Thời tiết âm vụ, tựa hồ cũng không sẽ vì ai mà chuyển biến tốt, cao
cao mây đen vần vũ, từ tối hôm qua đến sáng sớm hôm nay, không hề có dấu hiệu suy yếu, ngược lại còn mưa nhỏ tí tách không ngừng, không khí lạnh cứ quật từng đợt từng đợt.
Cửa lớn Vương phủ, vài thị vệ miễn cưỡng, xếp hàng ngũ chỉnh tề đi
theo hai bên trái phải của xe ngựa, đợi Vương gia nắm tay một vị công tử thoạt nhìn rất yếu đuối vào trong xe, xa phu mới từ từ cho xe ngựa đi
tới.
“Vì sao không chọn ngày khác?”
Y Y phủi phủi vài giọt mưa đọng trên tay áo, nhíu nhíu mày, trời đầy
mây, nàng ghét nhất là thời tiết thế này, xem ra, mấy ngày tới cũng
không tốt lên được, cẩn thận nắn vuốt mấy món trang sức bên trong ống
tay áo, chỉ cần bán được số nữ trang này, cũng đủ cho mình không cần lo
lắng một năm, sau đó tìm cách mưu sinh đi.
Nhưng, vấn đề là, nàng vừa xốc lên màn xe màu lam, nhìn nhóm thị vệ
một thân thường phục, mình có thể đào tẩu hay không vẫn là một vấn đề
nan giải nha.
“Bổn vương nói chuyện một mực giữ lời, nếu như nàng không muốn đi ra
ngoài, vậy một tháng sau lại đi.” Mẫn Hách yêu nam vẫn không thay đổi
bản tính khoa trương, như trước một thân y bào đỏ tươi, chính là mặt
trên thêu bách hoa kim điệp đổi thành một đóa mẫu đơn, lại khiến gương
mặt yêu mị của hắn càng thêm yêu dã.
Quả thực chính là yêu nghiệt! Y Y liếc mắt nhìn khuôn mặt tươi cười tà tứ của hắn, hừ lạnh.
“Ngươi đã khăng khăng như thế, cho dù trời có mưa to tầm tả, ta cũng
nhất định muốn lôi ngươi ra cung.” Khéo đùa, đợi nhiều năm như vậy, thật vất vả mới có cơ hội này, mình sao có thể sẽ vì một trận mưa nhỏ như
vậy mà bỏ qua.
Vươn tay, nhẹ nhàng đón lấy một hạt mưa, trong đầu nàng đột nhiên
xuất hiện một thân ảnh giữa khói sương, như hư như thật, nam tử áo trắng tóc đen, không nói không cười, áo bào trắng phiêu dật, trên mặt hắn,
vĩnh viễn đều là bộ dáng ôn nhu ngàn năm không đổi.
“Nàng đang suy nghĩ cái gì?”
Cúi người, hút đi giọt nước trên ngón tay nàng, đôi mắt mặc sắc vi
liễm, Mẫn Hách nhìn chằm chằm nàng, trong lòng bỗng nhiên dâng lên một
cỗ lửa giận, nàng, đến tột cùng đến nhớ đến ai?
Ngẩn ra, vội vàng lấy ti quyên lau đi ngón tay còn lưu lại chút ướt
át cùng với xúc cảm mềm mại của người nào đó, nàng hơi xoay người, nhìn
về hướng hoàng cung xa hoa lộng lẫy, trong lòng chậm rãi thả lỏng.
“Không nghĩ cái gì hết, chỉ là nhìn thấy mưa rơi, có chút đa sầu đa
cảm thôi.” Nàng tùy ý nói một cái cớ, thùy hạ mi mắt, đạm mạc không lộ
ra chút biểu tình gì.
“Nàng không phải suy nghĩ, lần này ra ngoài, chỉ sợ là lần cuối cùng
nhìn thấy cảnh vật này?” Ở bên trong xe ngựa rộng rãi, hắn hưu nhàn duỗi đôi chân dài, nằm lên gối hoa lót đệm mềm mại, nhìn thấu tâm trạng của
nàng.
Hôm nay, cung nữ hầu hạ nàng báo lại, Vương phi vụng trộm đem một số trang sức dấu vào trong ống tay áo.
Tuy rằng ngay từ lúc nàng đưa ra yêu cầu đã biết nàng mục đích thật
sự khi muốn ra cung của nàng, nhưng khi nghe được cung nữ nói như vậy,
hắn lại cảm thấy hứng thú mười phần, nếu như không cho nàng biết dân
gian khó khăn, chỉ sợ, nàng thật nghĩ là có thể ở bên ngoài có thể tiêu
dao khoái hoạt, hắn muốn cho nàng biết, trừ bỏ Mẫn Hách vương phủ của
mình, bất cứ nơi nào cũng là đầm rồng hang hổ.
“Ngươi đang nói cái gì?”
Y Y xấu hổ, giả bộ tiếp tục chải tóc, cười nói,
“Ngươi dẫn theo nhiều thị vệ như vậy, ta sao có khả năng chạy trốn, huống chi, ta không có tiền, đi ra ngoài để đói chết a.”
“Ác? Thì ra nàng là đang trách bổn vương dẫn theo quá nhiều thị vệ
khiến nàng khó có thể chạy trốn, còn có…” đôi mắt mặc sắc híp lại, bàn
tay thon dài nâng lên, nhẹ nhàng niệp trụ ống tay áo bên trái của nàng,
chuẩn xác đụng đến vật cứng rắn bên dưới,
“Chỗ này, cũng đủ cho nàng sống nhàn nhã vài năm .”
Thì ra hắn đều biết ? Trên mặt Y Y đầy hắc tuyến, không nghĩ tới sớm
như vậy đã bị hắn phát hiện nhưng mà, nếu như hắn đã biết thì tại sao
còn nguyện ý dẫn nàng ra cung?
“Ngươi đều biết, còn hỏi ta làm cái gì?” Oán hận liếc mắt nhìn hắn,
nàng cũng là ngữ khí bình thản, tựa hồ người đang nói đến không phải là
nàng.
“Chỉ là thấy người nào đó một bộ dương dương tự đắc nghĩ đến có thể
đào thoát khỏi lòng bàn tay của bổn vương, bổn vương mới muốn hảo tâm
nhắc nhở một chút mà thôi, hơn nữa, thuận tiện nói cho nàng biết, cho dù có mọc thêm đôi cánh, nàng cũng không bay khỏi lòng bàn tay của bổn
vương, cho nên, nàng vẫn là nên chết tâm này đi.” Bâng quơ xoay tròn ban chỉ trên ngón cái, ánh mắt tà tứ.
“Xem ra không ngươi chỉ tự đại, còn tự kỷ?”
Y Y mắt hạnh loan thành thành hình Nguyệt Nga đáng yêu, vỗ nhẹ ống
tay áo tay trái, vật trang sức bên trong bị va chạm, phát ra tiếng vang
thanh thúy,
“Là ngươi cấp cho ta cơ hội, cũng đừng trách ta không khách khí, đến
lúc đó, tìm không thấy người, chớ có khóc lóc, nước mắt nước mũi ở trên
đường cái kêu cha gọi mẹ.”
“Thử, thử.” tiểu đầu màu bạc nhô ra khỏi tay áo, tiểu lục mở ra xà khẩu, dường như đang cười nhạo hành động ngu xuẩn của hắn.
Vốn đang muốn kéo nàng vào lòng, hảo hảo trừng phạt một chút khóe môi đang dỗi lên của ai đó, nhưng thủ còn chưa vươn ra, đã nhìn thấy tiểu
đầu màu bạc kia nhô ra khỏi tay áo, bất giác rụt tay lại, xoa xoa mi
tâm.
“Nàng ra cung còn mang theo nó?”
“đương nhiên, ngươi tưởng ta để nó ở lại để ngươi có thể “tiêu dao
khoái hoạt” sao?” Nàng đương nhiên biết hắn sợ tiểu lục, cố ý cười một
tiếng, dùng ngón tay điểm tiểu đầu nó, cho là khích lệ.
Hành động trẻ con của nàng, tiểu lục lại hưởng ứng rất nhiệt tình,
hộc xà tín hết sức vui vẻ, đôi mắt màu đỏ hổ phách của nó khẽ liếc nhìn
Mẫn Hách một cái, đem tiểu đầu choàng lên tay Y Y, giống nhau đang nói,
ngươi nếu dám động vào nàng một chút, ta liền phế đi ngươi!
Nhưng vào lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng thị vệ giữ cổng thành.
Thị vệ đem lệnh bài bên hông đưa ra, chỉ nghe truyền đến thanh âm liên tục
“Là..là …là, là tiểu nhân có mắt không tròng, nhận thức không ra xe ngựa của Vương gia, thỉnh Vương gia đi hảo!”
Xa phu thét to một tiếng, lại tiếp tục đi về phía trước.
Nhưng Y Y dĩ nhiên ngồi không yên, đẩy ra màn xe, nhìn đại môn cực
lớn phát ra thanh âm “Kẽo kẹt”, mười người mới mở nổi một bên cửa, tường thành này…hùng vĩ, to lớn như vậy, nàng chưa bao giờ gặp qua nha!
Chẳng lẽ, trước đây, bức tường mà mình muốn trèo qua để ra ngoài, đều là giả ? Nghĩ đến đây, Y Y không khỏi cắn chặt răng, Phù Vân Khâu
Trạch, ngươi giỏi lắm!
“Sao ra cung rồi mà còn có bộ dáng buồn bực như vậy?” Mẫn Hách thấy
nàng mặt đen như đít nồi, không khỏi buồn cười hỏi, không biết nàng lại
nghĩ ra cái gì rồi?
“Ở trong hoàng cung hai mươi năm, nay mới nhìn thấy đại môn, bộ dáng
tường thành hùng vĩ đồ sộ, ngươi nói ta có thể không khí sao?” hai mắt
của nàng cơ hồ đều phun ra hỏa diễm.
Nghe nàng nói như vậy, xem ra, tức giận như vậy là do bị người nào đó đùa giỡn đi?
Mẫn Hách nhất thời tâm tình vô cùng tốt, tùy tay lấy một chum nho, đưa đến tay nàng, cười mị mắt.
“Ngươi cười thành như vậy, thực không phải chướng mắt bình thường!” Y Y bỏ vào miệng một trái nho, buồn bực trừng mắt nhìn hắn, có cần phải
cao hứng như vậy không?
“Nàng có thể lựa chọn không nhìn.” Hắn thực vô lại nhún vai, vươn tay lấy một trái nho trên tay nàng, cho vào miệng.
Không sai, thực ngọt.
Lần đầu tiên nhìn thấy Mẫn Hách yêu nam có bộ dáng xấu xa như thế
này, nàng không hứng thú liếc mắt một cái, nâng rèm che, muốn nhìn xem
thế giới phía sau bức tường kia, đến tột cùng có bộ dáng ra sao.
“Bánh bao a, bánh bao a, vừa thơm vừa mềm, ăn không ngon không cần
trả tiền……” Một thanh âm với dung lượng cao, đập vào tai nàng.
Bình luận
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1