Tiểu Thanh ngẩn người, nhìn phía Mẫn Hách Vương gia, lại vừa lúc
chống lại tầm mắt đạm mạc của hắn, liền hoảng hốt nhanh chóng cúi
đầu.
“Hoàng Thượng nói đùa đấy , Tiểu Thanh ngươi đi xuống đi.” Y Y đem
hết thảy thu vào đáy mắt, bất động thanh sắc phân phó, thuận tiện hướng Phù Vân Khâu Trạch đệ cái sắc mặt ra hiệu, trên bàn vẫn còn bột phấn, làm sao bây giờ?
Tiểu Thanh hạ thấp người chạy đi, cước bộ thoáng chút hỗn độn.
“Đây là cái gì?” Mắt sắc đã sớm liếc thấy bột phấn, Mẫn Hách
tò mò đi lên chìa ngón tay quệt một ít định đưa vào miệng.
“Hạc đỉnh hồng!” Y Y quay mặt sang một bên, thúc giục nói trong lòng: Mau ăn, ăn chết ngươi đi!
Phù Vân Khâu Trạch lạnh lùng cười, lại gần ngồi xuống bên cạnh nàng.
Ngón tay cứng đờ, Mẫn Hách nheo mắt lại, chỉ thấy bột phấn đỏ tươi
có chút ít màu trắng , dưới ánh mặt trời, hai loại màu hòa cùng
nhau tạo thành màu hồng,quả thật chính là hạc đỉnh hồng!
Lấy khăn lụa chà tay sạch sẽ, thoáng xấu hổ khẽ động khóe miệng.
“Hoàng phi như thế nào biết đó là hạc đỉnh hồng? Chẳng lẽ là ngươi
đặt ở đây ? Cũng biết đây là dược phẩm cấm trong cung, tự mình bí mật
mang theo, muốn chịu tội sao.”
Nghe hắn uy hiếp, nàng kinh ngạc nhìn về phía Phù Vân Khâu Trạch, chịu tội?
“Kia chẳng qua là gạch đá bình thường nghiền nát thành bột phấn , Vương gia cần gì phải kích động.” Tay áo phất động, bột phấn trên bàn giống như hạt cát trên sa mạc, nhẹ nhàng theo gió biến mất.
Này, dễ dàng ok như vậy? Y Y khóe mắt run rẩy hai cái.
Phù Vân Khâu Trạch bình tĩnh ,ngón tay gõ gõ mặt bàn, đôi mắt
màu tím tựa như một vùng biển chết, ẩn chứa vô số con sóng lớn dữ dội ,xoáy vòng rồi biến mất.
Thấy vậy, Mẫn Hách nhíu mày, ngồi vào chỗ đối diện với Phù Vân Khâu Trạch.
“Cách ngày tỷ thí còn 12 ngày, không biết thân thể hoàng phi
có thể khôi phục hay không? Nếu không được, vẫn là thân thể quan trọng hơn, chớ nên miễn cưỡng, đợi cho thân thể bình phục đã, bởi vì
thần sẽ dùng hết sức lực tỷ thí, nếu không, Vương gia La Phu quốc sẽ nói thần nhường hoàng phi .” Hắn nói mặt không đổi sắc, đôi
mắt còn nhìn nàng từ trên xuống dưới, muốn xem phản ứng của nàng.
Kỳ thật, ngày ấy hắn cố ý huy quyền chuyển hướng, đánh trúng vết
thương cũ của nàng, nghĩ đến có thể đả bại nàng, không ngờ lại bị
chuyển bại thành thắng, nhất thời không nhịn được, liền ám hiệu nháy
mắt với Vương gia La Phu quốc, lấy cớ cho hắn cùng Vương gia đi du
ngoạn một chuyến, do đó dời ngày tỷ thí lại , nói không
chừng,ván thứ hai hắn không những sẽ thắng , mà còn có thể đổ thừa cho chính mình quá xúc động , lần đầu thua nàng cho nên
nhục nhã, oán giận đến mất đi tỉnh táo hằng ngày.
Một tay ôm ngực, Y Y cắn cắn môi, như là nhịn xuống thống khổ nào đó .
“Vương gia không cần lo lắng, bản phi, còn chống đỡ được, tuyệt đối
sẽ không để Vương gia La Phu quốc truyền ra lời đồn bất lợi cho
Lạc Tang quốc, cho nên thỉnh Vương gia yên tâm.”
“Hoàng phi thân thể vẫn là không thoải mái? Thần từng có một đoạn
thời gian học y thuật, mặc dù không phải giỏi giang, nhưng là cũng
biết chút ít, không bằng để vi thần xem bệnh giúp hoàng phi?”
Trên mặt nở nụ cười yêu dã, môi đỏ mọng ôn nhu gợi lên, nói xong
liền giơ tay chộp lấy cổ tay nàng.
Nàng bị khẩu khí của hắn đột nhiên chuyển biến dọa cho sửng sốt,
còn chưa kịp phản ứng, tay ngọc đã bị hắn nắm giữ, bên trong ống
tay áo phát ra tiếng va chạm lạch cạch của mấy cái bình lúc
nãy nàng nhét vào.
Hiện tại sắc mặt vẫn còn hơi xanh xao, nhưng miệng vết thương đã
đóng vảy ,không còn đổ máu, chỉ cần biết chút ít y thuật thôi
cũng có thể điều tra ra.
Y Y sắc mặt trắng bệch, sốt ruột muốn rút tay về, nhưng sức nàng không thể so với khí lực bá đạo của hắn, cổ tay bị nắm nhẹ
nhàng hiện lên một vòng đỏ sậm.
“Hoàng phi yên tâm, thần sẽ không hại hoàng phi .” Hắn đùa cợt , ngón trỏ chuẩn bị đặt lên mạch đập của nàng.
Không ngờ, bàn tay của Phù Vân Khâu Trạch đã đưa đến cầm tay
nhỏ bé của nàng, tay kia cậy từng ngón tay đang bám chặt trên
đó ra.
“Vương gia, ngươi tựa hồ đã quên, nàng là hoàng phi của trẫm, không
được trẫm cho phép, bất luận kẻ nào cũng không thể chạm vào nàng, kể cả ngươi, Mẫn Hách Vương gia,” Phù Vân Khâu Trạch ôn nhu cười, môi mỏng gợi ra chút dị thường, đôi mắt màu tím cúi đầu nhìn cổ tay Y Y
bị nắm đến đỏ hồng, sắc mặt chậm rãi biến đổi …“Ngươi cũng không có
tư cách sờ vào một sợi lông của nàng!”
Bình luận
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1