“Tham kiến thái hoàng Thái Hậu thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế.”
Mộc Hiệp ôm lấy tiểu Hoàng Thượng chân sau quỳ xuống, trên tay sợi tơ
dần dần trở nên thật nhỏ, trong nháy mắt liền biến mất.
Lão thái giám đến đỡ, thái hoàng Thái Hậu đi tới, hướng Mộc Hiệp nâng nâng tay, đi tới bên người tiểu hoàng phi, nhìn vết thương trên mặt
nàng không khỏi tâm sinh khổ sở, bất quá hoàn hảo, tới kịp lúc, nhìn
than mình xém hôn mê, cuống quít bảo lão thái giám phái người đem nàng
đưa đi chữa trị.
“Không nghĩ tới nàng ta nhanh như vậy đã bắt đầu xuống tay.” Gương mặt từ ái nổi trận lôi đình.
“Vì an toàn, trong mười bảy năm này, thần sẽ bảo hộ bên người tiểu
Hoàng Thượng cùng tiểu hoàng phi, chính là, nếu bọn họ hai người ở hai
nơi xa nhau, chỉ sợ thần không kịp chiếu cố.” Mộc Diệp nhìn tiểu Hoàng
Thượng trong lòng Y Y nha đầu, bỗng nhiên cảm thấy kỳ quái, vì cái gì
người khác đều trúng thuật pháp hoàng Thục phi, nhưng là tiểu Hoàng
Thượng lại……
“Yên tâm, ai gia sẽ an bài,” Thái hoàng Thái Hậu gật gật đầu, trong
mắt toát ra nghi ngờ,“Mộc Diệp, vì sao vừa rồi ngươi không có giữ chân
hoàng Thục phi, để cho ai gia đến bắt tại trận, như vậy, bộ tộc chiếm vu cũng không còn gì để nói.”
Khóe miệng giơ lên ý cười chua sót, Mộc Diệp nâng mặt, đón ánh sáng,
một vết sẹo xấu xí giữa lông mày, cương nghị trên mặt cuối cùng là bất đắc dĩ.
Nếu chính mình thực sự có bản lãnh này, làm sao thường không làm đâu.
“Chẳng lẽ nói, ngay cả ngươi cũng đấu không được nàng?” Thái hoàng
Thái Hậu vẻ mặt khiếp sợ, Mộc Diệp nhưng là cao thủ số một số hai bộ tộc ma thuật, nếu ngay cả hắn cũng đấu không được hoàng Thục phi, chỉ sợ,
tiểu Hoàng Thượng cùng tiểu hoàng phi tánh mạng đáng lo.
“Không dối gạt thái hoàng Thái Hậu, hoàng Thục phi tu vi đã là trên
bậc thần, trong người nàng chảy là máu vu nữ bộ tộc chiếm vu, có năng
lực tự mình chữa trị, mà thần, chỉ là hơi cao tay một chút.”
Khó trách, khó trách hắn vừa rồi không có trực tiếp xuất thủ cứu tiểu Hoàng Thượng, mà là hướng chính mình phát ra tín hiệu, đợi có người
đến, mới dám xuất thủ.
Thái hoàng Thái Hậu thật sâu thở dài.
“Thần còn có một chuyện bẩm báo thái hoàng Thái Hậu, tiểu hoàng phi
không bị chi phối bởi ma thuật của hoàng Thục phi, cũng không phải
thần giúp đỡ, cho nên người này là địch hay bạn, thần cũng khó phân
rõ.”
“Phải không?” Gượng mặt đầy nếp nhăn lộ ra ưu sầu, nàng biết thời gian sốngng trên đời của mình không còn nhiều.
———————————————–
Phượng Dương cung.
“Hoàng nhi, con không bị thương?” Đem khăn tay nhúng nước chà lau
sạch sẽ cái trán cho hắn, thấy miệng vết thương đã khỏi hẳn, tâm hoàng Thục phi cũng thả lỏng.
Chữa trị thân thể bị thương, là năng lực đặc biệt của vu nữ bộ
tộc chiếm vu, không biết vì sao cuối cùng có thể di truyền cho hoàng
nhi, xem ra, ngay cả ông trời cũng chiếu cố bọn họ.
“Con không cam lòng, rõ ràng, sẽ đạt thành nguyện vọng mẫu hậu.” Tên
nam nhân kia rốt cuộc thần thánh phương nào! Sờ sờ cổ, trong lòng hắn
vẫn cảm thấy kỳ quái, sợi tơ này, thế nhưng không có cho hắn xúc cảm gì.
Buông khăn tay, xoay người nhìn về phía ngoài cửa sổ, hoàng Thục phi luôn luôn kiêu ngạo cũng có cảm giác thất bại.
Nếu chính mình không có đoán sai, người kia, có lẽ là Mộc Diệp bên
người thái hoàng Thái Hậu, người kiệt xuất nhất của bộ tộc ma thuật,
cũng chính là thái hoàng Thái Hậu bổn gia(người trong tộc , hình như
họ nội , convert thế).
“Đụng phải hắn, phần thắng là bao nhiêu, mẫu hậu cũng không rõ ràng,
hắn ma thuật bí hiểm, bộ tộc chiếm vu chưa có người cùng hắn giao thủ,
bất quá, nghe nói người cùng hắn giao thủ, không chết thì cũng tức
điên, hoàng nhi, về sau nếu là đụng phải hắn, nhớ rõ không cần cứng đối
cứng(đá chọi đá), con bây giờ còn chưa có thực lực này.”
“Con cẩn tôn mẫu hậu dạy bảo.” Hắn hạ mi mắt, trong mắt rục rịch,
không nghĩ tới chính mình làm cho người ta phải bố thí, vừa rồi sợi tơ
siết trên cổ chính mình, chỉ sợ đều là ma thuật.
Hoàng Thục phi sao lại không biết ý nghĩ của con, khẽ thở dài, đi
đến bên người hắn, vỗ về hắn một cái lên tóc dài mềm mại, đứa nhỏ này,
lớn lên cùng cha nó thật giống nhau.
“Đợi mẫu hậu diệt trừ bọn chúng, giúp con đi lên ngôi vị hoàng đế,
nhất định sẽ cho con khôi phục dòng họ Tuyệt La! Mẫn Hách.”
Bình luận
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1