chương 949/ 1216


- Xin, cầu xin ngươi!

Khí linh tiểu nha đầu yếu ớt kia, thanh âm cầu xin tha thứ lại rõ ràng truyền tới trong lỗ tai của Lôi Động.

- Cái gì?

Lôi Động khẽ nhăn mặt nhíu mày:

- Ta nghe không thấy.

- Cầu xin người, đừng mà.

- Không giết ngươi?

Lôi Động cười nhạt không ngừng:

- Thứ nhất ngươi không chịu hợp tác, đối với ta vô dụng. Thứ hai, ngươi còn không ngừng nghĩ muốn khống chế Hỗn Độn Tháp đối nghịch đến cùng với ta. Đối với tồn tại như ngươi, ta không giết ngươi thì giết ai?

Nói rồi, Lôi Động lại thôi động minh diễm hỏa thế.

- A...đau quá, đau quá!

Khí linh tiểu nha đầu, kêu thảm thê lương:

- Ta không dám, ta sau này không dám cùng ngươi đối nghịch nữa. Cầu xin ngươi đừng đem lục hỏa thiêu đốt ta, ta sắp kiên trì không nổi nữa rồi.

Khí linh tiểu nha đầu này linh trí tuy rằng không tầm thường, nhưng bản thể cấp bậc cũng không cao, nào chịu được Minh diễm thiêu đốt như vậy. Nếu Lôi Động không chịu ngừng tay, nhiều lắm chính là nửa nén hương, một lũ hương hồn chưa từng thấy qua cuộc sống này, sẽ bị tiêu tan thành mây khói. Nếu đúng như vậy, năm xưa Minh Vương tổn hao không biết bao nhiêu công phu thủ đoạn, mới luyện chế ra một khí linh như vậy biết được, e là cũng bị tức giận đến trực tiếp sống lại.

Chỉ là Lôi Động, cho dù là biết thứ này có trân quý, nếu là vô dụng mà đối địch mà nói, cũng sẽ hạ thủ ngoan độc, tuyệt đối không có nửa điểm thương hại và mềm lòng. Tuy rằng nghe được nàng cầu xin tha thứ, nhưng Lôi Động không chút nào lay động, lạnh lùng trả lời:

- Giờ van xin cũng đã muộn, nhiều năm qua như vậy, ta nhiều lần ôn tồn cùng ngươi câu thông, ngươi không nói. Hiện tại, ta đã quyết định thực sự phải giết ngươi. Ngươi có cầu xin nữa? Quả thực buồn cười, ngươi cho là ta đang cùng ngươi nói đùa hay sao? Ngươi muốn đối nghịch liền đối nghịch, tình thế bất ổn mới bắt đầu cầu xin tha thứ? Trên thế giới này nào có sự tình đơn giản như vậy?

- Không dám, ta lần này thật sự không dám nữa.

Khí linh tiểu nha đầu, đang ở trong trạng thái cực độ rối loạn, một lòng thầm nghĩ phải bảo trụ tính mệnh:

- Sau này ngươi nói gì, ta sẽ làm cái đó, tuyệt đối không dám lại đối nghịch với ngươi.

Lôi Động thoáng trầm mặc xuống, để tiểu nha đầu kia tiếp tục thống khổ mà thấp thỏm một phen, mới thu hồi Minh diễm. Hừ lạnh một tiếng, đối với nàng đã hấp hối, thiếu chút nữa hồn phi phách tán nói:

- Đã như vậy, ta lại cho ngươi một lần cơ hội. Nhớ kỹ, đây đã là một lần cơ hội cuối cùng. Nếu như ngươi ngày sau nửa điểm ngỗ nghịch, hoặc là ý đồ mưu phản, ta sẽ không lại đối với ngươi có bất cứ thủ hạ lưu tình gì cả, trực tiếp cho ngươi từ thế giới này triệt để xóa bỏ. Nhớ kỹ không?

- Nhớ, nhớ kỹ.

Tiểu nha đầu đã hồn như tơ nhện, nhưng đối mặt với lời nói của Lôi Động, cũng là sâu trong linh hồn hiện lên một cỗ hàn ý sợ hãi, thành thật không ngừng lên tiếng đáp ứng. Ủy khuất, khúm núm như con dâu nuôi từ bé.

Sắc mặt Lôi Động thoáng trở nên hòa hoãn, tiếp tục củng cố chiến quả nói:

- Tốt, vậy hiện tại triệt để buông lỏng tâm thần của ngươi, ta sẽ đối với ngươi Huyết tế hồn luyện.

- Huyết tế hồn luyện?

Trong lòng tiểu nha đầu lại một trận chống cự kịch liệt, thân là một khí linh có linh trí, đương nhiên biết một khi bị người Huyết tế hồn luyện, kết quả của nó sẽ trở thành nô bộc chân chính của đối phương. Chỉ cần hắn hơi chút động thần niệm, chính mình sẽ bị hôi phi yên diệt, giống như bị hắn triệt để khống chế.

- Thế nào, ngươi không muốn?

Sắc mặt khẽ biến thành Lôi Động sắc mặt khẽ biến thành một mảnh âm trầm, trong ánh mắt lộ ra một tia sát cơ.

- Ta, ta nguyện ý.

Tiểu nha đầu run lên, bắt đầu có chút nhận mệnh. Bị Huyết tế hồn luyện, chung quy so với hiện tại bị hoàn toàn xóa bỏ tốt hơn nhiều. Đồng thời, nàng cũng bắt đầu minh bạch đạo chung sống giữa sinh mệnh cùng sinh mệnh. Đó là nhược nhục cường thực. Người yếu đạo sinh tồn duy nhất có thể đó là phục tùng cường giả.

Nếu là đối với một tồn tại tùy tiện một cái tát có thể tát chết ngươi, ngưu bức hò hét, tự cho là thông minh mà nói, cho dù bị người đánh chết, cũng là gieo gió gặt bảo. Mà ỷ vào bản thân có chút tác dụng trọng yếu, không đem cường giả để vào mắt, cơ bảncũng thuộc về nhất định phải chết.

Huyết Tế Chi Thuật thông thường đều là nhằm vào vật nắm giữ sinh mệnh, mà Hồn Luyện lại nhằm vào khí vật. Tiểu nha đầu kia thân là khí linh, vốn thuộc về khí vật, nhưng lại có linh trí. Trước Huyết tế, sau đó lại Hồn Luyện đó là làm bảo hiểm.

Phòng tuyến đã toàn diện tan vỡ, khí linh tiểu nha đầu nào đối phó được với hạng người cáo già, gian trá thiên hạ như Lôi Động này. Rất nhanh, dưới sự áp bách kịch liệt của Lôi Động triệt để trở thành Linh Phó của hắn.

Mà tiểu nha đầu này lại ngay từ ban đầu đã bị Minh Vương luyện chế thành một khí linh có linh trí. Từ khi sinh ra tới này, tuy rằng đã có thời gian rất dài, thậm chí so với ai đó còn dài hơn. Nhưng bất luận là tích lũy tri thức, hay trên xử thế lão luyện đều xa xa không bằng Mạc Gia.

Mạc Gia đồ vật kia, trong tràng thi đấu thể thao trải qua vô số lần dị thủ, cho tới bây giờ chưa từng hiển lộ qua bản chất linh trí của hắn, mà là cố ý một mực giả mạo khí linh tầm thường. Lạnh lùng bàng quan như vậy đã gặp qua vô số người hưng suy vinh nhục. Lâudần cũng trở nên phi thường lão luyện. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Trừ phi Lôi Động mang đến cho Mạc Gia một mặt cực kỳ không bình thường, hắn vẫn chỉ biết giả mô phỏng cho người ta nghĩ rằng hắn là một khí linh bình thường. Bằng không, một khí linh có linh trí đó là đồ vật hiếm có, đã sớm bị những cường giả kia, Huyết Tế Hồn Luyện.

Bất quá, Mạc Gia lựa chọn cũng cấp cho hắn hồi báo phong hậu. Chẳng những lấy thân thể linh trí, đoạt xá phân thân nguyên thần của một Hợp Thể kỳ Thái Cổ cự nhân, còn có một tấm thân thể Khôi Lỗi sức chiến đấu không tầm thường.

Cái này quả thực khiến hắn thu hoạch một ước mơ tân sinh tha thiết. Cũng là bởi vậy, tại điểm này thập phần cảm kích Lôi Động. Lại biết được đạo lý đối nhân xử thế, cuối cùng chủđộng cùng Lôi Động Huyết Tế Hồn Luyện, tiếp thu Lôi Động khống chế. Đây không đơn giản là theo sát bước chân của Lôi Động, sẽ mang đến cho hắn đại lượng chỗ tốt.

Hơn nữa, đối với Lôi Động một người dã tâm bừng bừng, lại có dã tâm thật lớn là tuyệt đối sẽ không cho phép bên cạnh có loại tồn tại không thể hoàn toàn khống chế. Cùng với để hắn đề phòng sinh nghi, thi triển thủ đoạn, còn không bằng thành thật toàn tâm đầu nhập. Đây là khác biệt lớn nhất giữa Mạc Gia cùng tiểu nha đầu.

Có thể chân chính thu phục khí linh của Hỗn Độn Tháp, Lôi Động cũng là sâu trong lòng thở phào một hơi. Ngoài miệng nói không quan tâm tiểu nha đầu tác dụng thật lớn này, nhưng đây cũng bất quá là bị buộc rơi vào đường cùng, lựa chọn bất đắc dĩ. Nếu là thực để nàng hóa thành trợ lực của mình, Lôi Động sao lại không chịu.

Theo khí linh tiểu nha đầu bị thu phục chân chính, Lôi Động lúc này mới bắt đầu chuyên chú làm sao đào móc tiềm lực của Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp.

Bình luận





Chi tiết truyện