Lạc Tang quốc niên lịch năm một trăm ba mươi mốt, thái hoàng Thái Hậu được mọi người an táng đi về cõi tiên, tiểu Hoàng Thượng Phù Vân Khâu Trạch năm ấy bảy tuổi được tướng quân Thanh Vũ phò trợ lên tiêp quản triều chính, tên gọi là Tinh Trị Chi Kì.
Màn đêm đen kịt, thanh phong hề hề, thị vệ gác đêm cắt lượt luân
phiên, thừa dịp khe hở, thân ảnh nhỏ xinh lặng yên đi sát qua người
bọn họ.
Ô ô, thái hoàng Thái Hậu chỗ nàng dựa vào đã đi về cõi tiên, trong
cung lại không thể yên ổn, mỗi khi nghĩ đến Mẫn Hách Vương gia kia sắc
mặt âm hiểm cười, nàng liền gặp ác mộng, hoàn hảo hiện tại chính mình
cũng mười tuổi , nghe các cung nữ nói trong thành thanh lâu đang chiêu
tìm trẻ nhỏ, nàng đi nơi đó tìm chút việc nhỏ nuôi sống chính mình
hẳn là không có vấn đề gì, chỉ cần có thể ra khỏi hoàng cung này, nàng
liền tự do ……
“Đi đâu?” Mắt lạnh nhìn thân hình lén lút lén lút, thân ảnh bảy tuổi so với nàng mười tuổi lại cao hơn rất nhiều.
Bảy năm qua nàng cứ lặp lại chuyện này, không mệt sao? Nghĩ đến mỗi
đêm luôn bị cái lạnh đánh tỉnh, hắn thực nên lo lắng có nên hay không
nên “Ở riêng”, hơn nữa, tư thế ngủ của nàng có điểm xấu xí.
“Nhà vệ sinh.” Đem gánh nặng vứt ra ngoài tường, nàng bắt đầu dựng
thang, thân thủ linh hoạt, đó là kinh nghiệm nàng không ngừnng tích
lũy trong bảy năm, phải nhanh, phải nhanh.
“Đi nhà vệ sinh bên ngoài cung?” Trên trán gân xanh hiện lên.
“Không đúng, phải nói là đi nhà vệ sinh ở kỹ viện, nhìn xem.” Một
thân nam trang nàng hưng phấn mà bắt đầu leo lên , đây là bức tường
thành cuối cùng nàng tìm được, nghe Mộc Diệp nói, chỉ cần ra khỏi bức
tường này, bên ngoài chính là Lạc Tang thành, không biết ban đêm bên
ngoài có hay không cũng như hoàng cung tĩnh mịch như vậy?
“Trở về ngủ.” Một kiếm chém đứt cây thang, ôm lấy tiểu thân ảnh ngã xuống, trực tiếp mang đi……
Ai, ngồi ở trên long sàng, Y Y không ngừng ca thán, tốt xấu cũng xem
chính mình bảy năm trước liều chết cứu hắn một mạng mà thả nàng ra
khỏi cung, như vậy nàng cũng không cần phải trèo tường ,hết lần này đến
lần khác hắn tựa như một cá thể bằng sắt thép, ý chí kiên cường không
thôi, nói cái gì cũng không chịu cho nàng ra ngoài.
“Khâu Trạch, thái hoàng Thái Hậu đi về cõi tiên, ngươi còn có thể ngủ được sao?” Có lẽ, không bao lâu, hoàng Thục phi sẽ mang theo ông con
nàng giết người như ngóe xông vào đây.
Nằm xuống bên cạnh thân thể bé nhỏ, bên trong cung điện đèn đuốc
sáng trưng,gương mặt tuy là non nớt cũng đã tuấn mỹ dần dần mà xuất hiện sầu bi.
“Nàng sợ chết sao?” Hắn cầm nắm tay nhỏ bé của nàng thưởng thức.
Thật sự là kỳ quái, rõ ràng vài năm trước, nàng còn chỉ vào hắn kêu
hắn là quả bí lùn, không nghĩ tới, mới chỉ chớp mắt, hắn lại có thể đem nàng nơi nơi gây rắc rối ôm tiến trong lòng làm người tránh gió
cho nàng.
Cười gượng hai tiếng, nguyên lai hắn hiểu được nàng không phải khổ
sở vì chuyện thái hoàng Thái Hậu, mà là vì “Sinh kế” về sau.
“Mộc Hiệp dạy nàng ma thuật đến đâu rồi?” Đôi mắt màu tím thẳng
tắp nhìn tiểu hoàng phi chột dạ cúi đầu, không cần nhiều lời, tám
lạng nửa cân.
“Có Mộc Hiệp bảo hộ bên người , vì cái gì còn muốn ta đi học?”
Nàng than thở , huống hồ chính mình thật sự không có cái khả năng trời
cho ấy, chỉ là bối huyễn chư, đều nhanh yếu hấp hối .
“Người cũng có lúc thất thủ,ngựa cũng có lúc mất móng,
hắn không có khả năng lúc nào cũng bảo hộ nàng được .” Hắn cũng
muốn chuyên tâm cho triều chính, nàng nếu không thật sự luyện tập,chờ
tới khi Mộc Hiệp tìm được thì nàng đã là một thi thể rồi.
Ân hừ, lại bắt đầu nhắc tới , mặt ngoài lãnh khốc, kỳ thật chả khác gì lão mụ tử cằn nhằn, rõ ràng nàng không dạy hắn lắm miệng như
thế.
Bảy năm trước, bởi vì chuyện hoàng Thục phi, liền bị thái hoàng Thái Hậu an bài hai người bọn họ cùng ở tại điện Long Minh, cho nên, bộ
dáng hắn cởi chuồng cũng đều bị nàng nhìn đến, hiện tại trưởng thành, hắn lại quay đầu dạy bảo nàng.
“Ta, sẽ cố gắng.” Có lẽ, nàng cũng ngang ngạnh đủ, cũng chỉ có
đem ma thuật luyện tốt, cơ hội rời khỏi hoàng cung mới có thể càng
lớn.
“Không có bên ngoài, cũng muốn có điểm nội hàm.” Lạnh lạnh phun ra một câu, nhắm lại mắt, đi gặp chu công.
Bề ngoài? Chính mình lại không có hủy dung, làm sao lại không có
bên ngoài ? Nghe xong lời hắn, Y Y trực tiếp nhảy xuống giường, xem
xét trái phải gương mặt mình trong gương, khuôn mặt nhỏ nhắn như
quả đào cùng đôi mắt tròn tròn như 2 quả nho, mũi thẳng thắn thanh
tú khéo léo ,bên dưới là đôi môi đỏ mọng, thấy thế nào thì về sau
cũng sẽ là vị đại mỹ nhân, làm sao xấu ?
Bình luận
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1