Không dự đoán được hắn sẽ sử dụng chiêu này, khoảng cách quá gần
không thể sử dụng thuật pháp, Y Y nắm chặt hai tay, vung lên phía trước
muốn đẩy hắn ra, không ngờ, bị hắn dễ dàng chế trụ, hai tay bị khóa
ngược ra phía sau, thiên hạ kiều nhỏ khẽ kêu một tiếng, ngực đã dán sát
vào vòm ngực rắn chắc của hắn.
“Tiểu nhân bỉ ổi!” Nàng nổi giận nói, mái tóc hổn độn theo gió tung
bay, bò lên áo của hắn, lướt qua gương mặt yêu mị của hắn, làm da đầu
của nàng run lên.
Nhưng mà, mũi ngửi được mùi hương dễ chịu, quen thuộc làm nàng nhịn
không được hít sâu một cái, bộ dáng thật giống như một tiểu bạch thỏ
đáng yêu.
“Cố mắng thêm vài câu, chỉ sợ sau này ngươi muốn mắng cũng không
được” Hắn mị hoặc cười, lưu loát dùng một tay trói trụ hai tay của nàng, một tay kia nhẹ nhàng vuốt lên má phấn,“Giếng cạn âm u kia, sẽ là phần
mộ của ngươi.” ngữ điệu lạnh lẽo, ngắn gọn chậm rãi, cuối đầu, nhìn
xuống đã thấy trong mắt nàng lóe lên hỏa diễm tức giận, lại có chút luốn cuốn, quẫn bách, làm hắn thật cao hứng a!
Giếng cạn? Thân run lên, đầu óc mờ mịt nhất thời sáng sủa, nheo lại
ánh mắt, bạc thần khinh động, Y Y giống như đã hiểu rõ cái gì, lại như
là khong hiểu gì hết.
Nàng, đang làm cái gì? Chẳng lẽ mình bị bức đến điên rồi? Đột nhiên
cảm thấy lực đạo đang chế trụ hai tay nhất thời lơi lỏng, mười ngón linh hoạt bấm độn, uyển chuyển thực hiện thuật pháp.
Không tốt! Thầm kêu một tiếng không xong, nhưng còn chưa kịp hành động a!.
Nâng mi, mắt hạnh híp lại thành một đường cong xinh đẹp như trăng
khuyết, cánh môi anh đào hé mở tươi cười, Y Y tỏ vẻ rất lấy làm đáng
tiếc mà lắc lắc đầu.
“Mẫn Hách yêu nam, chậm, ngươi lại lâm vào bên trong bóng dáng thuật
của bản phi, cứ tưởng ngươi anh minh sáng suốt, bị một lần sẽ như chim
sợ cành cong, xem ra, ngươi so với loài chim còn kém hơn vài phần.” Đắc ý cúi đầu, mắt lạnh tập trung nhìn vào thân ảnh đối diện, hai tay vừa
động, rất dễ dàng liền rút ra.
“Bỉ ổi!” Lần này, đến phiên sắc mặt hắn âm trầm, đầu đầy hắc tuyến, từ môi đỏ mọng phun ra hai chữ.
Nhíu nhíu mày, không thèm để ý tới lời nói của hắn, tay nhỏ bé của
nàng khẽ vuốt lên cổ áo của hắn, lại mang theo vài phần lực đạo, ánh mắt sắc lạnh, đối mặt cùng Mẫn Hách.
“Hoàng phi, làm cho… làm cho hắn mau đưa ra giải dược.” nam tử áo đen đột nhiên la lớn.
“Giải dược.” nhấn mạnh hai chữ, nàng dùng bàn tay chế trụ yết hầu của Mẫn Hách, nhưng năm ngón tay vừa tiếp xúc với da thịt của hắn làm tay
nàng hơi hơi run rẩy, da thịt của hắn lạnh toát như hàn băng, hoàn toàn
khác xa với da thịt ấm áp của Khâu Trạch, lại nhìn thấy vẻ mặt đắc ý
tươi cười của hắn, trong lòng nhất thời lửa giận xông thiên.
“Hừ!” liếc mắt nhìn về phía đám người của lão Giả, gương mặt trong
thoáng chốc đanh lại, lạnh lùng đáng sợ “Bổn vương đã từng nói qua,
tuyệt không thay đổi.”
“Ngươi!” Nàng một trận chán nản, lực đạo nơi cánh tay lại tăng thêm
vài phần, móng tay bén nhọn tức thời khảm sâu vào da thịt, vài tia máu
chảy ra, dọc theo năm ngón tay trắng xanh uốn lượn chảy xuống, máu nóng
ẩm ướt trên da thịt làm Y Y toàn thân run run.
Hắn thùy hạ mi mắt, cúi đầu nhìn xuống nàng, khuôn mặt trái xoan nhỏ
nhắn bị mái tóc hỗn độn che phủ phân nửa, nhưng vẫn xinh đẹp đáng yêu,
lộ ra một phần má phấn trắng mịn như sữa, đôi mắt to tròn trừng lớn nhìn hắn đầy chán ghét và cừu hận, môi dưới bị cắn chặt muốn tươm máu.
“Nếu,” Hắn vốn nên là hăng hái, ôn nhu ngàn vạn mặt, đột nhiên mang
theo một tia sầu bi ảo nảo lại có chút chờ mong,“Nếu, ngươi kêu ta một
tiếng Khinh Âm ca ca, ta liền cho ngươi giải dược.” đôi mắt hẹp dài chăm chú quan sát nàng.
Năm ngón tay đang đặt trên cổ hắn cứng đờ, nàng khó hiểu nhướn mắt nhìn hắn.
“Ngươi đang đùa cái gì?” Khóe mắt run rẩy một chút,“Nếu là muốn vũ nhục bản phi, cũng nên tìm một cái cớ tốt một chút?”
Nhưng mà, hắn lại chỉ trầm mặc không nói, đôi mắt màu nâu nhìn thẳng
vào đôi mắt trong vắt của nàng, trong đôi mắt đó lại hàm chứa một một
cảm xúc phức tạp không thể diễn đạt bằng lời.
Nhìn sâu vào đôi mắt đó, Y Y trong phút chốc tựa hồ cảm thấy trong
mắt hắn ẩn chứa một thân ảnh, người này, không phải nàng, nhưng cùng
nàng giống nhau, hắn đang nhìn nàng nhưng thật ra là đang tìm kiếm thân
ảnh đó.
“Ngươi…nói chuyện phải giữ lời?” Nếu chỉ là một câu, cũng là vô phương.
“Bổn vương đã nói, tuyệt không nuốt lời.” liếm liếm môi, Mẫn Hách nháy mắt nhìn nàng, bộ dáng yêu mị rung động lòng người.
Cắn chặt răng, Y Y liếc mắt nhìn về phía lão Giả đang ho ra máu,
Khinh Nam cùng nam tử áo đen, hai người cũng đang kinh ngạc nhìn về
hướng nàng, trong mắt mang theo sự kỳ vọng.
“Khinh…… Khinh Âm……” Nàng gian nan mở miệng, yết hầu như có một tảng đá chắn ngang, nói không ra lời.
Đột nhiên, bên ngoài sân truyền đến tiếng động, cước bộ dồn dập, hỗn
loạn, một nam tử mặc hoàng bào dẫn đầu bước vào, nhìn tình huống trước
mắt, mày rậm giương lên, sắc mặt lành lạnh.
“Hoàng Thượng giá lâm!” Cản không nổi bộ pháp của hoàng thượng, Hồng
công công lảo đảo nối gót tiến vào, thanh âm eo éo nhất thời vang lên.
“…… Thảo dân tham kiến Hoàng Thượng!” Ba người cuống quít quỳ xuống hành lễ.
Không đi để ý tới những người còn lại, Phù Vân Khâu Trạch khoát tay
chặn lại, đám thị vệ phía sau giờ mới thở hồng hộc chạy đến, trên tay
còn rinh theo một hòm gỗ nặng trịch, mở ra, ánh vàng hoàng kim lóng lánh rực rỡ, soi rọi cả một góc sân.
“Nguyên lai là Vương gia bắt cóc hoàng phi, đây, vạn lượng hoàng kim, xin mời Vương gia giơ cao đánh khẽ, thả hoàng phi đi.” Hắn tựa hồ nhìn
không thấy người đang bị kiềm chế là Mẫn Hách Vương gia, thản nhiên mở
miệng, ánh mắt đảo qua ở trên người Y Y, khuôn mặt lại là lạnh lùng.
Cởi xuống áo choàng trên người, đi qua, mắt nhìn thấy tay nàng khảm ở trên cổ Mẫn Hách, khẽ thở dài một tiếng, đưa tay gỡ năm ngón tay của
nàng ra, dùng khăn lụa chậm rãi chà lau vết máu đỏ tươi, sau đó chỉnh
lại áo choàng trên cổ nàng, động tác mềm nhẹ như gió xuân miên man trên
cỏ non xanh mướt.
“Khâu Trạch.” Nàng ôn nhu cười, đôi mắt khi vừa nhìn thấy thân ảnh
của hắn thì tinh thần phấn chân, toàn thân thả lỏng, nhưng vừa nhìn thấy nét mặt âm hàn của hắn thì không dám manh động, vội vàng thu lại ý cười trên mặt.
“Hoàng Thượng thật sự biết cách nói đùa, xem tình hình này, là ai bắt cóc ai, liếc mắt một cái, không phải liền nhất thanh nhị sở?” Mẫn Hách
cười lạnh, ánh mắt dừng lại trên hai người bọn họ, sắc mặt càng thêm
lãnh khốc vô tình, môi nhếch lên một nụ cười trào phúng, âm ngoan.
Khẽ nhắm mắt lại, nhìn thấy nàng cùng hắn ân ân ái ái, chăm sóc lẫn nhau, thật là chói mắt.
“Nếu là như thế, hoàng phi bắt cóc ngươi, còn viết thư tín đòi vơ vét tài sản của trẫm, chỉ sợ không hợp lẽ thường đi? Nói như thế nào, nàng
là phượng phúc của bổn quốc, là ái phi của trẫm, chỉ cần khai phượng
khẩu, nàng muốn cai gì mà trẫm không đáp ứng được?” Nói xong, nhẹ nhàng
cười, nhìn Y Y bằng ánh mắt hơi trách cứ.
Định mở miệng, Y Y vẫn là ngậm miệng lại, hai tay kéo lại lớp áo
choàng, trong lòng ấm áp, kỳ thật nàng cũng không nghĩ muốn cái gì vạn
lượng hoàng kim, chính là nhớ tới khi tỷ thí nàng dùng tánh mạng đánh
cược, mà hắn, vẫn ngồi ở trên long vị cao cao tại thượng kia im lặng mà
quan sát, trong lòng nàng thấy chua xót, thì ra nàng cũng chỉ là một
quân cờ thôi sao?
“Hoàng Thượng quả thực có tài hung biện, bổn vương bội phục sát đất,” Mẫn Hách liếc mắt nhìn toàn cảnh trong sân, lại nhìn đến lão Giả đang
quỳ máu tuôn từng ngụm, ánh mắt vẫn lạnh lùng không đổi
“Bổn vương cũng không có thời gian nhàn rỗi nhìn các người chơi xiếc
khỉ, giải dược, cầm lấy.” Nói xong, hai tay nhất hạp, đầu ngón tay uyển
chuyển cuốn lấy nhau, trong miệng niệm một tiếng thuật từ, một cường lực vô hình phá bỏ ảo ảnh trói buộc, bỏ lại ba lọ giãi dược, nghênh ngang
mà đi.
Hắn, hắn có thể tự mình cởi bỏ thuật pháp? Vì sao vừa rồi không có…… Y Y trong đầu nhất thời trống rỗng.
Bình luận
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1