối phương vẻn vẹn chỉ có bốn Hóa Thần, cho dù là mười Hóa Thần, dựa vào đội quân sực nhân Nguyên Anh hắn một tay gầy dựng, dùng phương thức bí mật bồi dưỡng ra, cũng có thể nghiền nát. Chẳng qua cần phải bỏ ra cái giá tương đối thảm trọng mà thôi.

Bốn cường giả Hóa Thần, chẳng những không khiến Thần Hi Vương e ngại, trái lại còn mơ hồ hưng phấn. Hôm nay, cả tòa Thần Hi thần điện đã bị hắn phong tỏa triệt để. Đối phương đã giống như cá trong chậu, bị hạn chế ở trong chiến trường nhỏ hẹp, chỉ cần mình bỏ ra cái giá lớn, đánh chết đám Hóa Thần này cũng không quá khó khăn.

Mà một đời này của Thần Hi Vương vẫn là lần đầu tiên có được cơ hội như thế, mạnh mẽ tiêu diệt cường giả Hóa Thần, hơn nữa còn một hơi diệt tới bốn tên. Phải biết rằng, nếunhư ở bên ngoài đối đầu nhau, mấy cường giả Hóa Thần kia, dù cho không địch lại được dực nhân bạch giáp quân, lẽ nào lại không thể chạy trốn được? Thấy ngươi, liền vòng đi dường khác không được sao?

Nhưng bị vây ở trong Thần điện này, Thần Hi Vương cũng muốn nhìn xem bọn hắn sẽ trốn như thế nào? Nếu như đánh chết được mấy cường giả Hóa Thần này, có lẽ toànbộ chiến hỏa trên địa bàn của mình sẽ được dập tắt rất nhanh chóng. Quân địch dùcường đại, nhưng rắn mất đầu, chẳng qua cũng chỉ là thịt trên thớt của mình mà thôi,muốn thái thế nào thì thái. Thậm chí hắn cũng đã bắt đầu tính toán, lúc này có phải nên thu phục một hoặc hai Hóa Thần kỳ hay không? Quân đội của đối phương, hẳn nên sử dụng thủ đoạn gì đó để hóa thành bản thân mình sử dụng.

Nghĩ đến đây, trong lòng Thần Hi Vương đã vô cùng hưng phấn, cũng cực kỳ vui mừng. Đều nói họa phúc đi đôi với nhau, tai nạn lần này, trái lại sẽ giúp thực lực mình tăng mạnh một mảng lớn.

Nhưng rất nhanh, hắn liền cười không nổi. Sự cường hãn của mấy cường giả Hóa Thần tự nhiên là hắn có thể tính ra được, thế nhưng, mấy tiểu bối Nguyên Anh kỳ không được Thần Hi Vương để vào mắt kia, cũng biểu hiện ra cực kỳ kinh người. Những thứ hi kỳ cổ quái, bên trên lưu chuyển lộ ra khí tức quỷ tộc kia là cái quái gì vậy? Đại quân hai bên va chạm, vẻn vẹn chỉ trong thời gian ba mươi hơi thở liền khiến cho phe mình thương vong thảm trọng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, Thần Hi Vương cảm giác dù cho mình đánh thắng trận này, bạch giáp quân hơn nghìn người này của mình, chỉ sợ cũng sẽ tổn thất quá nửa. Tổn thất thảm trọng như vậy, khiến cho Thần Hi Vương có phần không chịu được. Vội vàng hạ lệnh cho bạch giáp quân rời khỏi thiên điện có thể nói là cái máy nghiền thịt này. Dù sao chúng cũng đã là cá trong chậu, cũng đừng mơ có thể sử dụng bất kỳ thủ đoạn không gian pháp tắc nào để rời khỏi thần điện kiên cố này.

- Chư vị huynh đệ phía trước.

Thần Hi Vương bắt đầu lên tiếng lừa gạt:

- Các ngươi đã không có đường lui để đi rồi, ta nghĩ, giữa chúng ta có phải xảy ra hiểu lầm gì không? Không bằng chúng ta hãy nói chuyện tử tế, để loại bỏ đi hiểu lầm này.

Lôi Động nghe vậy, tạm thời đình chỉ triệu hồi ra Mãnh quỷ quân yêu thích từ trong Động thiên ra. Nếu như không phải dưới tình huống vạn bất đắc dĩ, Lôi Động cũng không muốn Mãnh quỷ quân mà bản thân vô cùng vất vả bồi dưỡng ra, tại thời điểm chưa chân chính trưởng thành, liền đã phải liều mạng cùng bạch giáp quân cấp bậc này mà gây ra tổn thất quá lớn, đến lúc đó cho dù thắng cũng là cái được không bù đắp đủ cái mất.

Mắt thấy Thần Hi Vương có dấu hiệu đàm phán, trong lòng Lôi Động cũng thở phào một hơi, chắp tay sau lưng, ngang nhiên nói:

- Thần Hi Vương đại danh đỉnh đỉnh, lại là cái loại sợ đầu sợ đuôi như vậy sao? Nếu muốn đàm phán, vậy hãy chủ động tiến vào thiên điện, không cần phải giấu đầu lộ đuôi!

- Chỉ là một tiểu bối Nguyên Anh, cũng dám chỉ trích bản vương?

Thần Hi Vương vô cùng bất mãn quát lên:

- Bản vương thấy các ngươi không rõ tình hình của mình rồi, chỉ cần bản vương ra lệnh một tiếng, chỉ trong vòng nửa nén hương, hơn một nghìn bạch giáp binh sẽ có thể nghiền các ngươi thành phấn vụn.

- Ha ha, điểm ấy ta thừa nhận.

Lôi Động có phần tỏ ra yếu thế nói:

- Bất quá, tin rằng Thần Hi Vương tiền bối, đến lúc đó bạch giáp binh mà ngươi vẫn cho làm kiêu ngạo, có phải chỉ còn lại phân nửa hay không?

Trong lòng Lôi Động cũng có chút chắc chắn, xuất ra hết những con bài chưa lật của mình mà nói, vẫn có thể chiến thắng. Chẳng qua mình cũng giống với Thần Hi Vương, cũng không muốn thực lực bản thân gặp tổn thương quá lớn. Trước tiên dọa hắn cái đã, sau đó tung ra sát thủ lần nữa, Thần Hi Vương hẳn phải chết.

- Bản vương thấy ngươi có thể đoàn kết mấy cường giả Hóa Thần bên cạnh như thế, coi như là người có bản lĩnh.

Thần Hi Vương cũng bắt đầu lừa người:

- Bản vương rất thưởng thức ngươi, không bằng ngươi nói một chút về mâu thuẫn giữa chúng ta, bản vương thành tâm thành ý đưa ra nhượng bộ đối với ngươi.

Bình luận





Chi tiết truyện