Ti quyên : Tơ lụa , tạm nói là khăn lụa đi .
Một tay ôm chầm lấy thân thể mềm mại của nàng, hai tay Khinh Âm
nhanh chóng khép lại thật chặt, lo lắng nhìn hắc hỏa ở ống tay áo
nàng, lẩm nhẩm đọc thuật từ:“Diệt!”
Hắc hỏa tại cổ tay áo trắng thuần nhất thời tiêu tán, chỉ để lại dấu vết khô vàng.
Ngân Nhi trợn to hai mắt, một hàng thanh lệ như lưu tinh(sao băng)
rơi xuống, trong suốt , sáng long lanh, sau khi uốn một đường cong
trên mặt nàng liền nhanh chóng chôn vùi trong bùn đất.
Hỏa diễm trên người nam tử cũng chậm rãi biến mất, chính là, hắn giống như sợ hãi, đau đớn ôm lấy hai đầu gối cuốn thành một đoàn,
không còn hô hấp nữa rồi.
Nàng cố gắng mở to mắt, muốn nhìn rõ khuôn mặt nam tử,nhưng tất cả những gì nàng thấy chỉ là một đống cháy đen , thân ảnh ấy
hoàn toàn mơ hồ, nàng, nhớ không nổi khuôn mặt từng mang theo mình
chạy trốn, bởi vì ngay từ đầu,nàng vốn không có chú ý nhìn hắn, nàng
chỉ một mực thầm nghĩ phải rời khỏi đây.
“Ngân Nhi, nàng không sao chứ?” Khinh Âm lo lắng vỗ vỗ gương mặt trắng bệch của nàng.
“Đã chết…… Lại chết thêm một người, ha ha……” Nàng kéo kéo môi,
khuôn mặt tươi cười nhăn lại khổ sở, thanh âm khàn khàn mang theo mỏi mệt thật sâu, thân hình mềm nhũn,ngay sau đó lâm vào bóng tối.
Bên tai nàng mơ hồ vang lên tiếng cười trong trẻo của tuổi thơ…
Hôm sau, thân thể mềm mại nằm ở trên giường vẫn không nhúc nhích, sau khi được nha hoàn hầu hạ đút cho một chén dược, nàng tiếp tục lâm
vào mê man.
“Tướng quân, người nên nghỉ ngơi đi, nơi này chỉ cần chúng nô tỳ
là được.” Một nha hoàn mặc váy hoa sen lục sắc đi đến trước mặt hắn,
nhẹ giọng nói.
“Đại phu là lũ lang băm à? Tại sao Ngân Nhi còn chưa tỉnh lại.”
Hắn căn bản không đem lời nói của nha hoàn để ở trong lòng, mắt không
chớp nhìn chăm chú vào thiên hạ trên giường , người mà hắn vẫn nhớ
nhung nhiều năm qua.
Nàng, cao gầy , gương mặt có kiều thái nữ nhi, nhưng thứ làm hắn
quyến luyến nhất vẫn là cái miệng cười nở rộ như đóa hoa lê, thanh lệ tựa như không nhiễm chút bụi trần thế nào, khiến người khác bất
tri bất giác say mê không thể tự kềm chế bản thân.
Tay hắn nhẹ nhàng di động trên mặt nàng,rất sợ kinh hách đến nàng, lại không nỡ rút tay lại.
Con mắt tinh tường của hắn liếc một cái, nghi hoặc nhìn ngực
nàng có một chỗ hơi nhô lên, không nghĩ nhiều, tay hắn lập tức cho
vào lấy đồ bên trong ra.
Nha hoàn lục bào đứng bên cạnh đỏ bừng hai tai,ngại ngùng
quay đầu đi, trong mắt lóe lên quang mang hâm mộ,nàng cúi đầu, tự ti
nhìn mũi chân của mình, chua xót cười.
Khăn lụa màu trắng mềm mại bay bay trên tay hắn, một đóa hoa
Thiên Âm được thêu tinh mỹ nhẹ nhàng nở rộ, đóa hoa non mềm màu trắng
trải dài, sợi chỉ màu đen thêu trên đó thực khéo léo.
Đây là khăn lụa của nàng, hắn thở dài, gấp lại ngay ngắn rồi trả về chỗ cũ.
“Tướng quân, không xong rồi , biên cương báo nguy!” Một tên thị vệ bất chấp chưa thông báo, lỗ mãng tiến vào.
Thân hình ngồi bên cạnh giường đột ngột đứng bật dậy, không
chút nào trì hoãn vung bàn tay to lên:“Chuẩn bị ngựa!” Đi vài bước
ra đến cửa, lại quay trở về, in một nụ hôn thật sâu trên gương mặt
ngủ say của thiên hạ âu yếm.
“Ngân Nhi, chờ ta trở lại.”
“Tướng quân!” Nha hoàn bất giác hô lên, lại cuống quít che miệng
mình.( Đừng nói với ta đây là kiếp trước của tiểu Thanh nhé )
“Chờ phu nhân tỉnh lại, nhớ rõ phải chăm sóc chu đáo, nếu có nửa
điểm sơ xuất, tất cả các ngươi đều bị chôn cùng nhau!” Hắn lạnh
giọng phân phó, ngay cả thời gian liếc mắt về phía nàng một cái cũng
không có, vung tú bào, đi nhanh ra ngoài.
Không có đáp lại, nữ tử ngơ ngác nhìn thân ảnh hắn dần dần biến mất, trong đáy mắt đã hàm chứa nước …
“A, phu nhân tỉnh!” Một tiểu nha hoàn khác kinh hỉ hô, nữ tử bấy
giờ mới hồi phục tinh thần lại, vội vàng lau đi vết tích nước mắt trên mặt.
“Phu nhân, về sau nô tỳ Tiểu Thanh đó là nha hoàn bên cạnh người,
có gì cần ,nô tỳ nhất định làm được.” Nàng mềm nhẹ cười nói. ( Vịt :
Chẳng lẽ ta đoán đúng ==)
Hô nhỏ một tiếng, Ngân Nhi dường như nhớ tới điều gì đó, hai tay
sờ loạn nơi ngực áo, thế rồi bàn tay nhỏ bé sờ đến một thứ
mềm mại, đôi mắt lúc này mới trấn định trở lại, nhẹ nhàng rút ra.
Đây là! Nàng vui sướng khẽ nhếch cái miệng nhỏ……
Bình luận
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1