Hạc đỉnh hồng? Mẫn Hách sắc mặt đại biến, ngạc nhiên nhìn về phía
nàng, mà nàng dường như cũng bị lời này làm hoảng sợ, hạc đỉnh hồng……
mình thực đã ăn thứ này vào trong bụng sao?
Dưới chân sát thủ dần dần lan ra một dòng khí màu đen, tựa như sương
mù, chậm rãi phủ quanh người hắn, làm hắn không thể động đậy, tự chân
đến mặt, dần dần xơ cứng, gio61ngf như biến thành một tảng đá, đến khi
sương mù kia hoàn toàn che phủ toàn thân hắn, thì “Oành!”, một tiếng nổ
mạnh, tứ chi gần như hóa thạch của hắn bắn tung tóe ra xung quanh, nhưng lại không hề có máu tươi, huyết dịch xuất hiện, cả cỗ thi thể, tựa như
là pho tượng, vỡ vụn như cát bụi.
Đây là thuật pháp gì, sao lại lợi hại như thế, khó trách, bọn thị vệ
đều tránh khỏi, giả như bọ đám sương mù kia quấn lấy, chẳng lẽ cũng hóa
thạch sao?
“Nàng có đau bụng không, có cảm thấy nơi nào không thoải mái hay
không?” Mẫn Hách lo lắng, nhìn chằm chằm Y Y, xem xét sắc mặt của nàng,
rất sợ nàng sẽ đột nhiên ngã xuống.
“Không có cảm giác gì, cũng giống như bình thường thôi, chỉ là bụng
hơi căng trướng, đã lâu lắm không có ăn nhiều như vậy.” vỗ vỗ cái bụng
tròn căng, nàng lắc đầu, tên sát thủ kia không phải lừa bọn họ chứ?
“Triển Bình, ngươi giúp nàng xem mạch.” Kéo cổ tay nàng, hướng về phía nhóm hti5 vệ hô to.
“Vâng, Vương gia” thị vệ được gọi là Triển Bỉnh đi đến, cẩn thận xem
mạch cho nàng, hai ngón tay chạm lên cổ tay để ngửa của Y Y, một lúc sau thì lên tiếng:
“Vương gia, mạch tượng của Vương phi bình thường, không có dấu hiệu trúng độc.”
YY thở phào một cái, cái đầu màu bạc của tiểu lục bất ngờ trồi ra
khỏi vạt áo, đang tính dùng tay điểm lên tiểu đầu của nó, bảo nó ngoan
ngoãn ở bên trong, thì nàng đột nhi6n nhớ đến một chuyện…Trong lúc ăn
bánh bao, trước ngực hình như có cảm giác rất lạnh, không phải là…
“Không có việc gì là tốt rồi, lên xe ngựa đi.” Mẫn Hách dẫn đầu lên
xe, vươn tay giữ chặt tay của nàng, nhẹ nhàng, cẩn thận đỡ nàng vào xe
ngựa, y bào đỏ tươi ánh vào gương mặt hồng nhuận của hắn, càng kiến cho
gương mặt tuấn mỹ của hắn tăng thêm vài phần mị hoặc….
Bọn thị vệ xem ngây người một hồi, cho đến khi hai thân ảnh của chủ
tử biến mất vào trong khoan xe, mới cuống quít tản ra, bảo hộ hai bên.
Haiz, xem ra lần này khó khăn rồi đây, dựa vào tình huống vừa rồi thì biết, bốn thị vệ bảo hộ hai bên xe ngựa, cũng không phải là dạng thị
vệ chỉ biết “làm cảnh”, người người đều thuật pháp cao cường, nàng muốn
thuận lợi đào tẩu, quả thật là một vấn đề.
Một bên phủi phủi quần áo bẩn trên người, một bên thật cẩn thận nhìn
Mẫn Hách yêu nam bên cạnh, liếc mắt một cái, aiz, lại còn cái tên này
nữa, muốn qua cửa 4 thị vệ kia, trươc tiên còn phải qua cửa của tên
này.=.=!
“Thay quần áo bẩn ra đi, nếu nàng cứ giữ nguyên như vậy, xe ngựa sẽ
bị nàng làm ô uế hết.” từ bên cạnh lấy ra một bộ y phục, nhét vào lòng
thiên hạ bên cạnh.
“Ở… thay ở đây?” Nhìn thoáng qua bốn phía, bên ngoài sương mù đã tan, xe ngựa tiếp tục đi về phía trước, trong thùng xe này chỉ có một khoan, cũng không có gì che chắn, nàng thay áo ở đây, không phải là cho hắn
xem hết sao?
“nàng không muốn thay cũng được, nhưng phải dựa vào trong góc, không
được nhúc nhích, chờ trời tối, sau khi tìm được khách điếm, nàng thay đi cũng không muộn.” Yêu mị câu môi đỏ mọng, hắn nhìn từ trên xuống dưới
thân thể của nàng, so với mười năm trước, đã đẫy đà không ít.
Ánh mắt của hắn làm nàng có cảm giác như mình bị cụp X- Quang, toàn
thân xích lõa, bối rối, cụp lấy chăn đệm lót dưới sàn, quẳng về phía
hắn.
“Không được nhìn lén!” Nàng rất nghiêm túc đe dọa,“Dám nhìn lén, cho
tiểu lục hung hăng cắn ngươi một ngụm.” Coi mình là ngốc tử sao? Ngồi
bất động trong góc chờ đến trời tối ít nhất cũng bốn canh giờ, toàn thân đau nhức không nói, phỏng chừng còn có thể nhiễm thượng phong hàn, hắn
đang muốn xem trò hay sao.
“Nàng nói không xem sẽ không……”
[]
“Đốc.” phía trên đệm chăn đang trùm lên đầu Mẫn Hách yêu nam tựa như có cái gì đó rơi xuống, còn biết di chuyễn, thỉnh thoảng phát ra tiếng
“thử thử”, cái này không phải tiểu lục thì còn gì!
“Chết tiệt, nàng bắt nó ra cho ta, to gan, dám đem nó bỏ lên người
bổn vương, cẩn thận bổn vương đem nàng bỏ lại xe ngựa!” cho dù đã cố
gắng nhẫn nhịn, cuối cùng vẫn chịu không nổi bị con xà này uy hiếp, đôi
mắt mặc sắc khinh mị, hắn cảm thụ được trên đệm, tiểu lục đang trượt,
hơi mất phương hướng, đột nhiên mỉm cười.
Đệm chăn dày như vậy, nó sao có thể cắn được mình?
Bàn tay to bắt lấy đệm giường, hai tay đột nhiên nhất hạp, nhanh
chóng đem chăn nệm vo tròn, biến thành bánh bao khổng lồ, mà nhân bánh
là tiểu lục a ^^!.
Xem nó làm thế nào có thể phá hỏng chuyện tốt của mình nữa đây?
“Ngươi!” Quần áo còn chưa thay xong, Y Y bối rối lấy áo choàng he lại thân thể xích lõa, tức giận đến sắc mặt đỏ bừng,
“Mẫn Hách yêu nam! Không được nhìn, không được nhìn! Không được nhìn!”
Mị nhãn phiêu phiêu, hắn đem đệm chăn nhét vào góc trong, vẻ mặt tà tứ tươi cười.
“Nàng chỉ bảo bổn vương không được nhìn lén, cũng không nói là bổn
vương không thể quang minh chính đại xem đi, hiện tại cái gì cũng đã
thấy, còn nói không được xem, nữ nhân, thật đúng là động vật khẩu thị
tâm phi.” Hắn giật giật khóe môi, cười đến thật sáng lạng.
Không được, nói không chừng hắn lại dùng mị thuật, tiểu lục bị gói
thành “bánh bao” thế kia, đến lúc đó, chính mình nói không chừng liền bọ hắn một ngụm nuốt vào bụng, gọi trời không được, gọi đất không nghe
nha!
Mắt hạnh vụng trộm liếc mắt nhìn về phía đệm chăn bị vứt bên cạnh,
lại nhìn hắn cười tủm tỉm, nhìn chằm chằm chính mình, cắn răng một cái,
bất chấp tất cả, bay thẳng về phía tiểu lục.
“A!” Mu bàn tay bị bàn tay to bắt lấy, kéo mạnh, nàng ngã nhào về phía trước, ngược lại cách tiểu lục xa hơn .
“Muốn đi cứu con xà kia? Bổn vương cũng không thích bị người ta uy
hiếp, Vương phi, nàng là Vương phi của bổn vương, làm một chút nghĩa vụ, để không làm “thất vọng” cái danh hiệu này đi?” Hắn chế trụ tay nàng,
cười nhẹ, nhìn nàng ở đệm chăn giãy dụa ngồi dậy, bị ngã như thế, tuy
không đau đớn gì, nhưng lại khiến cho y phục chưa chỉnh tề của nàng bị
bung ra, lộ ra bồng đảo tuyết bạch, ôn nhu cân xứng.
Đôi mắt trầm xuống, hắn nghiên người về phía trước, dễ dàng đem thân người áp lên nàng.
Không xong! Không kịp đứng dậy Y Y dùng sức đẩy ngực hắn ra, nhưng
mà, người phái trên tựa như Thái Sơn, sức lực của nàng so với hắn, chỉ
giống như kiến con mà thôi.
“Ngươi! Cái này gọi là lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, thừa nước
đục thả câu! Vương phi, ta không cần a! Ngươi yêu ai, cho ai làm vương
phi cũng tùy ngươi, nếu có thể thả ta ra, ta vô cùng cảm kích a.” Đẩy
vài cái, cũng thấy hắn đột nhiên không có động tĩnh, nàng kỳ quái nâng
lên mi mắt, nhìn vào đôi mắt tràn ngập vẻ chua xót cùng đau đớn của hắn, không khỏi sửng sốt.
“Nàng chưa từng nghĩ đến việc muốn cùng bổn vương cùng một chỗ sao?”
Hắn ngữ khí trầm thấp, khuôn mặt hiện lên một chút tối tăm, nhìn chăm
chú vào người dưới thân.
Thỉnh thoảng không nghĩ, mà là căn bản là không muốn! Y Y trát hạ mi
mắt, không tính trả lời, tay lại bị hắn dùng lực xiết chặt, đau đến nhíu mày, nhớ tới việc trước kia, sợ ngực lại bị hắn hung hăng đâm một đao
không khỏi run nhè nhẹ, tay chưa bị bắt lấy vô thức đè lên ngực.
“Nếu như ta nói không nghĩ, ngươi không phải lại muốn đâm xuống nơi này một đao nữa chứ?”
Sắc mặt nhất bạch, biểu tình của Mẩn Hách yêu nam trước mắt cùng biểu tình khi hắn xuất hiện ở đình hoa sen hoàn toàn giống nhau, âm vụ khiến người ta sợ hãi, môi mềm khẽ run, toàn thân cứng ngắc, so với tượng đá
chỉ có hơn chớ không kém.
Bình luận
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1