Hơi thở ôn nhu phản phất quanh mặt, mang theo hương thơm hoa lê ngọt
ngào, đôi mắt màu nâu nhíu lại, nhìn chằm chằm đôi mắt mê ly của nàng,
bàn tay to nâng lên, dịu dàng vuốt lên những đường nét tinh tế trên
khuôn mặt nhỏ xinh, mỗi một lần ngón tay cảm nhận được sự mềm mại, lòng
của hắn lại rung lên một nhịp.
“Bổn vương cũng thực thích nàng.” Tự động lược bỏ ba chữ cuối cùng trong câu nói của nàng, hắn thấp giọng nói, Ngân Nhi……
“Thích cái gì của ta?”
Nàng tò mò mở to ánh mắt mông lung, lại giống như mèo con, tựa trán
vào cằm hắn, mũi hít hít mùi hương thơm ngát, ngọt ngào trên người hắn,
nhỏ giọng,
“Kỳ quái, ánh mắt của ngươi thật đẹp, nhìn vào cứ như bị cuốn vào trong, cả người không tự chủ được, cứ muốn dựa vào.”
Nghe lời nói hồn nhiên của nàng, hắn không khỏi câu thần, cười thật quyến rũ.
“Bởi vì nàng là Ngân Nhi, cho nên, cái gì của nàng bổn vương đều
thích, chỉ cần, nàng không rời khỏi bổn vương, mãi mãi ở bên cạnh bổn
vương, vô luận là cái gì, bổn vương cũng đều thích.” Thanh âm dần dần
trầm xuống.
Đột nhiên nhớ đến một khắc kia, khi nàng gieo mình xuống vực sâu vạn
trượng, mà hắn chỉ có thể ngây ngốc đứng nhìn….kì thật, trong lòng hắn,
ước mình cũng được như Viêm Hi, cùng nàng lao xuống…
Có lẽ, cùng nàng nhảy xuống, kết cục sẽ không giống với bây giờ?
“Ngân Nhi, Ngân Nhi là ai? Ta sao có thể là Ngân Nhi?” Nàng nghi hoặc hỏi, tay nhỏ bé tiếp tục xoa xoa, nựng nựng hai má hắn, thực thích cảm
giác non mềm, co dãn từ bàn tay truyền đền.
“Ngân Nhi là nàng, nàng cũng là Ngân Nhi……” Rõ ràng biết nàng sẽ
không hiểu được, hắn vẫn là không tự chủ được thốt ra, bàn tay to tinh
tế vuốt lên hàng mi, chóp mũi, sau đó, vuốt nhẹ lên cánh môi hồng.
Mờ mịt nháy mi mắt, nàng đột nhiên cười “khanh khách” không ngừng, kéo kéo tay hắn:
“Nhột a, đừng vuốt như vậy, giống sâu lông quá điau, nhột muốn chết.”
Nhớ, rất nhớ nụ cười như hoa lê nở rộ của nàng, đôi mắt nâu tràn ngập nhu tình.
“Chúng ta tiếp tục trò chơi đi, như thế này, đối phương đụng chạm lẫn nhau, ai nói hoặc là cười trước liền thua, hơn nữa, người thua phải
nghe lời người thắng, vì người đó làm một chuyện.” Một mưu kế lóe lên
trong đầu, hắn có chút thâm ý, miết nhẹ lên đóa hải đường rực rỡ trên
cẩm y đỏ tươi.
Tơ lụa mềm mại ôm sát cơ thể, ống tay áo được kết thêm kim sa lấp
lánh ánh vàng, đai lưng nạm ngọc, vừa khít, ôm sát vòng eo mảnh khảnh,
da thịt tuyết bạch dưới cẩm bào đỏ rực càng thêm nõn nà, toát ra loại
khí chất mềm mại, yếu ớt, làm cho người ta muốn hảo hảo thương yêu.
“Tốt, vậy ngươi làm trước đi.” Nàng hít sâu một hơi, rút về bàn tay
đang làm loạn trên mặt hắn, dùng sức căng cứng cả người, rất sợ sẽ bị
chọc nhột mà thua cuộc.
Thiên hạ kiều nhỏ còn có bộ dáng thật đáng yêu, môi mềm khẽ mím lại,
hai gò má phòng phòn, vì nín thở gồng người mà má phấn càng thêm ửng
hồng.
Hắn ngạc nhiên không thôi, sau lại mỉm cười, hai tay gãi gãi vào tai nàng.
Đứng vững! Mi mắt của nàng rung động hai cái, đôi môi thiếu chút nữa
phun ra khí đến nơi, bởi vậy, lại dùng sức làm cho toàn thân cứng đờ,
không muốn thất bại.
“Như vậy thì sao?” Tay hắn xoa lên mi mắt của nàng.
“……”
Dùng sức ém khí, má phấn đã bạo hồng, nàng liều mạng nói với bản
thân: kia không phải sâu lông, kia không phải sâu lông, kia không phải
sâu lông… chỉ là một bàn tay, chỉ một bàn tay, một bàn tay mà thôi.
Tốt lắm, xem ra, nàng là hạ quyết tâm không cười, Mẫn Hách giương mi
lên, mị thuật, không chỉ có thể khiến người mê luyến chính mình, cũng có thể khiến người trúng thuật tuân theo lời nói của người vận thuật.
“Như vậy, như vậy thì sao?” ngón tay xoa xoa chóp mũi của nàng, dọc theo hai cánh mũi, đi qua đi lại.
Cắn răng, cánh môi hơi hé mở, thở nhẹ một hơi, phát ra như tiếng “thử thử” tựa như thanh âm của tiểu lục, lại hít một hơi, nhanh chóng mím
lại.
Đôi mắt hắn nổi lên ý cười tà tứ, chỉ phúc tiếp tục dao động, tự chóp mũi cchậm rãi đi xuống, chạm vào cánh môi mềm mại của nàng, đồng tử
trong mắt co rụt lại, ôn nhu vuốt ve như trân bảo, vẽ theo đường cong
tinh tế của khóe môi.
“Phốc!”
Khóe miệng kịch liệt co rúm, nàng lại phun ra một hơi, vì tỏ rõ quyết tâm của mình, lần này so với lần trước hút vào càng nhiều không khí,
miệng cơ hồ biến thành một con ếch.
Đôi mắt nâu đạm xuống vài phần, vốn là đang vẽ theo đường cong trên
đôi môi nàng, động tác đột nhiên dừng lại một nhịp, ngón cái cùng ngón
trỏ khẽ mở ra, rồi kẹp lại hai cánh môi mềm, giữ nguyên tại chỗ.
Chỉ nghe tiếng “Phốc” lại vang lên, mặt của nàng đỏ đến tận cổ.
Ngay khi cánh môi được buông ra, cái miệng nhỏ nhắn hờn dỗi lập tức
chu lên, nhìn vào khiến người ta không khỏi bật cười, nhưng hắn cũng là
mặt không đổi sắc, cúi người xuống, hôn lên đôi môi mềm.
Nức nở hai tiếng, nàng cắn chặt hàm răng… không thể cười, không thể
cười… lỗ mũi dùng sức hấp khí, đột nhiên lại nghĩ tới cái gì, nhanh tay
đẩy hắn ra.
Mẫn Hách biến sắc… không có khả năng, mị thuật còn chưa giải trừ,
nàng sao có thể chống cự được mị lực của mình? Chẳng lẽ là thuật pháp
của mình xảy ra vấn đề?
“Ngươi cũng chưa quy định phải nhịn bao lâu, ta đây chẳng phải không
được chơi sao?” Nàng nhíu nhíu mày, nhìn tiểu lục nằm trên đùi liếc mắt
một cái, đôi mắt bên trong hiện lên một tia tinh quang,
“bây giờ đến phiên ngươi .”
Thì ra là thế, sử dụng mị thuật, người trúng thuật đương nhiên sẽ
tuân thủ nghiêm ngặt ước định đã đặt ra, nói cách khác, nếu này trò chơi này không kết thúc, nàng sẽ mãi mãi muốn tiếp tục, không chịu ngừng
nghỉ.
Xem ra, chỉ có nhanh chóng chấm dứt trò chơi này, rồi tiếp tục tiến hành bước tiếp theo thôi. Hắn bất đắc dĩ gật đầu:
“Hảo, chỉ cần nàng thắng bổn vương, chỉ cần không rời khởi, nàng muốn làm cái gì cũng được.” Hai tay khoanh trước ngực, bộ dáng kiêu ngạo,
mặt không chút thay đổi nhìn nàng.
Y Y vẫn như vừa rồi, nhìn chăm chú vào đôi mắt nâu của hắn, bên môi
lộ ra nụ cười đáng yêu, tay nhỏ bé sờ vào y bào đỏ thẫm thêu bách hoa
kim điệp của người nào đó, tìm được chỗ vạt áo, nắm được đai lưng, nhanh chóng cởi bỏ, tú bào nhanh chóng rơi khỏi người…
Nàng không phải là….? đôi mắt hắn hiện lên một tia kinh hỉ.
Dùng tay đẩy vạt áo sang hai bên, nhanh chóng cởi bỏ ngoại bào trên người hắn, vất sang một bên.
“Không cười? Không nói lời nào sao?”
Đáy mắt của nàng hiện lên một chút thần sắc quái dị, đôi môi đỏ mộng khẽ giương lên một nụ cười quỷ quyệt,
“Ta đây tiếp tục chơi, ngươi đã nói thì phải nhớ, nếu ngươi thua thì phải đáp ứng ta, làm một chuyện cho ta.”
Biết nàng là đang thiết hạ cạm bẫy muốn chính mình đáp lời, hắn vẫn
im lặng không nói, bạc thần không mím cũng không mở, bộ dáng thong dong, nhưng hai mắt cực nóng thì cứ nhìn chằm chằm vào bàn tay đang đặt lên
người mình.
Tốt lắm, nếu như muốn đùa như vậy, chính mình liền bồi hắn một chút! Y Y cắn chặt răng.
Nhẹ nhàng mà cởi bỏ y phục, tay nhỏ bé thuận đường chọc chọc vào vòm
ngực rắn chắc của hắn, giương mắt nhìn hắn cực lực trấn định, bất giác
mỉm cười.
“Không được nói, cũng không được cười.”
Nàng nâng tiểu lục, đứng lên, để hai chân trần như trước, dĩ nhiên
không có lập tức chạy đi, mà cứ thế, lui từng bước, từng bước.
Nàng muốn làm cái gì?
Chẳng lẽ là muốn đè gục mình? Không đúng, nhưng sao lại cầm con xà kia hướng về chính mình?
Mẫn Hách kinh ngạc nhìn tiểu gia hỏa kia bước đi đã không còn khập
khiễng, cũng hiểu được, con rắn nhỏ kia tuyệt đối không phải là xà bình
thường, không chỉ là ngoại thương, ngay cả nội thương đều có thể chữa
khỏi!
“Người tới a, mau đến xem Vương gia vũ thoát y a!”
Xốc rèm che lên, chạy ra cửa, nàng rống cổ họng hô to, trong mắt hoàn toàn đã không còn thần sắc mê mang như vừa rồi.
Bình luận
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1