chương 861/ 1216


Mà thực lực của đối phương, muốn giết mình, liền so với bóp chết một con kiến cũng không có gì khác nhau. Nói cách khác sống hay chết toàn bộ dựa vào một ý niệm của Đinh tiền bối này.

Biểu tình của ba người rơi vào trong mắt của Lôi Động, trong lòng cũng có chút buồn cười. Bất quá bọn họ lo lắng cũng không phải không có đạo lý. Đối với một tu sĩ Nguyên Anh cấp mà nói, con số hàng triệu linh thạch là một con số rất lớn. Tổng tài sản có thể đạt được cả triệu, tu sĩ Nguyên Anh cơ bản có thể được xưng là phú ông. Nhưng đối với Lôi Động mà nói, lại vẫn không đáng để mắt tới. Dù sao chỉ cần bán ra một con Cực phẩm linh quỷ, là có thể đạt được thu nhập như thế.

Mà Lôi Động tại Đại Kiền Châu đã làm ra một lần cướp bóc kia, lại thêm mấy lần buôn bán Cực phẩm linh quỷ, để tài sản của hắn bạo tăng hơn mười triệu.

Tự nhiên cũng sẽ không bởi vì chút linh thạch này bán ra điểm mấu chốt của bản thân, phá hỏng nguyên tắc của mình. Cướp đoạt, cố nhiên là sự tình Lôi Động đã từng làm, cũng là căn bản hắn làm giàu. Nhưng Lôi Động từ ngày hôm đó xuất đạo, lăn lộn đến thực lực Nguyên Anh cao giai hôm nay, cũng chưa hề chủđộng áp bức đội hữu của mình cho dù là một quả linh thạch bao giờ.

Thấy khóe miệng Lôi Động mang theo ý cười, Ngô Kỵ ỷ vào quan hệ với Lôi Động còn rất tốt, liền cổ đủ dũng khí, trên trán toát ra mồ hôi lạnh, cung kính nói:

- Đinh tiền bối, lần này tìm được mỏ giàu Hỏa Linh Ngọc toàn bộ là dựa bào bản thân tiền bối. Ta cũng không lập được nửa phần công lao, bởi vậy, mượn cơ hội phân làm ba thành, chúng ta thực sự là băn khoăn trong lòng. Không bằng như vậy, Đinh tiền bối cho mỗi người chúng ta một nghìn vạn linh thạch làm tiền mừng, liền coi như mọi người đều vui.

Sở dĩ đề nghị một nghìn vạn, cũng bởi vì vị Đinh tiền bối này tính tình rộng lượng, không để ý tới món lợi nhỏ. Nếu một quả linh thạch cũng không lấy, ngược lại sẽ làm Đinh tiền bối trong lòng khó chịu mà nổi giận.

Mộ Dung tỷ muội cũng là vội vàng gật đầu hùa theo nói:

- Theo Đinh tiền bối đi xuống thám hiểm, thu hoạch đã vượt quá mong muốn, có thể lấy được một chút đã cực kỳ vui mừng rồi. Huống hồ tính mệnh của chúng ta đều do tiền bối cứu, nên trăm triệu không thể cùng tiền bối chia sẽ món tài nguyên này.

- Ừm, các ngươi suy nghĩ cũng không tệ lắm.

Lôi Động đối với điều này cũng có chút tán dương, cười nói:

- Bất quá ta làm việc, cũng có nguyên tắc của mình, lúc trước bởi vì thực lực biến hóa mà chia ba bảy. Còn đây là phần mà Đinh mỗ nên được. Bởi vậy cũng không từ chối. Mỏ giàu Hỏa Linh Ngọc này chính là tổ đội phát hiện, Đinh mỗ không thể vi phạm nguyên tắc đến độc chiếm nó, các ngươi cũng đừng lo Đinh mỗ sẽ vì việc này mà giở mặt, Quỷ Thứ, đem Hỏa Linh Ngọc chia làm mười phần, chúng ta lấy bảy phần.

- Dạ, chủ thượng.

Quỷ Thứ lập tức cung kính lên tiếng trả lời, bắt đầu đi làm veiejc. Quỷ Minh cũng tiên lên hỗ trợ.

Hai Quỷ Phó cũng là đối với một phen lời nói của Lôi Động vừa rồi hơi có chút cảm xúc. Tuy rằng chúng thân là Quỷ Phó, sinh tửtoàn bộ nằm trong một ý niệm của chủ thượng. Nhưng mà bởi vìlinh trí đã mở ra, chung quy có chút phương hướng suy nghĩgiống như nhân loại. Có đôi lúc, sẽ bởi vì chủ thượng dùng phương thức huyết khống chế sinh tử mà cảm thấy có chút phiền muộn khó chịu. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

Nhưng mà, nếu là tỉ mỉ ngẫm lại, nếu không phải gặp được chủ nhân nói tình nghĩa, hiểu đạo lý như Lôi Động. Bọn họ sợ rằng muốn so với hiện tại kém hơn rất nhiều. Huống hồ, theo chủ nhân của mình cũng chưa hẳn đã kém. Thứ nhất là tiền đồ một mảnh quang minh. Thứ hai là chủ thượng trọng tình nghĩa, chưa bao giờ coi bọn hắn như nô bộc sử dụng.

Quỷ Phó phản phệ, trên lịch sử không biết xảy ra bao nhiêu lần. Một ít tu sĩ ngự quỷ, e là thần niệm không thể ngăn chặn Quỷ Phó, gặp phải Quỷ Phó phản phệ mà chết, đó là một sự tình cực kỳ kinh khủng. Bởi vậy, rất nhiều tu sĩ ngự quỷ, cũng không muốn Quỷ Phó của mình sản sinh linh trí, không muốn chủ động đào tạo linh trí của bọn chúng.

Bởi vì bất cứ sinh vật nào một khi có linh trí, năng lực suy nghĩliền có thể sản sinh dị tâm. Có dị tâm, sẽ có phản loạn. Dù cho biết rõ, một ngày phản phệ giết chủ nhân, sau đó bản thân cũng hôi phi yên diệt, nhưng xuất bản từ bản năng đối với tự do, cũng sẽ kiệt ngạo ra sức một lần. Nhất là tu sĩ ngự quỷ thuật đang ở trạng thái suy yếu, sẽ rất dễ gặp Quỷ Phó phản phệ.

Thế nhưng Lôi Động phương diện này cũng rất ít phiền não, năm xưa Quỷ Thứ cũng tốt, a Sửu cũng được đều là Quỷ Phó Lôi động từ khi còn bé cùng nhau bồi dưỡng lớn lên. Tuy rằng lúc đầu, bởi vì Quỷ Phó thần trí không cao, ý thức còn rất mông lung. Thế nhưng, theo thời gian ở chung càng lâu, phần mông lung này cũng sẽ có cảm tình cường liệt xuất hiện. Đợi được thần trí của chúng mở ra, cảm tình hai bên đã rất bền chắc.

Mà Lôi Động, đối với Quỷ Phó của mình từ trước đến nay thập phần bảo vệ. Chưa bao giờ từng có ngược đãi gì. Đối với Quỷ Phó a Sửu cùng Quỷ Thứ từ nhỏ cùng nhau lớn lên, đều là chiếu cố giống như huynh đệ.

Cũng chính bởi vì điều này, a Sửu dưới tình huống chủ nhân hôn mê, không chỉ không có phản phệ, hơn nữa chủ động liều mạng dụ địch, hi sinh bản thân, vì Lôi Động và Quỷ Thứ tranh thủ một đường sinh cơ, cái này chính là tình nghĩa chân chính, cũng là Lôi động Quỷ Phó từng chút làm ra, vì Quỷ Phó làm tấm gương.

Tương phản mà nói, nếu Lôi Động bình thường thái độ làm người không được, vô sỉ, đối với thân nhân vô tình, đối với huynh đệ vô nghĩa, bình thường làm ra chuyện phản bội. Như vậy, sẽ dưỡng thành Quỷ Phó có khả năng rất lớn sẽ trở nên âm hiểm giả dối, vô tình vô nghĩa, thời điểm mấu chốt ở phía sau đâm ngươi một đao cũng chưa biết chừng. Chính vì cái gọi là thượng bất chính, hạ tắc loạn, đó là đạo lý này.

Lôi Động sở dĩ kiên trì nguyên tắc của mình, nhân sinh lý niệm mà kiên trì. Nếu không vì Quỷ Phó của chính mình, sủng ái, thậm chí đối với thê tử làm ra mẫu mực.

Là đối với một loại đạo sinh tồn bản thân sau khi xuyên qua đến thế giới này. Bằng không, trong thế giới nhược nhục cường thực tàn khốc, đánh mất bản tính, mới là sự tình đáng sợ.

Một khi đánh mất bản tính, đánh mất nhân tính, đánh mất nguyên tắc, Lôi Động có thể dám khẳng định, chính mình tuyệt đối không có khả năng đi đến một bước như ngày hôm nay, không thể nào sống sốt được từ trong nguy hiểm trùng trùng kia. Đại trượng phu, có việc nên làm, có việc không nên làm.

Lôi Động nói, không chỉ để hai Quỷ Phó của mình tràn đầy cảm xúc, đối với chủ nhân nhà mình là sùng bái kính ngưỡng. Cũng khiến ba tu sĩ Kim Đan Kỳ hơi bị động rung, rơi vào trầm tư. Các tu vĩ, vì một chút lợi ích mà đánh mất điểm mấu chốt, thực sự là đúng sao? Nếu như không có lý niệm, tín ngưỡng, thật có thểmột đường vượt mọi chông gai đi tới đỉnh phong sao?

Bình luận





Chi tiết truyện