Mười sợi tóc thật dài ở dưới ngọn nến lửa đỏ nổi lên ánh sáng lạnh
như huỳnh quang, dần dần buộc chặt, mười ngón khẽ động, ngón tay mảnh
khảnh gắt gao nắm lại,phía trên cánh mũi của nàng xuất hiện vài giọt mồ
hôi, mắt hạnh mông lung chớp động một cỗ mãnh liệt hỏa diễm, đón gió mà
trướng, lại thuận gió mà nặc.(????)
“Vương gia, ngươi sai lầm rồi.” Không biết vì sao, mùi máu tươi trong miệng ngược lại khiến nàng thần kinh reo hò kích động, mười ngón tay
hơi rung.
Bờ môi tái nhợt, máu tươi nhiễm trên gương mặt nàng đúng là yêu diễm
dị thường, so với Mẫn Hách nguyên bản vốn yêu mị thì có vẻ câu hồn đoạt
phách hơn.
Những ai có mặt ở đây đều bị khuôn mặt nàng làm cho rung động, rõ
ràng là gương mặt trái đào thanh tú, vì sao có thể khiến người ta vô tri vô giác cho rằng đó là dung nhan khuynh quốc khuynh thành?
Phù Vân Khâu Trạch mặt ôn nhuận như ngọc cũng có một tầng kinh ngạc,
hỗn loạn vui sướng, lại mang điểm ưu sầu, lông mi buông xuống che dấu
toàn bộ cảm xúc, mi mắt dưới chỉ lưu lại một ít bóng ngược.
“Có ý tứ gì?” Mẫn Hách lồng ngực bỗng cuồn cuộn, không biết là vì
dung mạo của nàng hay vì lời nàng nói, sợi tóc trên tay đang siết hắn
sắp chết rồi, khóe mắt thoáng nhìn hoàng Thục phi thần sắc lo lắng, môi
hắn nhếch lên không nói gì .
“Ma thuật Mộc Hiệp dạy quả nhiên là có mê ảo nhân tâm thuật, bất quá, lần này, sẽ không như lần trước,” Con ngươi của nàng phát ra quang
mang(chỗ này ta chém =.=), khom người ,“Lần này, là Khôi Lỗi Chi Ti hàng thật giá thật!”
Tâm rung lên, hắn cúi đầu, cảm giác lạnh như băng ấy sao có thể là ảo giác được?
Nàng sở dĩ không sợ quyền đánh lúc nãy của hắn ,dù chiêu ấy cực nặng mà vẫn đứng vững hai chân đều là vì có cạm bẫy đằng sau.
Mẫn Hách nhìn cái bóng của nàng bao phủ dưới chân, tuy nàng khom
người, nhưng bóng dáng rốt cuộc là không có rời khỏi cước bộ, hai chân
vẫn là không nhúc nhích tẹo nào.
Nữ nhân này, từ bao giờ lại có toan tính như vậy? Nhíu hai hàng lông
mày, hắn xa lạ nhìn nàng, không, không đúng, từ bảy năm trước,khi nàng
kêu sợ hãi một câu giành phần thắng, chỉ sợ, tâm đã sớm sâu như biển,
không người đoán nổi.
“Vương gia, ngươi nhận thua đi? Nếu không đừng trách bản phi vô lễ .” Cố ý cường điệu hai chữ “Bản phi”, là vì Y Y luôn bị hãi chữ dân đen
của hắn chọc giận, nói xong, cũng không quản hắn phản ứng như thế nào,
ngón tay mảnh khảnh không còn gấp khúc, mà là chậm rãi mở, sau đó ba
ngón tay như đang tấu đàn mà xao động, rất giống một âm điệu nào đó, khi nhanh khi chậm.
Tay bị giữ chặt, một bên không thể nhúc nhích, một bên ngón cái cùng
ngón áp út gập lại, ba ngón tay dài ở giữa không trung thẳng tắp chỉ vào đôi mắt hắn.
Mặc dù là dùng toàn bộ khí lực, cũng vô pháp lay động, hắn không khỏi có chút bối rối.( S : Chết chưa , chừa chưa … chọc tổ kiến chưa)
Mọi ánh mắt đều tập trung trên người, nếu bại dưới tay nữ dân đen này, thật không còn mặt mũi , bất quá với tình thế bây giờ……
Mạc Thanh…… Hắn nghiêng mặt, ánh mắt trầm xuống.
Đứng ở bên cạnh Phù Vân Khâu Trạch, Tiểu Thanh sắc mặt cũng ẩn ẩn
mang theo sốt ruột, nhìn thấy ám hiệu, trên mặt không khỏi hiện lên kinh hỉ, hai tay liền thụt vào bên trong ống tay áo rộng thùng thình muốn
dùng thủ đoạn…, đầu ngón tay khéo léo ở bên trong ống tay áo tung bay,
thuần thục giống như đã luyện tập hơn một ngàn lần.
“Tiểu Thanh, rót rượu cho Hoàng Thượng, rồi đi xuống rót rượu cho các đại thần.” Mộc Hiệp thanh âm kịp lúc vang lên.
Tay ả cứng đờ, sắc mặt tê liệt, hai vai hơi run run, nhún thân nói:“Vâng.”
Bị phát hiện sao? Đại thần trong triều đình căn bản là không cần cung nữ bên cạnh hoàng phi tới hầu hạ, bọn họ chẳng lẽ phát hiện động tác
nhỏ chính mình?
Phù Vân Khâu Trạch lạnh nhạt cười, đem chén rượu giơ lên trước mặt
Mạc Thanh, ánh mắt lợi hại đâm thẳng Mẫn Hách, thắng lợi không nói nên
lời.
Hay cho tên Phù Vân Khâu Trạch!
Mẫn Hách cắn chặt răng, ba ngón tay kia đã muốn đụng phải đôi lông
mi, chỉ cần đẩy mạnh thêm chút nữa, liền có khả năng chọc mù hai mắt.
“Vương gia, ngươi thua.” Thanh âm lanh lảnh, xuyên thấu qua khối hình cầu rực rỡ màu sắc, như một tiếng sấm rền oanh trên mặt Mẫn Hách yêu
mị.
Một trận thanh, một trận bạch……
Bình luận
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1