Đạp lên bóng mình bước nhanh vào long quân điện,Phù Vân Khâu
Trạch còn chưa kịp phản ứng, ống tay áo đã bị Y Y lôi vào trong.
“Vết thương của nàng chưa lành , đừng có chạy lung tung .” Hắn lo lắng nhìn ngực nàng liếc mắt một cái, gương mặt đột nhiên ửng hồng,
có tật giật mình không dám mở mắt.
Không chú ý tới hắn hành động quái dị, Y Y cho hết cung nữ lui ra ngoài.
“Người giả quỷ thật là đại cung nữ sao?” Vừa rồi nàng phái Tiểu
Thanh đi ngự thư phòng thăm dò tin tức, tất cả mọi chuyện phát sinh nàng đều rõ ràng , chỉ là……
“Thì sao?” Nhíu mi, từ từ ngồi xuống ghế, hắn ôm thân hình
bé nhỏ của nàng đặt ngồi trên đùi, đôi mắt màu tím loáng thoáng thần sắc bất mãn.
Gần đây nàng càng ngày càng gầy, xem ra cần phải ăn nhiều thuốc bổ hơn mới được.
Y Y cũng không cảm thấy có gì không ổn khi ngồi trên người
hắn, ngược lại còn rất thích mùi vị hơi thở từ cơ thể hắn.
Quả thực vẫn là đứa nhỏ chưa lớn nha.
“Đại cung nữ thân thể đẫy đà, ta nhớ rõ ngày đó người giả quỷ thân thể hết sức nhỏ nhắn, dù thế nào, đại cung nữ cũng không có khả
năng đem thân thể co lại đi?” Chứ với dáng người của vị cung nữ
ấy , muốn di chuyển nhanh chóng, đúng là … có chút khó khăn.
Thân ảnh đứng ngoài cửa sổ cứng đờ, cúi đầu nhìn chân, ẩn ẩn có điểm khó thở, nhẹ nhàng cắn môi, hai tay vịn vào eo, khẽ vểnh lông mày nhìn cái mông mình , chậm rãi dời đi.(S : bị đánh mông
sưng tướng lên à , sướng quớ )
“Yên tâm, việc này ta sẽ xử lý tốt ,” Con mắt hắn lóe sáng, sau
đó liền chuyển đề tài ,“Đúng rồi, ta tìm được một quyển sách có
ghi lại các loài động vật, ta nghĩ, có thể tìm được lai lịch
của con rắn nhỏ trên người nàng .”
Vì tìm quyển sách này, hắn cơ hồ đã cho người lục tung ngự thư
điện, hơn một trăm tên thái giám gần như thức trắng một đêm.
“Sách gì, cho ta xem.” Lập tức, lực chú ý của nàng đã chuyển đối
tượng, cúi đầu nhìn tiểu lục vẫn trốn trong áo , chỉ để lộ cái đầu nhỏ ra ngoài.
Phù Vân Khâu Trạch rút một quyển sách mỏng cũ kỹ từ trong ống tay áo, lật một tờ đầu tiên.
“Ở Đông hải, có một loài vật sinh tháng năm, thân thể có lớn
có nhỏ, hình dáng rất giống xà, sinh ra được mười tháng, thân
thể không biến đổi, nếu có thể bắt giữ, lấy máu của nó trộn với
trăm loại độc dưỡng mười năm, sẽ giải được trăm độc, chữa cả
vết thương bên ngoài, rất nghe lời chủ,sinh ra được mười năm ,
thân mình bé bằng đầu ngón tay, thân là ngân lân, mắt lục, trên
trán nếu có bạch quang, đấy chính là cực phẩm trong cực phẩm, có
thể trị bách bệnh, sống được trăm năm tuổi, thân to bằng cái
chậu, sẽ tự tìm đến đỉnh núi Đông hải tìm lữ sinh con, kỳ danh
viết: Giao xà.” Ngón tay vuốt nhẹ qua trang sách , hắn hạ thấp
thanh âm thì thầm.
Giao xà? Y Y trừng mắt nhìn cái đầu nhỏ, tiểu lục cũng hơi ngẩng đầu, đôi mắt lục khẽ chớp.
“Thậy là uy phong, tiểu lục, nguyên lai ngươi là giao xà a.” Nàng
điểm nhẹ lên đầu nó, cười tươi như hoa, không ngờ chính mình lại
nhặt được bảo bối .
Gương mặt co lại, hắn thật không biết nên khen ngợi hay quở trách nàng nữa.
“Vật ấy giải trăm độc, trị ngoại thương, nghe lệnh chủ,” Hắn lặp
lại một lần, trên mặt có thận trọng chưa bao giờ xuất hiện,“Chủ nhân
của nó, là ai?”
“Đương nhiên là ta……” Nói chưa dứt lời, nàng cũng đã nhận ra có
điều không đúng liền sửng sốt, không thể nói thêm lời nào, nhưng
nghĩ lại, nếu có người muốn hại nàng , thì đâu có phái tiểu
lục tới giúp nàng.
Trầm tư một lát, hắn nói nhỏ bên tai nàng.
“Ai cũng không có thể nói sao?” Nàng kinh ngạc, không dự đoán được
Phù Vân Khâu Trạch sẽ cấm mình không được nói chuyện này với
người khác.
“Nửa tháng sau, còn một trận quyết đấu, nàng cho rằng Mẫn Hách
Vương gia sẽ dễ dàng buông tha cho nàng?” Hắn nhíu mi, trên mặt nổi
lên dày đặc lo lắng, đôi mắt màu tím thật sâu dừng trên gương mặt
nàng tái nhợt ,“Nếu để cho đối thủ biết nàng vẫn còn yếu ,
không phải là sẽ nhân cơ hội hay sao ????.”
Hắn là đang lo lắng cho nàng?
Y Y ôn nhu cười, giữ chặt một tay hắn đặt lên ngực mình.
“Yên tâm, nhất định không có việc gì , ngươi xem đi , hết chảy máu rồi , nửa tháng sau chắc chắn là khỏi hẳn .” Nói xong, còn ấn tay hắn hai cái lên ngực mình, chưa phát hiện có gì không ổn.
Mà hắn , sắc mặt đã hồng thành một mảnh, bàn tay như bị
kim chích rút vội về, đẩy nàng đứng dậy, cúi đầu, ho nhẹ một
tiếng:“Ta đi tìm ngự y , bảo bọn họ cắt thuốc bổ cho nàng.”
Nói xong liền nhanh chóng rời đi.
Để lại một mình Y Y không kịp phản ứng, vừa rồi thấy hắn thay đổi thất thường, … đột nhiên ý thức được chuyện vừa xảy ra, cứng
ngắc đỏ bừng mặt, nhìn xuống bộ ngực lẩm bẩm:“Ta đang dụ dỗ trẻ nhỏ ……?”
Bình luận
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1