Long Quân điện, vài vị lão ngự y vội đến vội đi, các cung nữ tay cầm
dược liệu ra ra vào vào, còn chưa đi vào nội điện, chợt nghe được một cỗ thanh âm như khóc thét quen thuộc vang lên
“Ta có thể không uống thuốc được không? Ta thật sự đã khỏi rồi, không cần uống nữa đâu .” Nói xong, nàng kéo ống tay áo, cánh tay nhỏ nhắn
che lấy miệng nhỏ, lắc lắc đầu, khuôn mặt xinh xắn đã khôi phục huyết
sắc bình thường, ánh sáng trong suốt chiếu rọi, nhảy múa trên đôi má
lúng liếng phấn hồng của nàng.
Từ xa đã ngửi được vị thuốc, đầu óc quay cuồng, dạ dày cuộn lên từng trận, “Nôn” một tiếng,nàng vỗ vỗ bộ ngực.
“Chẳng lẽ muốn ta cho lão ngự y về quê làm ruộng hết?” Hắn nhíu mi,
buông quyển sách trên tay xuống, tầm mắt hướng về tiểu lục đang thò đầu
ra trước ngực nàng, trừng trừng mắt.
Các cung nữ rốt cục biết nguyên nhân vì sao mỗi lần ngự y đến đây lại vội vàng rời đi, ở trong này, chỉ có thể làm vật hi sinh.
“Quên đi.” Khoát tay áo, nàng lại nằm xuống giường, lại nghĩ đến các
vị ngự y này hết bắt mạch kê đơn, lại giảng giải y lý, càm ràm cả ngày
chưa xong, chỉ nghĩ thôi nàng cũng thấy choáng váng cả đầu.
“Hoàng phi, thỉnh uống dược.” Cung nữ quỳ xuống, nâng chén thuốc trước mặt nàng, vẻ mặt chờ mong.
“Là ngươi dạy các nàng ?” Chỉ vào cung nữ đang quỳ gối, Y Y nghiến
răng nghiến lợi, đây không phải khổ nhục kế thì là cái gì? Quả thực
chính là công kích bằng “thịt người”, có bản lĩnh chính mình đến quỳ đi.
Bất quá, ngẫm lại cũng không có khả năng.
Nhún nhún vai tỏ vẻ vô tội, Phù Vân Khâu Trạch nhìn phía cung nữ
đang quỳ nhưng gương mặt lại lộ ra vẻ tán thưởng, quả thực không uổng
công chính mình đề điểm.
“Trẫm không có, phương pháp là do các nàng tự nghĩ ra.”
Thở dài, bưng chén thuốc lên, đưa tới bên miệng, ngừng một chút, nàng liếc nhìn về phía Phù Vân Khâu Trạch, trong lòng nổi lên một chút nghi
hoặc, hình như gần đây hắn có chút nhàn nhã, cảm thấy có điểm không
thích hợp.
Uống một ngụm, mày liễu nhíu chặt lại, thật là bi ai a, Y Y không tài nào nuốt xuống được, uống tiếp không xong, bỏ đi không được, làm sao
đây?
“Khâu Trạch, Tiểu Thanh đâu?” Từ lần trước xảy ra chuyện ma quái đến nay cũng rất hiếm khi nhìn thấy nàng.
Nâng mi nhìn nàng một cái, hắn không nói, một lát sau, thong thả bước tới trước giường, cầm lấy chén thuốc trong tay nàng, ngồi xuống, đôi
mắt màu tím như là đang che giấu cái gì, nhìn xuống chén thuốc màu đen
sóng sánh còn đầy ấp.
“Nàng muốn ả hầu hạ?” Tuy rằng từ đầu hắn đã cố ý xắp xếp Tiểu Thanh làm thị nữ hầu hạ thân cận bên người Y Y để cho Mẫn Hách giảm bớt đề
phòng, nhưng xảy ra nhiều việc như vậy, làm hắn thấy không yên, muốn xắp xếp nàng cách xa Y Y một chút.
Ánh mắt trong khoảnh khắc thanh minh tất cả, nàng trừng mắt nhìn hắn, nhưng nhanh chóng lại chuyển thành bộ dáng mơ hồ.
“Ân, có Tiểu Thanh chiếu cố , ta thực thích, hơn nữa, bộ dáng nàng không nói lời nào cũng khá đáng yêu .”
“Để cho nàng ấy trở lại hầu hạ đi,” Thản nhiên mở miệng, ngữ khí có
chút bất đắc dĩ, đem chén thuốc gần sát nàng, đôi mắt màu tím có chút
lạnh lùng,“Uống.”
Khóe môi anh đào cong lên, thật muốn phản đối a, tưởng rằng có thể
kéo dài chút thời gian, đợi hắn ra ngoài liền đem thuốc đổ đi, xem ra,
chuyện này đã không còn khả năng.
Chậm rãi , chậm rãi , tiếp nhận bát, nắm mũi nín thở, híp mắt, cố
gắng nuốt ực một ngụm chén thuốc đen sì đắng ngắt vào miệng, đôi vai nhỏ bé run lên, thật khó chịu a!
Thấy vậy, Phù Vân Khâu Trạch đem đường hoa quế đã sớm chuẩn bị tốt
đưa vào miệng nàng, tay khẽ vuốt lưng, tú bào màu trắng ôn nhu lắc lư,
giống như một đóa hoa nhài nở rộ lúc sáng sớm, trắng noãn thuần khiết.
“Nàng muốn để nó ở tại chỗ đó cả đời sao?” Liếc mắt, cúi đầu nhìn
tiểu lục đang nằm trong cổ áo của Y Y, Phù Vân KHâu Trạch cố gắng hết
sức duy trì khẩu khí bình thản.
Nó? Nhìn theo ánh mắt của Phù Vân Khâu Trạch, Y Y cúi đầu, bừng tỉnh đại ngộ.
“Tiểu lục ngốc thật rất thích nơi này, nếu đặt nó ở chỗ khác, nó sẽ
không quen, buổi tối khi ngủ, theo thói quen, nó lại tiến vào.”
Tuy rằng nàng không ngại nhưng nhìn thấy sắc mặt của hắn bây giờ cũng hiểu được hắn không thể nhẫn nhịn thêm nữa.
“Truyền Hồng công công.” Giơ tay lên, hắn đối với cung nữ nói.
Cung nữ hạ thấp người, xoay người đi ra ngoài, không bao lâu, liền dẫn Hồng công công đi đến.
“Nô tài tham kiến Hoàng Thượng, tham kiến hoàng phi.” Quỳ xuống hành
lễ, Hồng công công trên tay còn ôm một cái hộp bằng gỗ chế tác tinh xảo, bất quá có chút kỳ quái, trên cái hòm gỗ tại sao lại có một cái lỗ nhỏ
bằng một ngón cái?
Nàng nghi hoặc nhìn về phía Phù Vân Khâu Trạch, không rõ vì sao hắn phải truyền Hồng công công vào.
“Thôi, đứng dậy.” Hắn lãnh đạm nói.
Lồm cồm bò dậy, Hồng công công trên mặt ý cười liên tục, thỉnh thoảng lại gật gật đầu:“Xem ra hoàng phi thân thể tốt hơn nhiều, ngày ấy nô
tài thật đúng là sợ muốn chết, nếu không phải nhờ chủ ý của hoàng phi,
chỉ sợ nô tài đã bị tia chớp của Hậu Tu Nam đánh chết.” Nói xong, trên
người nổi lên một tầng da gà, nghĩ đến nam tử quỷ mị kia sau đó bỗng
nhiên mất, rồi bản thân mình cũng may mắn thoát nạn, thật đúng là nhờ ân đức của hoàng phi.
Y Y ngẩn ngơ, vốn là chính mình lôi hắn xuống nước , ngược lại hắn còn cảm tạ chính mình, nàng dở khóc dở cười, lắc lắc đầu.
“Hồng công công ngày ấy cũng vất vả , không có bị thương đi?”
“Không, nô tài mạng hèn, thân thể xương cốt cũng coi là rắn chắc, nhờ hoàng phi ngày đó ra tay ngăn cản một quyền của Mẫn Hách Vương gia nếu
không nô tài có mười cái mạng cũng không chết đủ, ơn của hoàng phi , nô
tài suốt đời không quên.” Miệng lưỡi lưu loát, nói vài câu, đột nhiên
nhìn thấy Hoàng Thượng nheo lại ánh mắt, thầm kêu một tiếng không xong,
cuống quít lấy cái hòm bảo bối cầm trong tay nâng lên đỉnh đầu, vội
nói,“Đây là Hoàng Thượng phái nô tài đi tìm kiếm, nghe nói xà là động
vật rất sợ lạnh,thường ngủ đông, mùa hạ ấm áp mới ra ngoài, mà cái hòm
này được thiết kế đặc biệt tầng dưới cùng có đặt than củi, quanh năm ấm
áp, cái động khẩu này chính là nơi cho xà ra vào.”
Thì ra là thế, không tài nào nghĩ đến, Y Y vỗ vỗ đầu, tiếp nhận hòm,
sờ lên những hoa văn chạm trổ công phu thật không hổ danh là thợ giỏi
nhất nhì trong nước, nắm trong tay, lại ấm áp, quả nhiên tương xứng với nhiệt độ cơ thể người.
“Đến, tiểu lục, ngươi đi vào nhìn xem thoải mái hay không.” Đem tiểu
lục thở ra, nó ngoan ngoãn theo cái động khẩu trượt đi xuống, tựa hồ
rất là vừa lòng, vươn đầu chớp đôi mắt màu hồng.
Thấy vậy, Hồng công công rất là thức thời lui xuống.
“Ngươi như thế nào lại nghĩ đến phương pháp này ?” Đem hòm đưa cho
cung nữ, phân phó cẩn thận để lên bàn trang điểm, nàng quay đầu, nhìn
Phù Vân Khâu Trạch vẫn trầm mặc không nói, nhưng trên gương mặt lại hiện lên một chút ý cười.
“Thời điểm nhàm chán tùy tiện đã nghĩ đến.” cố làm ra vẻ thờ ơ lãnh đạm, bình tĩnh mở miệng như là không có việc gì.
Đáng chết, kia nhưng là hắn ở trong ngự thư phòng nghĩ cả nửa tháng
trời mới nghĩ ra được biện pháp, nhưng là, tuyệt không để cho nàng biết.
“Cám ơn.” Đi đến bên cạnh hắn, cúi đầu, hôn lên vầng trán cao rộng,
nhìn khuôn mặt hắn cơ hồ đốt thành một đoàn hỏa, nàng ôm bụng, sắp nghẹn vì cố nín cười.
Nghĩ đến, hắn cũng là hao hết tâm tư đi?
Khóe mắt nhìn thấy bộ dáng chật vật của nàng vì nén cười, mặt hắn
trầm xuống,đôi mắt màu tím buồn bực, hắn chỉ vào đôi môi của mình, khẽ cười nói:“Muốn cám ơn liền hôn ở đây.”
Lần này, đến lượt Y Y mặt đỏ như trái chín, trừng mắt nhìn hắn liếc mắt một cái, lên giường đắp chăn ngủ.
Các cung nữ thấy vậy liền che miệng cười trộm.
Bình luận
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1